Chị Gái Nhảy Sông 44, Tôi Dứt Khoát Đứng Ngoài Mặc Kệ - Chương 3
Nghe tôi nói vậy, mắt mẹ tôi sáng lên:
“Ý mày là gì? Nghe giọng mày… mày có cách khác à?”
Bà ấy nhận ra ẩn ý trong lời nói của tôi, vội vàng gặng hỏi.
Tôi gật đầu. Nghe thấy thế, chị gái tôi cũng đứng dậy, tò mò nhìn tôi.
“Chẳng lẽ lại bắt tao đi nhảy sông nữa à?”
Tôi giáng cho chị ta một cái tát.
“Đồ ngu, làm gì có ai dùng một trò mà chơi lại hai lần!”
Thực ra, ai trong nhà này cũng biết rõ, tuy Cố Cảnh Thần có tình cảm với chị gái tôi, nhưng một gã công tử đào hoa như anh ta làm sao dễ dàng thay lòng đổi dạ. Chuyện ong bướm bên ngoài khó tránh khỏi.
“Chỉ cần gạo nấu thành cơm, cái thằng họ Cố kia nhất định sẽ không chịu nổi áp lực mà cưới chị.”
Nghe đến đây, chị gái tôi lại ủ rũ:
“Làm sao dễ dàng như vậy được, mỗi lần quan hệ anh ta đều chuẩn bị biện pháp an toàn rất kỹ, nếu dễ dàng thì tao đã chẳng phải đi nhảy sông rồi.”
Tôi ghé sát tai chị ta, nói nhỏ:
“Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, chị cứ nghe theo em, nhất định có thể nắm chắc anh ta trong lòng bàn tay.”
9.
Vài ngày sau, “thần dược” tôi mua trên mạng đã được giao đến.
Thấy bao bì đơn giản, chị gái tôi liền tỏ vẻ nghi ngờ.
“Bây giờ hàng giả trên mạng tràn lan nhiều lắm, mày chắc chắn thứ này có tác dụng không?”
Thấy chị ta không tin, tôi mỉm cười.
“Chị yên tâm, chỉ cần dùng thuốc này, đến cả thái giám cũng sẽ bị chị mê hoặc.”
Buổi tối, hai chị em tôi cùng nhau bắt xe đến quán bar. Chị gái tôi bán tín bán nghi nhỏ một giọt lên người, rồi uốn éo đi vào trong.
Chỉ trong vòng nửa tiếng, đã có bảy tám người đàn ông đến bắt chuyện với chị ta.
Chị ta không dám tin vào mắt mình. Mặt mộc, quần áo thì cố tình mặc bộ quê mùa nhất, chỉ dùng một chút “thần dược” mà đã có thể thu hút được cả đống người.
Rời khỏi quán bar, chị gái tôi vô cùng phấn khích.
“Chi Ngọc, bình thường thấy mày chẳng nói chẳng rằng, không ngờ lúc quan trọng lại khá đáng tin cậy đấy.”
Tôi không nói gì, chỉ vỗ nhẹ vào vai chị ta.
“Dù sao chúng ta cũng là chị em, chị gả vào nhà họ Cố, em và mẹ cũng được nhờ, đương nhiên là em phải nghĩ cách giúp chị rồi.”
“Chỉ là…”
Nói được một nửa, tôi giả vờ khó xử.
“Sao thế? Mày nói tiếp đi.”
Chị ta chớp chớp mắt, vừa soi gương dặm lại phấn vừa hỏi.
“Là thuốc này hơi đắt, chưa đến mười mi-li-lít mà đã mất gần hai nghìn tệ rồi.”
Chị gái tôi bừng tỉnh đại ngộ, hào phóng chuyển khoản cho tôi 20.000 tệ.
“Chút tiền này thì sợ gì, sau này đợi tao trở thành thiếu phu nhân nhà họ Cố, 200.000 tệ cũng chỉ là chuyện nhỏ.”
Thấy được sự lợi hại của “thần dược”, chị ta chỉ muốn nhanh chóng chiếm được Cố Cảnh Thần, làm sao mà tiếc rẻ 20.000 tệ chứ.
10.
Theo kế hoạch đã định, chị gái tôi sẽ “hạ gục” tên khó chơi này trong bữa tiệc sinh nhật của Cố Cảnh Thần.
Hôm đó, chị ta ăn mặc tỉ mỉ, diện một chiếc váy hở lưng gợi cảm, đường xẻ tà gần đến tận gốc đùi.
Giữa chừng, chị ta viện cớ đi vệ sinh, thực chất là để bôi thuốc. Sau đó, chị ta chạy đến căn phòng đã đặt trước, chờ đợi con mồi sập bẫy.
Sau khi chị ta gửi số phòng, tôi đến bên cạnh Cố Cảnh Thần rót rượu, nói nhỏ:
“Chị em nói hôm nay là sinh nhật anh, chị ấy đã chuẩn bị một bất ngờ cho anh, anh mau đến đó đi, đừng để lỡ mất thời điểm tốt lành.”
Tôi nói với vẻ mặt gian xảo.
Cố Cảnh Thần rất nhanh đã hiểu được hàm ý trong lời nói của tôi.
Bình thường anh ta và chị tôi cũng chơi đủ trò, bộ đồ lót ren kia chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Nghe nói có bất ngờ đặc biệt, anh ta liền hứng thú, không kìm nén được sự nôn nóng trong lòng, lập tức chạy đến đó.
Không lâu sau, từ trên tầng lầu vang lên tiếng chửi mắng ầm ĩ.
“Con khốn! Đây là bất ngờ mà cô nói sao?!”
Cố Cảnh Thần mắt đỏ ngầu, tức giận đến mức nổi cả gân xanh khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt.
Chị gái tôi nằm trên giường, quần áo xộc xệch, bên cạnh là một người đàn ông da đen cao to lực lưỡng.
Chị ta vẻ mặt mê man, hoàn toàn không nhận thức được chuyện gì đang xảy ra, vẫn còn muốn tiếp tục quấn quýt với người đàn ông da đen.
“Hôm nay anh giỏi quá.”
“Mọi khi không phải chỉ hai phút là xong rồi sao, có phải anh dùng thuốc bổ không?”
Chị gái tôi vẫn chưa biết loại thuốc hôm nay đã bị tôi bỏ thêm thành phần gây ảo giác.
Chị ta nhầm người đàn ông da đen thành Cố Cảnh Thần, vẫn còn chìm đắm trong giấc mộng đẹp không thể tự thoát ra.
Cho đến khi bị ăn một cái tát vào mặt, chị ta mới tỉnh táo lại.
Chị ta hét lên một tiếng, kinh hãi nhìn Cố Cảnh Thần, lúc này mới phát hiện ra mình vừa quan hệ với một người xa lạ, lại còn là một người da đen không biết từ đâu chui ra!
“Á! Cảnh Thần, anh nghe em giải thích, mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu.”
“Em cũng không biết tên này từ đâu chui vào phòng em, anh tin em đi, hôm nay em cố tình đợi anh ở đây mà.”
Chị gái tôi sợ hãi ngã xuống giường, bò đến bên chân Cố Cảnh Thần cầu xin.
“Hừ, chẳng lẽ cô muốn nói quần áo của cô tự cởi ra? Sau đó chính tên da đen này đã c.ư.ỡ.n.g b.ứ.c cô sao?”
Anh ta giơ tay tát thêm một cái nữa, đánh đến nỗi miếng độn cằm của chị gái tôi suýt lệch đi.
“Tôi thấy cô hưởng thụ lắm mà, giả nai cái gì?!”
Vừa dứt lời, chị gái tôi nhìn thấy tôi đứng ở cửa phòng, mơ hồ hiểu ra chuyện gì, tức giận đứng dậy chửi tôi:
“Trương Chi Ngọc, mày cố tình hại tao?”
“Đây là thứ thuốc gì, mày thành thật khai báo cho tao!”
11.
“Thuốc? Hai chị em các người đang giở trò gì hả?!”
Cố Cảnh Thần nheo mắt, quan sát tôi vài lần.
“Chính là nó! Nó nói muốn giúp em ‘lên đỉnh’, mua thuốc kích dục cho em dùng mỗi ngày, chắc chắn là thuốc có vấn đề!”
“Cảnh Thần, tình cảm của em dành cho anh chẳng lẽ anh không biết sao, sao em có thể phản bội anh được chứ?”
Chị gái tôi vừa khóc vừa lôi từ trong túi ra lọ “thần dược”, còn đưa ra cả lịch sử giao dịch trong điện thoại.
Từ nửa tháng trước, chị ta đã bắt đầu sử dụng loại thuốc đặc biệt do tôi cung cấp.
Lịch sử trò chuyện còn nguyên đó, tôi không thể chối cãi được.
Cố Cảnh Thần cầm lấy điện thoại, vẻ mặt tức giận dần tan biến. Ngay sau đó, anh ta bóp cổ tôi, gầm lên:
“Tốt lắm, thì ra là cô giở trò!”
Anh ta dùng sức rất mạnh, tôi hoàn toàn không thể thoát ra, chỉ có thể bị khống chế đến mức gần như không thở nổi.
Vẻ mặt lo lắng của chị gái tôi cũng trở nên bình tĩnh.
“Hừ, tao biết mày không có ý tốt mà, may mà tao có lịch sử trò chuyện, nếu không thì nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.”
Chị ta vừa lau nước mắt vừa nhào đến bên cạnh Cố Cảnh Thần, tiếp tục thêm dầu vào lửa:
“Con khốn này, chắc chắn là ghen tị vì em tìm được người đàn ông tốt, nên muốn nhân cơ hội này phá hoại danh tiếng của em!”
“Cảnh Thần, anh nhất định không được tha cho nó đâu đấy.”
Đúng lúc chị gái tôi đang đắc ý, tôi dùng hết sức đẩy Cố Cảnh Thần ra, lùi lại vài bước co rúm vào góc tường, nước mắt tuôn rơi.
“Chị, em thừa nhận là em đã lừa chị, nhưng… nhưng thuốc em bán cho chị chỉ là nước cất thôi.”
“Chính chị ham muốn quá độ mà câu dẫn người da đen kia, sao giờ lại đổ lỗi cho em?”
Sắc mặt chị gái tôi lập tức cứng đờ. Chị ta lấy từ trong túi ra lọ thuốc chưa dùng hết, vẻ mặt khó tin:
“Nước cất? Sao có thể…”
Thấy vậy, tôi nhanh chóng bước tới giật lấy lọ thuốc, tu ừng ực vài cái rồi uống cạn.
“Đây đúng là nước cất bình thường mà, em chỉ muốn moi chút tiền từ chị thôi, chị đừng có đổ hết tội lỗi lên đầu em.”
Không lâu sau, Cố Cảnh Thần gọi điện cho chuyên gia giám định đến kiểm tra từng lọ thuốc mà chị gái tôi đã dùng trước đó.
Kết quả không khác gì lời tôi nói.
Cái gọi là “thần dược” chỉ là nước lọc bình thường, không hề có bất kỳ thành phần đặc biệt nào.
12.
Người đàn ông da đen từng lên giường với chị gái tôi cũng dùng tiếng Trung bập bẹ nói:
“Tôi chỉ là được bạn bè giới thiệu, nói con bé này không cần tiền mà còn cho tiền nên mới đến, còn là do cô ta tự nhắn tin cho tôi nữa.”
Nói xong, người đàn ông da đen đưa tin nhắn anh ta nhận được ra.