Chàng Rể Mạnh Nhất (full) - Chương 88
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
Giang Hâm thay quần áo, nhìn lướt qua thời gian, liền vội vàng đi công ty.
Cho dù bắt xe, vẫn đến muộn một chút.
Khi đến văn phòng, Hạ Tri Thu một mặt tối sầm, Giang Mộng vẻ mặt hả hê, đang đợi ở trong phòng làm việc của cô.
“Giang Hâm, sao con lại đến muộn…”
“Bà nội, tối hôm qua con xã giao… Uống quá nhiều…”
“Xã giao? Đã đòi được công nợ chưa?” Hạ Tri Thu lạnh lùng ngắt lời.
“vẫm chưa… Lưu Văn Hiền động tay động chân với con, cho nên Thẩm Hạo có chút… có chút xung đột với anh ta … cho nên … số tiền này, con e rằng…”
“Tại sao đi xã giao mà lại mang theo tên nhà quê rắc rối đỏ? Ý của con là không những không đòi đượ tiền về? Còn đắc tội người ta?” Hạ Tri Thu ngắt lời.
Giang Hâm cúi đầu, gật gật đầu xem như khẳng định: “Bà nội… Chuyện này con sẽ chịu trách nhiệm.”
“Hừ… Tôi thật sự là mù quáng, tưởng cô sẽ làm nên trò trống gì, cuối cùng cũg giống như cha của cô, chẳng nên được tích sự gì …” Hạ Tri Thu thực sự thất vọng, xem ra Giang Mông nói không sai, con gái nuôi Giang Hâm, căn bản là vô dụng.
“Chịu trách nhiệm? Em đã đắc tội người ta, làm sao có thể chịu trách nhiệm? Năm triệu … bán em cũng không đủ.” Giang Mộng hừ lạnh một tiếng nói với Hạ Tri Thu: “Bà nội, bà cứ giao cho con.”
“Con đi à? Ngay từ đầu đã đắc tội Phú Đại Long, bây giờ ngay cả giám đốc tài chính của cũng đắc tội, chỉ sợ con đi cũng không được gì.” Hạ Tri
Thu lo lắng nói
“Như vậy cũng không thể khiến công ty lỗ năm triệu. Bà ơi, vì bà đã bổ nhiệm con làm phó chủ tịch, nên con sẽ cho mọi người thấy việc bà chọn con làm phó chủ tịch là khôn ngoan như thế nào!”
“Cháu gái yêu quý của bà, tội nghiệp cho con, còn phải thu dọn bãi chiến trường cho con bé.” Hạ Tri Thu cảm kích với tấm lòng của cô ta.
“Em cũng đi theo, người mà em đắc tội, cần phải xin lỗi, nên là phải tới …” Giang Hâm vênh vang đắc ý sai bảo.
Hạ Tri Thu cũng nghiêm khắc nói:
“Nghe thấy không … học hỏi từ Mộng Mojng cho tốt, đừng có lộn xộn. Nếu lại gây chuyện, con nên quay lại bộ phận hậu cần của mình là vừa.”
Giang Hâm gật đầu.
Đi theo Giang Mộng, lên chiếc Maserati màu đỏ dưới tầng hầm, Giang Hâm vừa định lên xe.
Giang Mộng cau mày nói: “Này, em có quy tắc không! Có biết đây là loại xe gì không? Nếu bị bẩn, em có thể bồi thường được không? Cởi giày ra!”
Giang Hâm có chút ngượng ngùng nói: “Giày của em rất sạch sẽ…”
“Chị nói bẩn, là bẩn … không cởi … Không cởi thì tự mình đi xe buýt. Tuy nhiên, nếu làm mọi chuyện chậm trễ, chị nhất định sẽ tố cáo với bà ngoại.”…”
Giang Hâm biết rằng Giang Mộng đang làm khó mình …
Nhưng mà, cô có thể làm gì được?