Chín vị Tiên Nữ Xinh Đẹp của Tôi - Chương 21 Thiên Nguyên cửu Tiên thiên vị
Chương 21: Thiên Nguyên cửu Tiên thiên vị
Sau sáu ngày.
Bởi vì Diệp Tu dùng một chiêu đánh bại bang chủ Lý Tạc Thiên của Tạc Thiên bang và đại đệ tử Lâm Trần của đội chấp pháp ngoại môn ở Địa Hạ tinh cung nên tin tức sốt dẻo này kéo dài tận sáu ngày vẫn không hạ nhiệt.
Hơn nữa chuyện này không chỉ rầm rộ ở ngoại môn mà cả những đệ tử nòng cốt Thánh Tử, trưởng lão và không ít thái thượng trưởng lão nội môn cũng rất quan tâm đến Diệp Tu.
Đây là lần thứ hai Diệp Tu tạo nên náo động lớn như vậy trong thánh cung Thiên Nguyên sau khi phá giải cửu Tinh Thiên Nguyên trận.
Đương nhiên, sở dĩ những đại nhân vật kia quan tâm Diệp Tu không phải vì hắn đánh bại Lý Tạc Thiên và Lâm Trần, mà do có người nói Linh Thiên trưởng lão chủ động tỏ ý hi vọng Diệp Tu có thế trở thành Thánh Tử, nhưng hắn lại từ chối.
Phải biết rằng đó chính là vị trí Thánh Tử của đội chấp pháp!
Trong rất nhiều tinh cung của thánh cung Thiên Nguyên thì địa vị của đội chấp pháp cũng thuộc dạng không thế trêu vào, Thánh Tử của họ có vị thế vượt xa đa số Thánh Tử các tinh cung, quyền lực và tài nguyên tu luyện còn tốt hơn
không biết bao nhiêu lần.
Nhưng Diệp Tu vẫn từ chối.
Rất nhiều người đều cảm thấy Diệp Tu thật là ngu không ai bằng, nếu trở thành Thánh Tử thì sẽ được hưởng địa vị tài nguyên tốt nhất, cao hơn thân phận đệ tử ngoại môn bình thường không biết bao nhiêu lần.
Bọn họ cũng không hiểu rốt cuộc tiếu tử Diệp Tu này nghĩ thế nào mà từ bỏ vị trí Thánh Tử đội chấp pháp, cam tâm đi làm đệ tử ngoại môn.
Cơ hội đế một đệ tử ngoại môn dựa vào bản thân bước từng bước một trở thành Thánh Tử là vô cùng xa vời, đầu tiên là tài nguyên không đủ, hai là đệ tử ngoại môn thường có tư chất kém cỏi, mà tư chất kém tuy không phải không thể trở thành Thánh Tử, nhưng cần nỗ lực gấp trăm lần ngàn lần mới có một chút cơ hội.
Trong Bắc Cực tinh cung.
Nguyệt Vô Nhai cười lạnh một tiếng: “Quả nhiên là ngớ ngấn, từ bỏ cả địa vị Thánh Tử đội chấp pháp!”
“Ngày mai chính là ngày chọn lại đại tướng trấn quốc, đến lúc đó ta cũng muốn xem ngươi lấy gì so với ta?”
Khi lần đầu tiên Nguyệt Vô Nhai nghe thấy tin Linh Thiên trưởng lão vừa ý Diệp Tu, đồng thời
ngỏ ý hi vọng hắn trở thành của Thánh Tử đội chấp pháp, trong lòng Nguyệt Vô Nhai cũng co rút một hồi.
Dù sao tuy hiện tại hắn ta cũng là Thánh Tử, nhưng nói thế nào thì Thánh Tử của Bắc Cực tinh cung cũng không bằng được Thánh Tử của đội chấp pháp.
Nhưng hắn ta không ngờ Diệp Tu vốn có thể dựa vào vị trí này đế đảo ngược thế cuộc lại lựa chọn từ bỏ.
Từ bỏ thân phận Thánh Tử đội chấp pháp thì Diệp Tu lấy cái gì so với hắn ta?
Đến ngày mai hắn ta xuất hiện với thân phận Thánh Tử Bắc Cực tinh cung sẽ được muôn người chú ý, là đổi tượng được vô số đại thần đại tướng nịnh bợ. Mà Diệp Tu chỉ là một đệ tử ngoại môn, thật sự cực kỳ thảm hại, ảm đạm tối tăm trước mặt hắn ta.
Chuyện lựa chọn đại tướng trấn quổc vốn là tranh đấu về thân phận địa vịl
“Theo ta thì tiểu tử này động kinh rồi, nhưng như vậy cũng tốt, đến lúc đó lệnh tôn trở thành đại tướng trấn quốc thì thật đáng mừng.” Tiêu Phong cười lớn một tiếng.
“Ha ha, những ngày qua hắn uy phong lẫm liệt lắm, nhưng ngày mai sau khi trở lại vương triều Thương Long, ta nhất định sẽ làm hắn không
nhìn thấy mặt trời ngày mai, từ nay về sau Diệp Tu sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thánh cung Thiên Nguyên!” Nguyệt Vô Nhai cười lạnh, trong mât hiện ra một tia sát ý lạnh buốt.
Lúc này một luồng gió tiên gào thét lao đến, chỉ thấy một ông lão tóc trắng mặc trường bào Tinh Nguyệt lẳng lặng đứng trên một con Tiên hạc xuất hiện trước mặt hai người.
“Đệ tử bái kiến sư phụ.” Tiêu Phong và Nguyệt Vô Nhai đêu ôm quyền kính cấn nói.
Mà người đứng trên Tiên hạc chính là chủ nhân của Bắc Cực tinh cung, thái thượng trưởng lão Bắc Băng Tinh Hoàng, cường giả Tinh Hoàng hàng thật giá thật.
Bắc Băng Tinh Hoàng cũng rất coi trọng Nguyệt Vô Nhai, mặc dù phấm chất tinh nguyên của hắn ta chỉ đến cấp 5, nhưng hắn ta có Phách Băng Chi Thể.
Phách Băng chi Thể được xếp vào thứ hạng 500 trong hơn một vạn thể chất, thể chất này có thế bù đắp thế yếu tinh nguyên của hắn, thậm chí còn khống chế nắm giữ được băng lực cực hạn bá đạo!
Cho nên nếu Nguyệt Vô Nhai cố gắng tu luyện thì sau này cũng có thể trở thành cường giả Tinh Hoàng chân chính, thậm chí là cường giả Tinh Tôn!
Bắc Băng Tinh Hoàng thở ra một luồng hàn khí, hư không xung quanh lập tức ngưng tụ vô sổ bông tuyết nhỏ, ông ta nhìn Nguyệt Vô Nhai và nói: “Đi thôi, đến vương triều Thương Long.”
Nguyệt Vô Nhai cảm thấy hơi bất ngờ: “Sư phụ, người mang ta đi sao?”
Bắc Băng Tinh Hoàng cười cười: “Ta với thái thượng hoàng của vương triều Thương Long từng là bạn tổt, bây giờ đã mấy chục năm không gặp, vừa vặn dẫn con đi đến đó rồi ôn chuyện với ông ta.”
Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Nguyệt Vô Nhai càng tươi hơn.
Bắc Băng Tinh Hoàng đích thân dẫn hắn ta trở lại, sau lưng còn có thái thượng hoàng, lần này dù thế nào hắn ta cũng sẽ là thiên chi kiêu tử được chú ý nhất.
Đội hình mạnh như vậy thì ai có thể tranh đấu với hắn ta?
“Đa tạ sư phụ!”
Nguyệt Vô Nhai nhẹ nhàng nhảy một cái đã đáp xuống lưng Tiên hạc, khóe miệng hắn ta nhếch lên một nụ cười lạnh như băng, lần này Diệp Tu còn tranh với hắn ta thế nào?
Trong Thiên Nguyên cửu Tiên cung.
“Khởi bấm Cửu Tiên đại nhân, hiện nay Thánh Tử đã thành công lĩnh ngộ được ngôi sao thứ chín mươi chín, đã đến rất gần với cảnh giới Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết tầng thứ nhất đại viên mãn.”
“Trong mười ngày ngắn ngủi, Thánh Tử đã thành công lĩnh ngộ kiếm ý, cầm ý, họa ý, thủy ý, băng ý, đồng thời năm loại ý cảnh này đều đã đạt đến mức độ tiếu thành.”
Ý cảnh phân chia thành nhập môn, tiểu thành, trung thành, đại thành, viên mãn.
Trong lòng chín tiên tử không khỏi rung động.
Thiên phú của tiếu tử này thật đáng sợ.
Dù là yêu nghiệt tuyệt thế đến mấy cũng cần mấy năm mới lĩnh ngộ được Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết hoặc là năm ý cảnh kia, nhưng chỉ trong mười ngày ngắn ngủi mà Diệp Tu đã tu luyện Vạn Tinh Thiên Nguyên Quyết đến ngôi sao chín mươi chín, năm ý cảnh nọ thì đạt đến trình độ tiểu thành.
Khả năng trưởng thành và sức lĩnh ngộ của Diệp Tu đã vượt xa dự đoán của các nàng.
Người này tuyệt đối là yêu quái!
Trong lúc chín tiên tử khiếp sợ, Mạc lão tiếp tục nói: “Đúng rồi thưa cửu Tiên đại nhân, Thánh
Tử nói hôm nay phải đi về vương triều Thương Long một chuyến, ngài ấy nói ngày mai là ngày vương triều Thương Long chọn lại đại tướng trấn quổc nên nhất định phải trở về.”
Đôi mắt xinh đẹp mang đầy kinh ngạc của Mộng Linh hơi bình tĩnh lại: “Đế hắn đi là được.”
“Nhưng Mạc lão phải bảo vệ hắn cho thật.”
“Không thế đế Diệp Tu có bất trắc gì.”
Lúc này Tuyết Dao nhảy ra nói: “Tỷ tỷ nói rất đúng, Mạc lão nhất định phải bảo vệ tốt cho Diệp Tu.”
Không biết tại sao khi nghe thấy Diệp Tu muốn ra khỏi thánh cung Thiên Nguyên thì chín vị tiên tử cao quý, bình thường căn bản không biết quan tâm người khác đều cảm thấy lo lâng cho an nguy của Diệp Tu.
Mạc lão nở nụ cười: “Cửu Tiên đại nhân yên tâm, ai muốn động vào Thánh Tử thì trừ phi bước qua xác của ta.”
“Tỷ tỷ, mặc dù nói không để người khác biết, nhưng trên danh nghĩa Diệp Tu cũng là đồ đệ của chúng ta, lần này hắn xuống núi nhất định phải có đủ uy phong mới được, đồ đệ của cửu Tiên cũng không thể quá keo kiệt đúng không?” Tuyết Dao lầm bầm nói.
Mặc dù Tuyết Dao còn nhỏ nhưng rất coi
trọng mặt mũi, tuy lần này cửu Tiên các nàng không thể đi cùng, nhưng cũng phải có đủ thể diện mới được.
Mộng Linh khẽ gật đầu: “Cũng đúng, Mạc lão ngươi đi đến sau núi, mấy ngày trước ta có bắt một con Tử Dực Thiên Bằng cấp bậc Tinh Vương đỉnh cao, dùng nó làm thú cưỡi đi.”
Nghe được câu nói này, Mạc lão suýt đã há to mồm kinh ngạc.
Tử Dực Thiên Bằng cấp bậc Tinh Vương đỉnh cao!
Không phải ai cũng có được đãi ngộ này.
Cửu Tiên đại nhân cũng thiên vị Thánh Tử quá rồi.