Chiến Long Vô Song - Trần Ninh (Truyện Full) - Chương 671
Nhảy Hố truyện: Chiến long vô song – Trần Ninh (truyện full)
– Tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà
-Thể loại: hào môn chiến thần,Đô thị, sảng văn
Chương 671: Sao Tôi Lại Không Biết?
lần sau đó thấp thỏm nhìn Lô Chiếu
Anh, nói: “Vương gia, kế hoạch tiêu
diệt Trần Ninh của chúng ta thất bại
rồi.”
“Trần Ninh và đám thân vệ của cậu ta có thực lực rất mạnh, vượt xa tính toán của chúng ta.”
“Không chỉ vua thổ phỉ Ngưu Thiên Sơn không làm gì được Trần Ninh, mà cả sát thủ mà tôi dẫn đi đánh lén cũng bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Lô Chiếu Anh gật gù, bình tĩnh nói: “Trương Vệ Bình nói, ông cũng bị rơi vào tay Trần Ninh, Trần Ninh tự mình
lần, sau đó thấp thỏm nhìn Lô Chiếu Anh, nói: “Vương gia, kế hoạch tiêu diệt Trần Ninh của chúng ta thất bại rôi.
“Trần Ninh và đám thân vệ của cậu ta cỏ thực lực rất mạnh, vượt xa tính toán của chúng ta.”
“Không chỉ vua thổ phỉ Ngưu Thiên Sơn không làm gì được Trần Ninh, mà cả sát thủ mà tôi dẫn đi đánh lén cũng bị tiêu diệt hoàn toàn.”
Lô Chiếu Anh gật gù, bình tĩnh nói: “Trương Vệ Bình nói, ông cũng bị rơi vào tay Trần Ninh, Trần Ninh tự mình
đưa ông về.
“Khi Trần Ninh nói chuyện với ông, còn nói cảm ơn.”
“Có thể nói cho tôi biết, cậu ta cảm ơn ông vì chuyện gì không?”
Sắc mặt Tiêu Lương hoàn toàn biến đổi, vội nói: “Đây chính là chuyện tôi muốn nói với Vương gia.”
“Tôi rơi vào tay Trần Ninh, muốn ôm hết mọi chuyện vào người mình, đã chuẩn bị sẵn tâm lý phải chết rồi.”
Lô Chiếu Anh: “Nhưng cậu ta lại thả
ông đi?
Tiêu Lương nói: “Đúng, đây chính là chỗ giảo hoạt của Trần Ninh. Cậu ta đang dùng kế ly gián, muốn ly gián mối quan hệ giữa Vương gia và thuộc hạ.”
“Kế ly gián này của cậu ta thật sự rất tàn nhẫn, mọi người hẳn sẽ nghi ngờ otoi đã bán đứng Vương gia ngài.”
“Cậu ta đang ép Vương gia giết tôi, hoặc buộc tôi phải quy hàng cậu ta.”
Quy hàng?
Ánh mắt Lô Chiếu Anh xẹt qua một tia sát ý không dễ phát hiện ra. ông ta đứng dậy, đi tới trước mặt Tiêu Lương, cầm tay Tiêu Lương, trầm giọng nói: “Trần Ninh thật nực cười, cậu ta cho rằng làm như vậy có thể ly gián cảm tình giữa chủ tớ chúng ta sao?”
“Có câu chủ tới nhiều năm trở thành anh em. Mặc dù chúng ta là quan hệ chủ tớ, nhưng trong lòng tôi đã sớm coi Tiêu Lương ông là anh em rồi.”
“Trần Ninh muốn ly gián tình cảm giữa chúng ta, đúng là làm chuyện
viển vông, không thể thành công.
Tiêu Lương nghe vậy thì kích động nói: “Cảm ơn, thật cảm ơn Vương gia đã tin tưởng.”
Lô Chiếu Anh gật đầu: “Hôm nay làm ông hoảng sợ một phen rồi, quay về sớm nghỉ ngơi đi, phía Trần Ninh tôi sẽ nghĩ cách đối phó.”
Lô Chiếu Anh nói xong thì dặn dò thuộc hạ Trương Vệ Bình: “Cậu đưa ông Tiêu về nhà đi!”
Khi dặn dò, không biết Lô Chiếu Anh vô tình hay cố ý mà dùng ánh mắt ra
hiệu cho Trương Vệ Bình.
Trương Vệ Bình hiểu ý, Vương gia muốn tiễn Tiêu Lương lên đường.
Trương Vệ Bình dẫn theo hai tên thuộc hạ, nói với Tiêu Lương: “ông Tiêu, mời.”
Tiêu Lương không ngừng nói cảm ơn: “Cảm ơn, làm phiền rồi.”
Trương Vệ Bình và hai thuộc hạ nhanh chóng lái xe đưa Tiêu Lương về nhà.
Hai thuộc hạ của anh ta, một người
phụ trách lái xe, một người khác cùng anh ta thì ngồi hai bên trái phải của Tiêu Lương.
Tiêu Lương đang rất mệt mỏi, vừa lên xe không bao lâu thì nhắm mắt lại ngủ, còn hơi ngáy.
Trương Vệ Binh lặng lẽ lấy ra một con dao, híp mắt, chuẩn bị ra tay tiễn Tiêu Lương lên đường, còn cố ý nói lớn tiếng: “ông Tiêu, ông Tiêu, ông ngủ rồi sao?”
Tiêu Lương chép chép miệng, nói sảng mấy tiếng, có vẻ đang ngủ rất say.
Trương Vệ Bình cười găn, câm con dao chuẩn bị cắt cổ Tiêu Lương.
Nhưng anh ta không ngờ đột nhiên lại có tiếng súng nổ vang lên.
Đoàng!
Trương Vệ Bình còn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gi thì trên trán anh ta đã có một lỗ đạn đầy máu.
Hai mắt anh ta trợn to, chết không nhắm mắt, ngã xuống.
Hai thuộc hạ của anh ta cũng kinh ngạc đến ngây người!
Người nổ súng không phải ai khác, chính là Tiêu Lương đang giả vờ ngủ.
Tiêu Lương là cố vấn của Lô Chiếu Anh, có trí tuệ hơn người, ông ta cũng đã đi theo Lô Chiếu Anh nhiều năm, hiểu rõ tính cách của Lô Chiếu Anh.
Khi thuộc hạ làm hỏng việc!
Nếu Lô Chiếu Anh nổi trận lôi đình thì
không đánh cũng mắng chửi thuộc hạ, sau khi Lô Chiếu Anh nổi giận xong thì chuyện này cũng được bỏ qua.
Nhưng nếu sau khi thuộc hạ làm hỏng việc, Lô Chiếu Anh tỏ vẻ thông cảm, khi nói chuyện còn dùng lời lẽ khách khí, thì tức là Lô Chiếu Anh có dự định khác.
Cho nên, vừa rồi ở phủ đệ nhà họ Lô, Tiêu Lương đã ý thức được rằng Lô Chiếu Anh muốn giết ông ta.
Sau khi lên xe ông ta giả vờ ngủ, nhưng tay lại lén lút lấy một khẩu
súng nhỏ bằng lòng bàn tay.
Khẩu súng nhỏ bằng lòng bàn tay này chỉ có ba viên đạn, nhưng khi bắn trúng đối thủ ở khoảng cách gần, uy lực lại không hề nhỏ.
Sau khi Tiêu Lương dùng súng nhỏ bằng lòng bàn tay bắn nổ đầu Trương Vệ Bình, ông ta lập tức hành động tiếp. Không để hai tên thuộc hạ khác trên xe kịp hoàn hồn, ông ta đã liên tiếp bắn ra hai phát súng nữa, tiêu diệt hai tên này.
Chiếc xe đi chệch hướng, rầm một tiếng đâm vào bồn hoa ở cạnh
đường.
Tiêu Lương vất vả ném thi thể của mấy người Trương Vệ Bình xuống, giấu vào trong khóm hoa.
Sau đó, ông ta cấp tốc lái xe về nhà, dẫn vợ con và danh sách những người tham dự vào chuyện Lô Chiếu Anh mưu hại Tần Vô Song, lái xe phóng về phía căn cứ quân sự thành phố Bắc Lương.
ông ta muốn gặp Bàng Hổ, người phụ trách quân khu Bắc Lương. Ông ta muốn gặp Trần Ninh, ông ta phải quy hàng Trần Ninh mới được.
Nếu Lô Chiếu Anh muốn giết ông ta, thì đừng trách ông ta bất trung bất nghĩa.
Khách sạn Hilton!
Một trong những khách sạn nổi tiếng nhất ở thành phố Bắc Lương!
ở khu vực nghỉ ngơi ở đại sảnh khách sạn, Tống Sính Đình và Đồng Kha, Tần Phượng Hoàng đang lo lắng đợi Trần Ninh quay về.
ở khách sạn có không ít khách hàng ra vào, có rất nhiều người để ý tới nhóm người Tống Sính Đình, ai nấy kinh ngạc ra mặt.
Dù là Tống Sính Đình xinh đẹp tao nhã, hay Đồng Kha yêu kiều, hoặc Tần Phượng Hoàng oai phong, đều được coi là người đẹp cực phẩm ở Giang Nam.
Đặc biệt là Tống Sính Đinh, dáng người và khí chất đều hoàn hảo, không ít người đàn ông nhìn thấy cô đều ngạc nhiên như thể gặp được
tiên nữ.
Đúng lúc đó!
Có mấy người từ bên ngoài đi vào, mấy người đàn ông này thân hình cao lớn, sống lưng thẳng tắp, có phong độ của quân nhân.
Nhưng ánh mắt của mấy người này lại quan sát khắp nơi, không có vẻ kiên định và khí chất chính nghĩa như quân nhân mà lại giống mấy tên vô lại trên phố.
Kẻ cầm đầu nhìn thấy Tống Sính Đình thì không nhịn được mà sáng
cả mắt lên, vui vẻ nói: “ỏ, đây không phải là Tiểu Đình sao?”
Tống Sính Đình ngạc nhiên nhìn người kia, cả nửa ngày mới nhận ra: “Anh là anh Trương!”
Người đàn ông này tên là Trương Lượng, từng là hàng xóm của Tống Sính Đình. Khi đó quan hệ giữa hai nhà rất tốt, khi còn nhỏ Tống Sính Đình theo lời dặn của người lớn mà gọi Trương Lượng là anh Trương.
Trương Lượng nhìn Tống Sính Đình đang mặc bộ váy công sở cao cấp, đi giày cao gót tinh tế, cổ tay đeo đồng
hồ Vacheron Constantin trị giá hơn triệu tệ.
Trong lòng không nhịn được mà tấm tắc, hơn mười năm không gặp, không ngờ cô lại xinh đẹp thế này, hơn nữa có vẻ còn rất giàu có, trở thành nữ tổng giám đốc?
Trương Lượng híp mắt mỉm cười nói: “Đúng là Tiểu Đình rồi, sao em lại ở đây?”
Tống Sính Đình nói: “Công ty em tới đây du lịch, phải rồi, sao anh lại ở đây?”
Ánh mắt Trương Lượng liếc mấy cái, giả vờ thần bí nói: “Hiện giờ anh là một sĩ quan cấp cao của quân đội Bắc Cảnh, dẫn mấy thuộc hạ tới đây làm việc.”
Từ nhỏ Tống Sính Đình đã kính phục quân nhân, cô kinh ngạc nói: “ò, hơn mười năm không gặp, anh Trương đã lợi hại thế này rồi.”
Trương Lượng thấy vẻ mặt khâm phục của Tống Sính Đình thì trong lòng rất đắc ý, thầm nghĩ, có hy vọng
Anh ta giả vờ khiêm tốn nói: “Ha ha, chỉ là một thượng tá nho nhỏ mà thôi, không đáng nhắc tới.”
Tống Sính Đinh nghiêm túc nói: “Mới khoảng ba mươi tuổi đã được thảng làm thượng tá, có thể nói là rất ưu tú đấy.”
Tống Sính Đình nói xong, không tự chủ mà nghĩ tới Trần Ninh chồng mình.
Hiện glờ Trần Ninh chưa tới ba mươi tuổi, cũng là Thiếu soái!
Tinder
Có người tỏ ý Rất thích bạn! Vuốt để là vem
tự hào và hạnh phúc.
Đồng Kha và Tần Phượng Hoàng cũng suy nghĩ giống hệt Tống Sính
Hai người cũng đang nghĩ: Trần Ninh còn chưa tới ba mươi tuổi đã trở thành thống soái Bắc Cảnh, chiến thần Hoa Hạ, đúng là tuyệt thế vô song!
Đình
Trương Lượng thấy mấy người phụ nữ Tống Sính Đình và Đồng Kha,
Tinder
Có người tỏ ý Rất thích bạn! Vuốt để đó là xem ..
đó.
Anh ta lại càng đắc ý, càng lúc càng cảm thấy có hy vọng.
Vì vậy, anh ta giả vờ thất vọng nói: “Anh dựa vào sự nỗ lực của mình, mặc dù hiện giờ đã một thượng tá của quân đội Bắc Cảnh, cũng được Thiếu soái coi trọng.”
“Nhưng đã ba mươi tuổi rồi mà anh vẫn chưa kết hôn, thật đáng xấu hổ.”
Tống Sính Đình ngạc nhiên: “Anh
Trương vẫn chưa kết hôn sao?
Trương Lượng gật đầu: “ừ, bởi vi có một cô gái, luôn được giấu sâu trong lòng anh. Trái tim anh đã bị cô ấy chiếm mất từ lâu rồi, không còn chỗ để chưa người những người phụ nữ khác nữa.”
Tống Sính Đình tò mò hỏi: “ôi, sao anh lại không bày tỏ với cô ấy?”
Trương Lượng nhìn Tống Sính Đình, nói một câu kinh người: “Cô gái đó chính là em đấy Tiểu Đình!”
Tống Sính Đình cùng Đồng Kha, Tần
Phượng Hoàng nghe vậy thì kinh ngạc tới ngây người.
Trương Lượng nhân cơ hội bày tỏ tình yêu: “Tiểu Đình, từ nhỏ anh đã thích em rồi, trước đây anh cảm thấy anh không xứng với em, nên không dám nói.”
“Mấy năm nay anh đã trở thành sĩ quan cấp cao của quân đội Bắc Cảnh, còn lại đội trưởng đội cảnh vệ của Thiếu soái, ở quân đội Bắc Cảnh có thể coi là dưới một người trên vạn người!”
‘Tiểu Đình, em gả cho anh đi, anh sẽ
khiến em trở thành người vợ của quân nhân hạnh phúc nhất trên đời mình.”
Tống Sính Đình vội xua tay: “Không không, em đã kết hôn rồi, em và chồng em còn cỏ một cô con gái 5 tuổi, chúng em rất yêu thương nhau.”
“Anh Trương vẫn nên dành tinh cảm của minh cho cô gái phù hợp đi!”
Cái gì?
Tống Sính Đình đã kết hôn rồi!
Trương Lượng sửng sốt!
Anh ta vừa định nói gì thì từ phía sau lại có giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông truyền tới: “Vợ, người này là ai thế?”
Mấy người Tống Sính Đình quay đầu lại, sau đó nhìn thấy Trần Ninh đã dẫn Điển Chử về rồi.
Tống Sính Đình vội giới thiệu: “Trần Ninh, đây là hàng xóm khi còn nhỏ của em, Trương Lượng.”
“Anh Trương, đây là chồng của em, Trần Ninh.”
Ánh mắt Trần Ninh nhìn sang Trương Lượng!
Sắc mặt của Trương Lượng cũng bất thiện, anh ta nhìn chằm chằm Trần Ninh, tràn ngập địch ý.
Ngoài mặt thì Trương Lượng mỉm cười, nhưng trong lòng lại không cười, nói: “Thằng nhóc, cậu chính là chồng của Tiểu Đình sao?”
Trần Ninh thản nhiên đáp: “Đúng!”
Trương Lượng đánh giá Trần Ninh
một lượt: “Trần tiên sinh, cậu kinh doanh gì vậy?”
Trần Ninh: “Ngại quá, tôi không phải người kinh doanh.”
Không phải người kinh doanh làm ông chủ, thì tức là người làm công
Ạ *
rôi.
Trương Lượng lập tức cười gằn: “Thì ra là một nhân viên làm công!”
“Người anh em, không phải tôi nói cậu đâu, nhưng cậu xem đồ mà Tiểu Đình mặc đi, vậy mà cậu lại mặc quần áo tầm thường thế này, cậu có
xứng với cô ây không?’
“Tôi khuyên cậu nên thức thời một chút, mau ly hôn với Tiểu Đình đi, đừng làm lỡ dở cô ấy!”
Trần Ninh mỉm cười: “Tôi không xứng thì ai xứng?”
Trương Lượng lập tức chỉ vào mũi mình: “Tôi!”
Anh ta dương dương tự đắc nói: “Tôi là thượng tá trong quân đội Bắc Cảnh, còn là đội trưởng đội cảnh vệ của Thiếu soái Bắc Cảnh nữa, có thể nói là dưới một người trên vạn
người, tôi mới là người xứng với Tiểu Đình nhất.”
Trần Ninh nghe vậy thì mỉm cười: “Anh là đội trưởng đội cảnh vệ của Thiếu soái Bắc Cảnh sao, sao tôi lại không biết nhỉ?’
Trương Lượng nghe vậy thì mở lớn hai mắt, vừa tức giận vừa bực mình, định nói tôi là đội trưởng đội cảnh vệ của Thiếu soái Bắc Cảnh, dựa vào đâu mà nhất định cậu phải biết.
Nhưng anh ta còn chưa kịp nói, thì Điển Chử đã lạnh lùng nói: “Nếu anh là đội trưởng đội cảnh vệ, thì tôi là
Trương Lượng nghe vậy thì sững sờ, thầm nghĩ cậu là ai làm sao mà tôi biết được, đúng là chẳng hiểu ra sao.
Đọc truyện Chiến Long Vô Song full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!