Chàng Rể Mạnh Nhất (full) - Chương 87
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Thẩm Hạo bước tới nói với cô gái: “Bây giờ cô yên tâm chưa…”
Nhìn thấy vẻ mặt ngơ ngác của Giang Hâm, Thẩm Hạo đem chuyện tối hôm qua, nói ngắn gọn.
Còn về cách giải cứu cô ấy, chỉ nói sơ lược.
“Anh lại động thủ nữa à?” Giang Hâm lộ ra vẻ bất lực.
Thẩm Hạo cười khổ nói: “Không làm cũng không được…”
“Không ngờ, anh đúng là người tốt… vậy thì… vậy tôi đi trước…” Cô gái bối rối nói khi nhìn thấy cuộc trò
chuyện giữa hai người.
“Dù sao cũng cảm ơn cô… Nhân tiện, kẻ xấu mà cô nói, còn sẽ tới bắt cô sao? Hay là cùng chúng tôi đi xuống.” Giang Hâm quan tâm hỏi thăm.
“Không cần đâu, đã qua một đêm, họ chắc đã đi rồi…” Sau đó cô gái bước ra khỏi cửa.
“Cái đó … nguòi tốt bụng, cảm ơn anh. Tôi còn chưa biết tên hai người.” Cô gái bước tới cửa, quay đầu lại và hỏi họ.
“Thẩm Hạo, vị hôn thê của tôi là Giang Hâm.”
“Được rồi, nhớ kỹ, tôi tên là Nam Cung Thấm, về sau, nếu có cơ hội tôi sẽ mời hai người ăn cơm.” Sau khi Nam Cung Thấm nói xong liền đẩy cửa đi ra.
Nhìn thấy Nam Cung Thấm rời đi, Giang Hâm khuôn mặt đỏ bừng hỏi: “Vậy thì … quần áo của tôi …”
“Đừng hiểu lầm, anh đã tìm một người phụ nữ đến… em nôn lên hết người… Anh không thể để cho em ngủ trong bãi hỗn độn đó được.” Thẩm Hạo giải thích.
Giang Hâm thở phào nhẹ nhõm, đánh giá cả gian phòng.
“Vậy sao anh không về nhà… phòng này tốn rất nhiều tiền.” Giang Hâm có chút đau lòng.
“Tình huống của em ngày hôm qua, anh cũng sốt ruột, nên ở lại một đêm…”
“Anh đã ra tay với bọn họ? Bọn họ không tìm anh gây phiền phúc chứ? Anh có bị thương không?” Giang Hâm sờ soạng xem xét với vẻ mặt quan tâm.
Thẩm Hạo trong lòng ấm áp nói: “Không sao, bọn họ không phải là đối thủ của anh … sau này nhất định phải mang theo anh đi, em ở một mình quá nguy hiểm!”
Giang Hâm cười khổ nói: “Về sau nhất định sẽ không còn tình huống như vậy.”
Đắc tội Lưu Văn Hiền, tài khoản này chắc chắn sẽ không đòi lại được.
Lợi dụng cơ hội này, Giang Mông nhất định sẽ điên cuồng bôi nhọ cô bên tai bà nội, nhân tiện nâng cao bản thân, thậm chí có thể hủy bỏ vị trí phó chủ tịch của cô.
“Nếu không, em xin nghỉ một ngày … để nghỉ ngơi một chút.”
“Tôi ổn, công ty vẫn có rất nhiều thứ.” Giang Hâm không nói nhiều về tình hình mình sắp sửa gặp, bởi vì cho dù
có nói, Thẩm Hạo cũng không thể giải quyết nó.