Chiến Long Vô Song - Trần Ninh (Truyện Full) - Chương 683
Nhảy Hố truyện: Chiến long vô song – Trần Ninh (truyện full)
– Tác giả: Bạch Ngọc Cầu Hà
-Thể loại: hào môn chiến thần,Đô thị, sảng văn
Chương 683: Quần Anh Hội
Tống Lệ Lệ cùng Mã Trí Viễn, hùng hổ rời đi.
Nhà Tống Sính Đình lại trở nên lo lắng, Tống Sính Đình nhẹ giọng nói: “Chồng, Ninh gia thật đúng là đến tìm chúng ta phiền toái, vậy phải làm sao bây giờ?”
Trần Ninh thản nhiên nói: “Không sao, anh sẽ đối phó!”
Tuy rằng Tống Sính Đình vẫn rất lo lắng, nhưng cũng không nói gì nữa.
Cô và Tống Trọng Bân vẫn đi làm ở công ty, con gái đến trường đi học.
Trần Ninh gọi điện thoại cho Điển Chử, hỏi thăm tình hình một chút.
Điển Chử nói với Trần Ninh: “Báo cáo Thiếu soái, tôi dựa theo phân phó của ngài đưa Ninh Phong về Ninh gia Tô Hàng, chỉ yêu cầu Ninh gia bọn họ quản giáo thật tốt, ngược lại không có ngài cho phép, tôi không chủ động thông báo cho Ninh gia thân phận của ngài.”
‘Có lẽ cũng chính là bởi vậy, Ninh gia
không phục, Ninh Viễn Đông khí thế hùng hổ dẫn người tới Trung Hải, muốn tim ngài phiền toái.”
“Thiếu soái, ngài xem tôi có phải gọi điện thoại hay không, nói cho Ninh gia biết thân phận của ngài?”
Trần Ninh lạnh lùng nói: “Không cần thiết.”
“Ninh gia không biết dạy con cháu, hiện giờ vẫn không biết hối cải.”
“Bọn họ nói muốn cắt đứt tay chân tôi, muốn vợ tôi chủ động đến Ninh gia làm nô.”
“Tôi ngược lại muốn xem Ninh gia bọn họ có thể ngang ngược đến đâu, có phải không có ai trị được bọn họ hay không?”
Điển Chử nghe vậy, ý thức được Ninh gia tuyên bố trả thù Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, chọc giận Trần Ninh.
Trần Ninh trầm giọng nói: “Anh lưu ý cho tôi một chút động tĩnh Ninh gia, có việc liền tùy lúc báo cho tôi.”
Điển Chử nói: “Vâng!
Chiều hôm đó, Ninh Viễn Đông đến thành phố Trung Hải.
Đồng thời đến, còn có một đám quyền quý công tử Quần Anh hội.
Thì ra, Quần Anh hội là tổ chức thương hội do các quyền thiếu, phủ thiếu đỉnh cấp của Hoa Hạ tổ chức, những quyền quý công tử này ngày thường đều cùng nhau vui chơi, cùng nhau trao đổi tài nguyên, cùng nhau phát triển.
Hội trưởng Quần Anh hội Hướng
Dương, biết được phó hội trưởng Ninh Phong bị người cắt đứt hai chân, liền tức giận.
báo thù cho A Phong này, giao cho đám tiểu bối chúng cháu hoàn thành là được rồi.”
Các thành viên khác của Quần Anh
hội, cũng rối rít nói: “Được ròi, bác Ninh, trả thù cho Ninh Phong, việc này cứ dể chúng cháu làm.”
Ninh Viễn Đông nhìn đám thanh niên Hướng Dương này, không khỏi lộ ra ý cười.
ông ta cũng biết, sau lưng Hướng Dương những thanh niên này đều là một gia tộc giàu có, thực lực không thể khinh thường.
Ông ta mỉm cười nói: “Khuyển tử có thể kết giao cho những người bạn này, đó là phúc khí của nó.”
“Nếu Hướng thiếu các cậu kiên tri muốn giúp khuyển tử đòi lại công đạo, vậy thì phiền các vị.”
Hướng Dương bưng ly rượu lên, cười ha ha nói: “Bác Ninh ông yên tâm, chúng cháu khẳng định khiến cho vợ chồng Trần Ninh phải trả giá đắt.”
“Đến đây, chúng ta kính bác một chén!”
Mọi người nhao nhao bưng chén, kính Ninh Viễn Đông.
Ninh Viễn Đông cũng rất nể mặt những quyền thiếu này của Hướng Dương, khách khí cùng mọi người cụng ly.
Lúc này, rất nhiều nhân vật nổi tiếng ở thành phố Trung Hải, biết được Ninh Viễn Đông đến Trung Hải, đều nhao nhao mang theo lễ vật, chạy tới tặng quà cho Ninh Viễn Đông, lấy lòng nịnh bợ các loại.
Không có biện pháp, ai cũng biết, Các lão Đường Bá An chính là người kế Quốc chủ có tiếng hô cao nhất.
Mà vợ của Đường Bá An – Ninh Tịnh, nhà mẹ đẻ chính là Ninh gia.
Ninh gia chính là thân gia của Quốc chủ tương lai, tiền đồ sáng lạn, mọi người đều muốn sớm nịnh bự Ninh gia, cùng Ninh gia giữ gìn tốt quan hệ.
Hướng Dương nhìn thấy nhiều người chạy tới tặng lễ vật cho Ninh Viễn Đông, liền khen ngợi: “Ha ha, bác Ninh thật sự là uy danh lan xa, đám nhân vật nổi tiếng Trung Hải, đều chạy tới tặng lễ.”
“Xem ra rất nhiều người ở thành phố Trung Hải đều biết Ninh gia, loại như Trần Ninh có mắt không biết Thái Sơn không nhiều lắm, anh ta lại dám đả thương Ninh thiếu, lẽ nào có cái lý
Ắ II
ầy.
Nhắc đến Trần Ninh!
Ninh Viễn Đông liền nhớ tới một chuyện, ánh mắt ông ta dừng ở trên người Mã Trí Viễn cùng Tống Lệ Lệ cuối góc, hỏi: “Mã Trí Viễn, ông nói Trần Ninh cùng Tống Sính Đình là thân thích nhà các người.”
“Trước khi đến Trung Hải, ông còn thề có thể khuyên Trần Ninh tự cắt tay chân, có thể khuyên Tống Sính Đình chủ động đến Ninh gia làm nô lệ, chuộc tội vi lỗi lầm của họ.”
“Chuyện này, ông làm thế nào rồi?”
“Sao bây giờ không thấy Trần Ninh cùng Tống Sính Đình đến chịu đòn nhận tội?”
Mã Trí Viễn cùng Tống Lệ Lệ lập tức xấu hổ.
Mã Trí Viễn ấp úng nói: “Ninh tiên
sinh, nhà Trần Ninh không biết tốt xấu, cậu ta không chỉ cự tuyệt lời khuyên của vợ chồng chúng tôi, còn xuất khẩu cuồng ngôn.”
Ninh Viễn Đông híp mắt: “Xuất khẩu cuồng ngôn?”
“Nói xem, cậu ta nói cuồng ngôn gì?”
Mã Trí Viễn nhỏ giọng nói: “Trần Ninh nói không cần vợ chồng chúng tôi giúp đỡ, còn nói không để Ninh gia vào mắt, cậu ta nói cậu ta có thể tự mình giải quyết.”
Sắc mặt Ninh Viễn Đông trầm xuống,
lạnh lùng nói: “Giải quyết?
“Cậu ta muốn giải quyết tôi, hay là muốn giải quyết Ninh gia chúng tôi!”
Hướng Dương cười an ủi nói: “Bác Ninh đừng giận dữ, cái gọi là kẻ ngu dốt không sợ hãi, bảo đảm hiện tại anh ta đã biết Ninh gia lợi hại, cũng biết Quần Anh hội chúng cháu sẽ tới, chắc đã sợ tới run rẩy!”
“Ha ha ha…”
Mọi người đều cười, đều nói Trần Ninh nhất định là không biết Ninh gia, không biết Quần Anh hội.
Hiện tại nếu Trần Ninh biết Ninh gia cùng Quần Anh là tồn tại gì, chỉ sợ rằng đã sự tới mức tè ra quần.
Ngay khi mọi người hì hì ha ha suy đoán Trần Ninh sẽ bị dọa thành bộ dáng gì…
Đột nhiên, quản ỉý khách sạn Vương Cương vội vã đi vào.
Vương Cương cung kính nói: “Ninh tiên sinh, lại có người tặng quà cho ngài.”
Ninh Viễn Đông không vui nói: “Tôi không phải đã nói sao, có người đến tặng quà cho tôi, ông nhận quà trước, sau đó đuổi bọn họ đi là được, không được vào quấy rầy chúng tôi uống rượu.”
Vương Cương cuống quít nói: “Nhưng món quà này là Trần Ninh phái người đưa tới, còn chỉ định tôi phải lập tức đem lễ vật tặng cho Ninh tiên sinh ngài xem qua.”
Nhóm người Ninh Viễn Đông nghe vậy sửng sốt, Trần Ninh đưa lễ vật tới?
Hướng Dương đầu tiên cười nói: “Chắc là tiểu tử này đã hỏi thăm rõ ràng, lợi hại của Ninh gia cùng Quần Anh hội, anh ta sợ hãi, muốn tặng lễ bồi tội cầu xin tha thứ đây!”
Ninh Viễn Đông cười lạnh: “Lúc cần lại đến cầu khẩn, lúc trước đánh con trai tôi thì kiêu ngạo đi đâu?”
“Không cần lễ vật của cậu ta, bảo cậu ta cùng Tống Sính Đình chờ chịu đòn hình phạt nghiêm khắc đi!”
Hướng Dương nói: “Chậm đã, nhìn
xem tiểu tử này tặng quà gì cũng tốt, có đảm bảo cho mạng sống bọn họ hay không, xuất ra bảo bối giá trên trời cầu xin tha thứ, tôi nghe không lầm thì tập đoàn Ninh Đại vẫn rất có tiền.”
Ninh Viễn Đông nghe vậy, cười cười: “Được rồi, cứ nhìn xem tiểu tử Trần Ninh tặng món quà gì.”
Rất nhanh!
Quản lý khách sạn Vương Cương, trước mặt mọi người, tự mình cầm một cái hộp đi lên, mở ra cho mọi người xem.
Sau khi hộp quà mở ra, Ninh Viễn Đông cùng nhóm người Hướng Dương sợ ngây người.
Bên trong lại yên lặng nằm một cái đồng hồ báo thức!
Kim giây kim giờ của đồng hồ báo thức, tất cả đều được chỉ vào 4 chữ trên.
Nhỏm người Hướng Dương liền hít một ngụm khí lạnh!
Hướng Dương kinh nghi bất định nói:
“Bác Ninh, Trần Ninh đây là cảnh cáo chúng ta, muốn bảo chúng ta chăm sóc người thân trước lúc lâm chung, hơn nữa muốn chúng ta chết đây!”
Sắc mặt Ninh Viễn Đông lúc trắng lúc xanh!
Ông ta còn tưởng rằng Trần Ninh tặng quà cầu xin tha thứ, không ngờ Trần Ninh lại ở đưa đồng hồ uy hiếp cảnh cáo ông ta.
Đánh vào mặt rồi, lần này thật sự là đánh vào mặt rồi!
sắc mặt ông ta tái xanh nói: “Vốn chỉ định phế cậu ta, nếu cậu ta một lòng muốn chết, vậy tôi liền thành toàn cho cậu ta!”
Đọc truyện Chiến Long Vô Song full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!