NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Next

Cho Bạn Học Thuê Nhà, Tôi Bị Ăn Vạ Trên Nhóm Lớp - Chương 1

  1. Home
  2. Cho Bạn Học Thuê Nhà, Tôi Bị Ăn Vạ Trên Nhóm Lớp
  3. Chương 1
Next

1

Chuyện Tôn Oánh Oánh thuê nhà tôi không phải là bí mật trong lớp.

Mười năm trước, bố mẹ tôi ham rẻ nên mua nhà ở Đông Sơn.

Không ngờ thời thế thay đổi, khu chúng tôi ở lại được chính phủ quy hoạch thành khu cải cách, trở thành một trong những hộ dân đầu tiên được giải tỏa đền bù của thành phố.

Hai căn nhà của gia đình tôi được đền bù thành bảy căn, cộng thêm hàng triệu tệ tiền bồi thường.

Những năm gần đây, bố tôi kinh doanh một công ty nhỏ, túc tắc đủ sống. Mẹ tôi thì trở thành một bà chủ cho thuê nhà toàn thời gian.

Gia đình tôi tuy không phải giàu sang phú quý gì nhưng cũng không phải lo lắng chuyện cơm ăn áo mặc.

Đặc biệt là tôi, từ nhỏ đã được bố mẹ cưng chiều hết mực, muốn gì được nấy, nào đã bao giờ bị ai mắng vào mặt?

Không ngờ ngoại lệ này lại bị Tôn Oánh Oánh, một kẻ kỳ quặc, phá vỡ.

Nói ra thì mối nghiệt duyên giữa tôi và cô ta hoàn toàn là do tôi tự chuốc lấy.

Năm nhất đại học mới khai giảng được vài tháng, cô ta vì mâu thuẫn với bạn cùng phòng là một tiểu thư nhà giàu nên bị người ta đuổi ra khỏi ký túc xá cùng với toàn bộ đồ đạc.

Giáo viên chủ nhiệm hòa giải mấy lần cũng không có tác dụng.

Thêm vào đó, bạn cùng phòng nhà giàu kia đã quyên góp không ít thứ cho trường nên nhà trường cũng nhắm một mắt cho qua.

Nói cách khác, chuyện của Tôn Oánh Oánh hoàn toàn không có ai đứng ra bênh vực, giải quyết giúp cô ta.

Trong lúc tuyệt vọng, không biết cô ta nghe ngóng ở đâu được tin nhà tôi có một căn hộ gần trường nên đã tìm đến cầu xin tôi.

Ý tứ trong lời nói của cô ta là mong tôi nể tình bạn học mà thương xót, muốn bỏ ra số tiền lớn để thuê nhà của tôi.

Tôi vốn là người mềm lòng, cô ta chỉ năn nỉ tôi một tuần là tôi đã đồng ý.

Thêm vào đó, bố mẹ tôi cũng sợ tôi vì chuyện nhỏ nhặt này mà đắc tội với người khác nên cũng vui vẻ làm người tốt giúp đỡ.

Nhà cũng để trống, chi bằng cho cô ta thuê.

Cứ thế, chúng tôi soạn thảo hợp đồng thuê nhà và ký kết thỏa thuận với cô ta.

Nhưng tôi không ngờ, từ lúc chuyển vào ở, Tôn Oánh Oánh chưa từng khiến tôi bớt lo lắng.

Từ chuyện lớn như sắm sửa các loại đồ đạc đến chuyện nhỏ như tắc cống.

Rõ ràng là những vấn đề tự mình có thể giải quyết được nhưng cô ta cứ nhất quyết phải lôi tôi, chủ nhà, đến giải quyết cùng.

Có một khoảng thời gian, tôi vừa tan học thì đã bị cô ta kéo đi sửa chữa nhà cửa. Tôi từng ước mình có ba đầu sáu tay.

Có thể nói, trong suốt thời gian đó, chi phí sửa chữa cũng đã ngang ngửa tiền thuê nhà của cô ta rồi.

Vì lòng thương cảm dư thừa, tôi đã giảm tiền thuê cho cô ta, thỏa thuận đặt cọc một tháng, trả trước ba tháng.

Nhưng cô ta chỉ thực hiện được một năm.

Đầu năm hai, cô ta lấy cớ chỗ làm thêm không trả lương đúng hạn để đề nghị tôi cho phép trả tiền nhà theo tháng.

Ban đầu tôi không đồng ý, nhưng Tôn Oánh Oánh hết khóc lóc lại tỏ ra yếu đuối, thậm chí còn định quỳ xuống trước mặt tôi, ép tôi phải thỏa hiệp.

Ngay cả bạn cùng phòng của tôi cũng không chịu nổi nữa, lần lượt châm chọc tôi:

“Này, cậu là chủ nhà mà sao tốt bụng thế? Có cần trao giải thưởng cho cậu không?”

“Thật không hiểu kiếp trước cậu nợ gì cô ta mà sao cô ta nói gì cậu cũng nghe theo vậy? Cái nhà này là của cô ta à?”

Với nguyên tắc “thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện”, tôi đành ngậm bồ hòn làm ngọt.

Không ngờ sự nhượng bộ hết lần này đến lần khác của tôi lại trở thành vốn liếng để cô ta trơ tráo.

Giờ đây còn công khai réo tên chất vấn tôi trong nhóm chat, dùng ba trăm tệ để làm tôi khó chịu, chỉ thiếu điều cưỡi lên đầu tôi ị bậy nữa thôi.

Tôi không khỏi tự hỏi, có phải mình đã quá dễ dãi với cô ta rồi không?

2

Tôi lướt qua tin nhắn trong nhóm, lười để ý đến cô ta, chỉ coi những lời đó như tiếng chó sủa.

“@Tôn Oánh Oánh, có chuyện gì thì nhắn riêng, đừng làm phiền mọi người.”

“Với lại, ai đồng ý cho thuê nhà ba trăm một tháng thì cậu tìm người đó mà thuê. Tiền thuê tháng này cậu còn nợ tôi bảy trăm sáu mươi tệ. Hạn chót là cuối tuần này phải chuyển vào tài khoản cho tôi, nếu không hợp đồng thuê nhà tự động hết hiệu lực.”

Tôn Oánh Oánh được nước làm tới, ngay sau đó gửi một biểu cảm trợn mắt:

“Tại sao phải nhắn riêng? Chẳng lẽ cậu sợ mất mặt à? Tôi không sợ đâu! Tôi chính là muốn cho mọi người thấy bộ mặt tư bản xấu xí của cậu!”

Next

Comments for chapter "Chương 1"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com