Chín vị Tiên Nữ Xinh Đẹp của Tôi - Chương 6 Bái cửu Tiên làm sư phụ
Chương 6: Bái cửu Tiên làm sư phụ
Chuyện gì đã xảy ra thế này? Mạc lão mở to mắt nhìn bốn phía xung quanh, thế nhưng toàn bộ đại điện trong nháy mắt đã chìm vào bóng tối vô tận, người duy nhất mà ông có thể nhìn thấy được chính là Diệp Tu vừa mới đến tấm bia đá thứ chín kia, toàn thân hắn đang được bao phủ bởi một tăng kim quang rực rỡ.
Trong khi Mạc lão còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì bên tai đã nghe thâỳ tiếng vù vù vang lên.
Những ngôi sao đột nhiên sáng rực lên trong khoảng không tối tăm này.
Ông vội nhìn xung quanh, chỉ thấy hàng vạn hàng ngàn ngôi sao, không thế nào điếm xuể.
Lúc này đầu Mạc lão như muốn nổ tung ra vậy.
Tấm bia này do chính Thiên Nguyên Thánh Chủ tự tay khắc lên, theo truyền thuyết kế rằng chỉ cần cơ duyên của một người nào đó với các vì sao đạt đến mức kết hợp hoàn hảo, thì khi đó hàng vạn ngôi sao sẽ lập tức bao quanh người đó và ban phát một cơ thể mới, gọi là Tinh Thần Thánh Thể.
Lúc này, trong mắt Mạc lão không giấu được sự kinh ngạc, mặc dù biết rõ Diệp Tu trời sinh đã có duyên với sao trời, nhưng điều này chỉ có nghĩa
là đủ duyên mà thôi, so với mức hoàn hảo quả thật là khác biệt vô cùng lớn, mà hoàn mỹ đến mức không có một khiếm khuyết, chính là lấy sự hấp thụ sức mạnh của sao trời mà tồn tại.
Hơn nữa sự kết hợp với sao trời hoàn hảo như thế này vốn không thế nào xuất hiện được.
Bởi vì năm đó, đế có thế đạt được cơ duyên này, ngay cả Thiên Nguyên Thánh Chủ cũng đành phải lĩnh ngộ sao trời trong hàng vạn năm, mới tạo ra thế chất kết hợp hoàn hảo, được ban Tinh Thần Thánh Thế.
Trên đời này làm sao có thể tồn tại một người trời sinh đã có cơ duyên kết hợp hoàn hảo với sao trời được?
Điều này thật vô lý!
Chẳng chờ ông kịp định thần lại, một đạo kim quang rực rỡ lại lóe lên chói lóa, ngay sau đó ông nhìn thấy hàng ngàn hàng vạn ngôi sao nối đuôi nhau thành một đường, giống như một dòng sông sao trời, lần lượt đi về phía Diệp Tu.
Tất cả các vì sao đang chuyến động xung quanh hắn.
Giờ phút này Diệp Tu giống như chủ nhân của sao trời vậy, vô số vì sao đều kính trọng hắn!
Sau khi các vì sao bái chủ xong, kế đến là những ngôi sao bắt đầu nhập vào cơ thế, hình
thành nên Tinh Thần Thánh Thế! Trong nội điện, giữa những tấm rèm châu, từng thân ảnh xinh đẹp đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt của mỗi người vô cùng khoa trương.
Đây rốt cuộc là quái vật gì vậy? Đại tiên tử vốn vẫn luôn bình tĩnh thì giờ đây chợt run lên nhè nhẹ.
Bọn họ có thể nhìn thấy những ngôi sao đang tiến vào cơ thể Diệp Tu.
Diệp Tu giống như một cái động không đáy, điên cuồng và tham lam hút hết những vì sao xung quanh mình.
Lúc này, ngoài đại điện có một đạo kim quang rơi xuống.
Một lão nhân với khuôn mặt phúc hậu, toàn thân tỏa ra thần quang xuất hiện ở phía cửa đại điện.
Hóa ra đây chính là mối duyên kết hợp hoàn hảo, hàng ngàn hàng vạn ngôi sao ban phát Tinh Thần Thánh Thế.
“Xem ra trời cao có mắt, đã ban cho Thánh cung Thiên Nguyên của ta một tiểu tử nghịch thiên như vậy!”
“Nếu ngươi có thể dẫn dắt Thánh cung Thiên Nguyên trở về thời kỳ huy hoàng, vị trí cung chủ này của ta sẽ là của ngươi.”
Lão nhân này chính là cung chủ hiện tại của
Thánh cung Thiên Nguyên.
Nói rồi, kim quang dần tiêu tán, lão nhân cũng đã biến mất trước cung Thiên Nguyên cửu Tiên.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi đi, màn đêm cũng dần buông xuống.
Nhưng lúc này, cả Mạc lão và Thiên Nguyên Cửu Tiên đều nhìn chằm chằm vào Diệp Tu, chờ đợi Tinh Thần Thánh Thể ra đời.
Cuổi cùng, bóng tối dần tan đi, tất cả vì sao đều bị Diệp Tu hấp thụ hết.
Kim quang bao phủ toàn thân Diệp Tu cũng từ từ biến mất.
Điều này chứng minh rằng Tinh Thần Thánh Thế đã được hoàn thiện và cơ thế Diệp Tu bây giờ chính là Tinh Thần Thánh Thể!
Diệp Tu từ từ mở mắt ra, khoảng thời gian này hắn tựa hồ như đang nằm mơ, một giấc mơ thật dài, cho đến khi mở mắt ra, hắn cảm nhận được một cỗ sức mạnh cực đại tích tụ trong cơ thể mình, hắn thử đấm ra một quyền, toàn bộ đại điện đột nhiên rung chuyến nhẹ.
Diệp Tu không thể tin nổi nhìn vào nắm đấm của mình, địt mẹ, thật là lợi hại!
Trước khi hắn xuyên qua, thân thể này bị coi
là phế vật, ngay cả phụ thân hắn là Diệp Hạo Thiên, cũng không còn ôm mộng nhi tử này một ngày nào đó có thế hóa rồng, cũng phải thôi bởi vì hắn ngày trước đừng nói đến có thể đấm ra một quyền, cho dù một con gà cũng chẳng thể nào đánh lại.
Diệp Tu cực kỳ mừng rỡ, đây chẳng phải là một đấm sẽ hạ gục kẻ địch như trong tiếu thuyết sao?
Bất luận là yêu ma hay thần thánh phương nào, tất cả đều có thể giải quyết chỉ bằng một cú đấm!
Sau khi gạt bỏ tâm tư của mình sang một bên, điều hắn quan tâm bây giờ chính là Thiên Nguyên cửu Tiên xinh đẹp như tiên tử trong truyền thuyết.
Nghe nói bất kỳ vị nào trong Thiên Nguyên Cửu Tiên cũng là niềm mơ ước của tất cả nam nhân trong thiên hạ.
Chỉ cần một ánh mắt cũng đủ để câu hồn đoạt phách, khiến người ta nhớ mãi không quên.
Nghĩ đến đây, Diệp Tu liền đi tới trước mặt Mạc lão, thế nhưng toàn thân Mạc lão lại bất động, giống hệt như một bức tượng.
“Đại ca, đại ca.”
Gọi liền mầỳ câu, cũng không thấy động tĩnh.
Diệp Tu liền hít một hơi thật lớn: “Đại ca!”
Mạc lão liền tỉnh táo lại, nhìn thấy Diệp Tu đang đứng trước mặt mình, ông đột nhiên quỳ phịch xuống.
Diệp Tu sửng sốt, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mạc lão vội vàng nói: “Xin thánh tử đừng gọi ta là đại ca nữa, như thế sẽ lăng nhục thân phận của ngài, gọi ta là Mạc lão là được rồi, với cả thánh tử có điều gì cần phân phó không?”
“Thánh tử?” Diệp Tu chẳng hiểu gì cả.
Mạc lão liền giải thích: “Cho dù ngài trở thành đệ tử của cửu Tiên hay là đệ tử của Thái Thượng Trưởng Lão thì ngài cũng là thánh tử của Thánh cung Thiên Nguyên ta.”
Hai mắt Diệp Tu lập tức sáng rực lên: “Nói như vậy chứng tỏ Thiên Nguyên cửu Tiên nguyện ý thu ta làm đệ tử!”
Mạc lão đáp: “Đương nhiên rồi, tài năng của thánh tử đã xuất chúng hơn người.”
“Được rồi, vậy ngươi nhanh đưa ta đi bái kiến sư phụ đi.” Diệp Tu cười khúc khích, thật sự không thể chờ đợi được nữa.
“Thánh tử mời đi theo ta.” Nói xong, Mạc lão đứng dậy dẫn Diệp Tu vào nội điện.
“Cửu Tiên đại nhân, ta đã dẫn thánh tử tới rồi.” Mạc lão đứng ngoài cửa kính cẩn nói.
‘Vào đi!” Thanh âm huyền ảo truyền đến khiến toàn thân Diệp Tu tê dại, phảng phất như có một luồng điện chạy qua người.
Diệp Tu âm thầm mừng rỡ, quả nhiên là tiên nữ giáng trần trong truyền thuyết, giọng nói lại êm dịu nhẹ nhàng đến thế.
Diệp Tu đè nén hưng phấn trong lòng, từ từ đi vào cửa.
Bên trong đại điện giống hệt như tiên cung, được điếm xuyết bởi vô số vì sao lấp lánh, trên bậc thang sâu nhất có chín tấm rèm châu được kết bằng đá quý đang buông xuống, ở đó ắt hẳn là Thiên Nguyên cửu Tiên.
Diệp Tu đứng dưới bậc thang, chắp tay cúi đầu: “Diệp Tu bái kiến chín vị tiên nữ tỷ tỷ.”
Tiên nữ tỷ tỷ?
Nếu như để bất kỳ vị trưởng lão nào trong Thánh cung Thiên Nguyên nghe được câu nói này, nhất định sẽ sợ chết khiếp mất.
Tên tuổi của Thiên Nguyên cửu Tiên không phải tự nhiên mà có, năng lực của bọn họ cực kỳ cường đại, không ít cao thủ đã chết vì dám đi trêu chọc họ.
“Tỷ tỷ?” ở rèm châu thứ chín, có một giọng nói cực kỳ sắc bén chợt vang lên.
Âm thanh này như hàng vạn đạo kiếm đâm
thẳng vào màng nhĩ của Diệp Tu.
Toàn thân Diệp Tu ngay lập tức run rây, địt mẹ, đáng sợ quá!
Thế nhưng, hắn nhanh chóng lấy lại tinh thần, không khỏi mỉm cười: “Chín vị tỷ tỷ à, tuy rằng ta chưa từng yêu ai nhưng lại rất am hiểu nữ nhân. Nữ nhân ấy mà, điều họ quan tâm nhất không phải chính là tuổi tác hay sao? Nếu như ta gọi các vị là sư phụ, xưng hô này rõ ràng còn mang hàm ý “già” vào trong đó, chi bằng ta gọi các vị là tỷ tỷ, như vậy mới có thể diễn tả được dung mạo xinh đẹp và trẻ trung của các tỷ tỷ đây.”
Cửu Tiên:
“Quả nhiên không thể nào phản bác được”.
Lúc này, tấm rèm châu thứ chín từ từ mở ra, một thân ảnh xinh đẹp chậm rãi bước ra.
Kiếm bào trắng như trăng, tay cầm trường kiếm, dáng người mảnh mai, ánh mắt sáng lấp lánh, đôi môi đỏ mọng và chiếc cổ thon dài trắng mịn như ngọc, đẹp đến mức khiến người ta không thể nào rời mắt.
Diệp Tu suýt tí nữa bị dung mạo ấy làm cho ý loạn tình mê, khó trách dung nhan của bọn họ được ví như tiên nữ, quả nhiên là tuyệt sắc giai nhân.
“Tử Hàm tỷ tỷ.” Diệp Tu vui sướng hét lớn.
Thất tuyêt tiên tử: