NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Chiến Long Vô Song - Trần Ninh (Truyện Full) - Chương 677

  1. Home
  2. Chiến Long Vô Song - Trần Ninh (Truyện Full)
  3. Chương 677
Prev
Next

Nhảy Hố truyện: Chiến long vô song – Trần Ninh (truyện full)

– Tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà

-Thể loại: hào môn chiến thần,Đô thị, sảng văn

Chương 677: Muốn Trách Thì Trách Anh Quá Ngu Rồi

Tối hôm đó, Nguyễn Hồng, người phụ trách An ninh quốc gia, vội vã đến Bắc Lương.

Trần Ninh trực tiếp giao chuyện này cho Nguyễn Hồng xử lý, dù sao Nguyễn Hồng cũng chuyên môn phụ trách phương diện này, bà xử lý sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Nguyễn Hồng đã sớm nhận được chỉ thị của Tần Hằng, suốt đêm bắt giữ những người khác liên quan đến việc này, bắt được không ít người có

quan hệ với Lô Chiếu Anh.

Trải qua chuyện này, cuộc tranh giành cũ và mới ở Bắc Cảnh xem như có kết quả.

Phái cũ của Bắc Cảnh sau này rất khó có ngày ngẩng đầu, tân quý quân khu Bắc Cảnh Trần Ninh, từ nay về sau, đã là vua không ngai của Bắc Cảnh.

Lúc Trần Ninh trở về khách sạn, đã gần như hừng đông.

Tống Sính Đình nhìn thấy Trần Ninh an toàn trở về, mới yên lòng.

Ngày hôm sau, tin tức Lô Chiếu Anh xảy ra chuyện truyền ra, ở Bắc Cảnh gây ra không ít oanh động, rất nhiều người đang bàn luận sôi nổi.

Trần Ninh vẫn mặc thường phục, khiêm tốn đi cùng người nhà, đến mấy điểm tham quan nổi tiếng Bắc Lương du ngoạn.

Giữa trưa, đám người Trần Ninh và Tống Sính Đình còn đi tới núi Thiên Nhận nổi tiếng nhất thành phố Bắc Lương.

Núi Thiên Nhận là một trong những ngọn núi nổi tiếng ở Bắc Cảnh!

Trên núi Thiên Nhận còn có bái tướng đài của một đại tướng cổ đại nào đó, du lịch lữ khách từ trước đến nay, nối liền không dứt.

Nhóm người Trần Ninh và Tống Sính Đình leo lên núi Thiên Nhận, đi tới bái tướng đài du ngoạn.

Tống Sính Đinh cầm di động, không ngừng chụp ảnh lưu niệm với người nhà.

Trần Ninh cùng người nhà chụp hai tấm ảnh, sau đó điện thoại di động của anh vang lên, là Nguyễn Hồng gọi điện báo cáo tình hình với anh.

Trần Ninh mỉm cười nói với Tống Sính Đình: “Vợ, em cùng mọi người du ngoạn trước, anh đi nhận điện thoại.”

Tống Sính Đình thản nhiên nói: “Đi đi!”

Trần Ninh đi tới chỗ hẻo lánh ít người trả lời điện thoại, Tống Sính Đình tiếp tục cùng người nhà chụp ảnh khắp

nơi.

Nhưng mà, bỗng nhiên một người đàn ông vẻ mặt dữ tợn mập mạp mặc trang phục nhân viên công tác, mang theo mấy thủ hạ xuất hiện trước mặt cô, thét ra lệnh khiến cô không được tự mình chụp ảnh.

Cả nhà Tống Sính Đình đều sửng sốt!

Tống Sính Đình kinh ngạc hỏi: “Anh là ai, tại sao không thể chụp ảnh ở đây?””

Người đàn ông mập mạp với khuôn

mặt híp mắt nói: “Tên tôi là Đinh Lập Quân, là quản lý cảnh khu ở đây.”

“Khách du lịch cảnh khu không thể tự mình chụp ảnh, nhưng cỏ thể cho nhân viên chụp ảnh bằng điện thoại di động của các người, giúp các người chụp ảnh, giá chụp ảnh cho các người là 10 nhân dân tệ mỗi tấm.”

Cả nhà Tống Sính Đinh nghe vậy đều sợ ngây người!

Mã Hiểu Lệ không thể không nói: “Trời ơi, cậu sử dụng điện thoại di động của chúng tôi để giúp chúng tôi

chụp ảnh, một bức ảnh sẽ tính phí 10 nhân dân tệ, cái này quá đắt!”

Tống Sính Đình gật đầu: “Đúng vậy, ai cho các người quyền tính phí này?”

Đinh Lập Quân giận dữ nói: “Khu cảnh khu này là công ty chúng tôi ký hợp đồng, chúng tôi ký hợp đồng cảnh khu này không tốn tiền sao?”

“Quy củ là chúng tôi quyết định, chụp một tấm ảnh 10 đồng, thích chụp hay không chụp, mì ăn liền đóng thùng trong cảnh khu đều bán được 50 đồng, ngại đắt các người đừng đến

du lịch nữa.

Tống Sính Đinh nghe vậy liền tức giận!

Tống Trọng Bân tính cách ôn hậu thành thật lại ngăn cản mọi người, Tống Trọng Bân nhỏ giọng khuyên nhủ: “Ra ngoài, chúng ta là du lịch vui vẻ, không phải đến đấu khí, số tiền này chúng ta cho bọn họ là được rồi.”

Tống Sính Đình nghe vậy, biết cha không muốn gây chuyện, vì thế nghe theo lời cha.

Nhà Tống Sính Đình lại chụp thêm mấy tấm ảnh, trả mấy chục đồng, nhưng hứng thú của mọi người cũng không cao, không có vui vẻ như khi chụp ảnh lưu niệm vừa rồi.

Cô bé Tống Thanh Thanh thì không bị ảnh hưởng quá nhiều, cô bé nhìn thấy Mỹ Hầu vương Tôn Ngộ Không là nhân viên cảnh khu đóng giả cách đó không xa, nhịn xuống nói: “Mẹ ơi, nhìn kìa, Tôn Ngộ Không.”

Không biết tại sao, khách du lịch xung quanh nhìn thấy Tôn Ngộ Không này, đều tránh rất xa.

Tôn Ngộ Không nghe thấy Tống Thanh Thanh hoan hô, hắn nhìn thấy nhà Tống Sính Đình ăn mặc không đơn giản, giống như người có tiền, vì thế ánh mắt sáng ngời.

Hắn lập tức chủ động tới, cười tủm tỉm nói với Tống Thanh Thanh: “Cô gái nhỏ, có muốn cùng tôi chụp ảnh lưu niệm không?”

Tống Thanh Thanh vui mừng vỗ tay nhỏ bé nói: “Tốt quá!”

Rất nhanh, Tôn Ngộ Không liền bày

ra tư thế, muốn chụp ảnh với Tống Thanh Thanh.

Tống Sính Đình thấy bộ dạng vui vẻ của con gái, lập tức chụp hơn mười tấm ảnh liên tục.

Nhưng không ngờ, sau khi chụp xong, Mỹ Hầu vương liền đưa tay yêu cầu tiền: “Đưa tiền, 1 vạn tệ!”

“Cái gì?” Vẻ mặt cả nhà Tống Sính Đình khiếp sợ.

Tống Sính Đình nhịn không được nói: “Cái gì một vạn tệ?”

Ánh mắt Mỹ Hầu vương bất thiện, hung tợn nói: “Giả vờ ngu cái gì, cô cho rằng chụp ảnh với tôi là miễn phí sao?”

“Chụp ảnh với tôi một tấm ảnh tính phí là một nghìn tệ, cô chụp hơn mười tấm ảnh, tôi chỉ thu cô một vạn tệ, đây đã là giảm giá cho cô rồi.”

Tống Sính Đình nghe vậy vừa kinh vừa giận!

Đồng Kha càng trực tiếp khiển trách: “Các người đây nào phải là muốn phát triển cảnh khu, tôi thấy các

người đây là ổ cường đạo, chuyên môn cướp bóc ấy!”

Lần này ngay cả Tống Trọng Bân ngày thường ôn hòa hiền hậu thành thật cũng không nhịn nổi nữa, ông phẫn nộ nói: “Đúng vậy, chụp ảnh chung một tấm ảnh muốn thu một ngàn đồng, đây cũng là quá bất hợp lý đi!”

Mỹ Hầu vương thấy nhà Tống Sính Đình không chịu đưa tiền, lập tức liền đem nhân viên cảnh khu tìm tới.

Đến vẫn là Đinh Lập Quân người quản lý vẻ mặt dữ tợn, dáng người

mập mạp vừa rôi.

Phía sau Đinh Lập Quân còn đi theo hơn mười tên sát khí đằng đằng, thủ hạ mang theo côn của cảnh sát.

Đinh Lập Quân liền hướng về phía nhà Tống Sính Đình mở miệng mắng: “Con mẹ nó, lại là đám người nghèo các người, vừa rồi chụp ảnh thu phí thì lắm mồm, hiện tại chụp ảnh lại không chịu đưa tiền, muốn gây sự phải không?”

Khuôn mặt xinh đẹp của Tổng Sính Đình lạnh lẽo: “Miệng anh sạch sẽ một chút!”

1 al •

 

 

“Phí hợp lý chúng tôi đưa, nhưng phí không hợp lý của anh, chúng tôi kiên quyết không thể đưa.”

Đinh Lập Quân cười gằn nói: “Chụp ảnh chung là cô tình nguyện, chúng tôi ở đây cứ như vậy tính phí, ai bảo các người trước khi chụp ảnh không hỏi rõ giá cả, muốn trách thì trách các người ngu ngốc.”

“Mau đưa tiền, nếu không có tin tôi ném đám người các người từ nơi này ra ngoài.”

1

Đám thủ hạ của Đinh Lập Quân còn có Mỹ Hầu vương, ai nấy đều hung hăng trừng mắt nhìn Tống Sính Đình.

Tống Thanh Thanh bị bộ dạng hung ác của những tên này, sự tới mức khóc lên.

Các du khách xung quanh nhao nhao chỉ trỏ, đều dùng ánh mắt thương hại nhìn nhà Tống Sính Đình, tất cả mọi người nhỏ giọng nói: “Đây là khách du lịch từ nước ngoài à, bị xem như dê béo làm thịt, thật đáng thương.”

Người dân địa phương chúng ta đều

biết, Đinh Lập Quân biệt danh là Tiểu Bá Vương Bắc Lương, sau lưng cỏ tiền còn có quan hệ, người ngoài bị hố cũng chỉ có thể xui xẻo.”

“Đúng vậy, nếu người ngoài không chịu đưa tiền, vậy thật sự là muốn bị đánh.”Inhảy h.ố t.r.u.y.ện tại Ị nh.ay.h.o.com Ị

Tống Sính Đình không ngờ cảnh khu nơi này lại hố như vậy, quả thực không sai biệt lắm với những kẻ cướp.

Cô đang muốn cùng đối phương dựa vào lí lẽ biên luân.

Thế nhưng, lúc này, Trần Ninh gọi điện thoại xong trở về.

Trần Ninh cố ý giả vờ không biết đám người Tống Sính Đình, cũng giả vờ không biết xảy ra chuyện gì, dùng ngoài ý giọng nói: “A, Mỹ Hầu vương à?”

Mỹ Hầu vương nhìn thấy Trần Ninh, ánh mắt hắn hung ác, nhìn ra quần áo Trần Ninh nhìn như bình thường, nhưng quả thật đều là quần áo cao cấp, trên người Trần Ninh còn có khí chất khác thường, cũng đủ để chứng minh Trần Ninh là một quý công tử.

Một con dê béo khác!

Mỹ Hầu vương cũng không muốn từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để thịt khách phát tài, hắn lập tức cười hì hì đến bên cạnh Trần Ninh, khách khí hỏi: “Thưa anh, chụp ảnh chung không?”

Trần Ninh mỉm cười gật đầu: “Có thể!”

Mỹ Hầu vương cùng Trần Ninh đứng chung một chỗ, lấy máy ảnh ra, cùng Trần Ninh chụp ảnh chung một tấm.

Sau khi chụp ảnh chung, anh vừa chuẩn bị vạch mặt đòi tiền Trần Ninh.

Nhưng điều khiến hắn và tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, Trần Ninh lại mở miệng trước.

Trần Ninh mỉm cười nói: “Xin chào, 10 vạn đồng!”Inhảy •hố truyện tại Ị nhayho.com Ị

Mỹ Hầu vương nghe vậy, trong mắt nghi hoặc, mờ mịt hỏi: “Cái gì 10 vạn đồng?”

Trần Ninh mỉm cười và nói: “Chụp ảnh với tôi, lệ phí của tôi là 10 vạn

đồng, trả thù lao đi!

“Cái gì?”

Mỹ Hầu vương sợ ngây người!

Đinh Lập Quân và một đám nhân viên cảnh khu sợ ngây người!

Ngay cả nhà Tống Sính Đình và những khách du lịch xung quanh cũng toàn bộ đều sợ ngây người.

Trời ơi!

Những điểm cảnh khu chuyên môn làm thit khách ác bá này, hôm nay lại

gặp phải đối thủ, hơn nữa Trần Ninh càng tàn nhẫn hơn, một tấm ảnh chính là mười vạn đồng.

Mỹ Hầu vương thật vất vả mới lấy lại tinh thần từ chấn động, hắn vừa kinh hãi vừa giận dữ: “Anh tống tiền tôi?”

Trần Ninh cười khẽ: “Là chính anh chủ động đi lên yêu cầu chụp ảnh cùng tôi, phí của tôi chính là như vậy, ai bảo anh vừa rồi không hỏi rõ giá, muốn trách thì trách anh quá ngu ngôc.

Gì?

Mỹ Hầu vương cùng đám người Đinh Lập Quân hai mặt nhìn nhau, nghĩ đến những lời này sao lại quen vậy?

Lại nghĩ lại, đây không phải lời bọn họ vừa ròi nói với Tống Sính Đình sao!

Tống Sính Đình thì nhịn không được bật cười!

Đám người Tống Trọng Bân và Mã Hiểu Lệ, Đồng Kha cũng nhịn không được lộ ra ý cười.

Ai không biết Trần Ninh người này

che chở vợ nhất, một chút cũng không nỡ để vợ mình bị khi dễ.

Đám cường đạo cảnh khu này, thật sư là tư tìm mà!

Đọc truyện Chiến Long Vô Song full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 677"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

bìa truyện nhayho.com (5)
Truyện Bà xã anh ở đây
Tháng 3 16, 2022
Thần thám đến từ tương lai
Thần thám đến từ tương lai
Tháng 1 5, 2022
chang-re-dao-hoa
Chàng Rể Đào Hoa
Tháng 10 25, 2021
Tuyệt Thế Thiên Tài Trở Về Đô Thị bìa
Tuyệt Thế Thiên Tài Trở Về Đô Thị
Tháng 1 11, 2024
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com