Chàng Rể Mạnh Nhất (full) - Chương 91
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện tương tự Đỉnh cấp thần hào được cập nhật nhanh nhất trên лhayhȯ
“Xin lỗi, giám đốc Lưu có ở đây không?” Giang Mộng ở quầy lễ tân hỏi.
Lễ tân lắc đầu nói: “Giám đốc Lưu còn chưa tới. Nghe nói anh ấy đã nghỉ ốm…”
Nghỉ ốm à? Cái đồ nhà quê đến cùng
đã làm gì giám đốc Lưu.” Giang Mộng khó chịu nhìn Giang Hâm.
Giang Hâm lắc đầu, cô thật sự không biết.
Thẩm Hạo chỉ nói sơ lược, anh đã dạy cho anh ta một bài học.
“Nếu giám đốc Lưu bị thương nặng, em chuẩn bị tinh thần tự mình bồi thường hơn năm triệu đi.” Sau khi Giang Mông nghiêm mặt nói xong, liền hỏi lễ tân: “Phú tổng có ở đó không?
Lễ tân hướng về phía họ mơ rmiệng: “Trong hai người ai là Giang Mộng tiểu thư.”
“Tôi … là tôi…” Giang Mông có chút ngạc nhiên.
“Phú tổng đang đợi cô trong văn phòng … Ngài ấy đã phân phó tôi, ngay khi cô đến, phải mời đi lên văn phòng càng sớm càng tốt.” Nhân viên lễ tân cung kính nói với Giang Mộng.
“Vậy cũng được… cô dẫn đường giùm tôi.” Vẻ mặt của Giang Mộng tăng thêm vài phần đắc ý.
“Phú tổng nói, chỉ cần gặp một minh cô. Vậy cho nên, vị tiểu thư này, cô không thể lên lầu.” Lễ tân nói với Giang Hâm.
Giang Mông khinh thường liếc nhìn
Giang Hâm: “Em cứ ở đây chờ. Nhìn đi, bây giờ chị còn phải lau dọn chiến trường cho em.”
Giang Mộng vui vẻ đi theo nhân viên lễ tân đi lên lầu, cô ấy nghĩ Phương Tuấn ra tay thực sự đáng tin cậy, Phú Đại Long đích thân nghênh đón cô ta.
Cô ta đã nghĩ ra cách đạp Giang Hâm sau khi thu hồi được tiền, đem Giang Hâm giẫm một cước, phóng đại khó khăn của mình trong việc đòi nựi, sau đó để Hạ Tri Thu cắt chức phó chủ tịch của Giang Hâm.
Bước vào văn phòng của Phú Đại Long, Giang Mộng mỉm cười nhiệt tình giới thiệu: “Xin chào, Phú tổng.
Tôi là Giang Hâm, phó chủ tịch Tập đoàn Giang thị và là vị hôn phu của thiếu gia nhà họ Phương, Phương Tuấn, anh chắc hắn đã nghe này.”
Phú Đại Long thò’ ơ gật đầu nhàn nhạt nói: “Tất nhiên là tôi đã nghe qua.”
Giang Mộng vẻ mặt không giấu được vui vẻ: “Giám đốc Lưu chắc chắn đã nói với bạn về điều đó, vậy lại phiền phức Phú tổng, những khoản công nợ của chúng tôi, phiền ngài bàn giao lại với chúng tôi.
Phú Đại Long không thể nhịn được cười thành tiếng.”CÔ, mẹ nó, đúng là đồ ngu xuẩn.”
Giang Mộng không hiểu vì sao lại bị Phú Đại Long mắng, nhưng cô ta không dám nói gì, lúng túng hỏi “Phú tổng … ý anh là gì?”
“Không có ý gì… Chỉ là không vừa mắt mà thôi… Tôi muốn mắng cô, có ý kiến gì không?” Phú Đại Long đùa cợt nhìn Giang Mộng.
Giang Mộng không biết Phú Đại Long đang muốn khởi xướng cái gì, ngượng nghịu giải thích: “Không … không có ý kiến … Phú tổng … có phải anh có hiểu lầm gì không? Thực ra, tôi và Giang Hâm không có chút quan hệ gì. Lý do tại sao chúng tôi không đuổi cô ta ra khỏi Giang gia hoàn toàn là vì chúng tôi kiêng kị Hứa
lão gia … Tôi biết, anh có chút mâu thuẫn với Giang Hâm … Giang Hâm, ngay bên dưới, tôi bảo em ấy lên… Anh đừng giận cá chém thớt…”
“Chém cái mẹ cô!” Giang Mộng chưa kịp nói hết, Phú Đại Long đã cầm chiếc cốc lên, ném về phía Giang Mộng.