NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Novel Info

Chồng Yêu Là Hồ Ly (Full) - Chương 15

  1. Home
  2. Chồng Yêu Là Hồ Ly (Full)
  3. Chương 15
Prev
Novel Info

Nhảy hố truyện: Chồng yêu là hồ ly (Full)

  • Thể loại: Huyền Huyễn

Chương 15: Chỗ ở của quỷ Hoang Lĩnh

Hồ Cửu Tiêu là ai?

Dù sao thì tôi chưa từng nghe ai nhắc đến người này bao giờ nhưng mà trước đây tôi đã từng nghe bà Hồ nhắc đến một người, đó là tổng tông của anh ta. Bà ấy dặn tôi rằng nếu Hồ Phượng Thiên dám bắt nạt tôi thì cứ mời tổ tông của anh ta đến để giải quyết.

Chẳng lẽ Hồ Cửu Tiêu mà ông lão này vừa nhắc đến lại chính là người mà bà Hồ đã từng nói đến?

Tôi không hiểu vấn đề này cho lắm, với cả ông lão này quá bất lịch sự, ngay cả Hồ Phượng Thiên cũng thấy chướng mắt. Điều này đã ảnh hưởng nghêm trọng đến thể diện của Hồ Phượng Thiên, anh ta lạnh lùng hừ một cái với ông lão: “Tôi thấy chưa chắc đâu, của ông bé như cái rắm thế này thì có cái gì mà không thể xem được chứ? Ở chốn Bắc Lương này, Hồ Phượng Thiên tôi chưa từng sợ qua điều gì.”

Có vẻ như ông lão cũng thấy là Hồ Phượng Thiên đang tức giận, sợ rằng anh ta là người khó dây vào nên giọng điệu của ông lão này cũng mềm mỏng hẳn đi, ông ta thả vòi nước trong tay xuốg, cười hề hề nói với Hồ Phượng Thiên: “Nhị Gia đừng tức giận, tôi biết rằng Nhị Gia có pháp lực cao cường, dù có là yêu ma quỷ quái gì thì cũng không thể làm gì được ngài. Nhưng mà đây lại là vấn đề liên quan đến chuyên môn, vấn đề của nhà tôi là vì phong thủy mà ra, nếu như Nhị Gia không tin thì đêm nay có thể ở lại nhà tôi một đêm, Nhị Gia xem xem tình hình ra sao rồi sau đó đưa ra kết luận cũng chưa muộn đâu.”

Vốn dĩ lần này tôi chỉ định ra ngoài để kiếm chút tiền sinh hoạt, bây giờ Hồ Phượng Thiên đang bị ông lão này khích đểu, nói rằng anh ta không bằng người khác, anh ta thỏ phì phò, đòi so tài đấu sức với căn biệt thự này, lập tức đồng ý với ông lão rằng đêm nay sẽ ở lại đây nhìn xem, rốt cuộc là cái quái gì đang quấy phá ở đây vậy.

Người đàn ông thấy Hồ Phượng Thiên quyết tâm như vậy thì cũng chỉ cười rồi, hoan nghênh chúng tôi đi vào tòa biệt thự của mình. Tòa biệt thự này lớn như vậy mà chỉ có mỗi một người ở thôi. Lúc ông lão dẫn chúng tôi vào, ông ta cũng tự giới thiệu, nói rằng mình họ Đổng, tên là Đổng Trường Sinh, bảo chúng tôi cứ gọi ông ta là lão Đổng là được rồi.

Lão Đổng kể cho tôi và Hồ Phượng Thiên về chuyện thời trẻ, nói rằng khi đó ông cũng là đệ tử xuất mã, nhưng rồi đến tuổi trung niên thì duyên phận giữa ông ta và tiên gia đã chấm dứt, ông ta quyết định ra biển làm ăn, rồi đã kinh doanh, thu về được rât snhiều tiền. Bây giờ người nhà ông ta đều đã định cư ở Nhật Bản hết rồi, còn ông ta thì già, lá rụng về cội, nhớ quê hương của mình quá nên đã quay về đây một mình, đợi khi nào qua trăm tuổi thì sẽ lập mộ ở chính quê hương mình.

Hồ Phượng Thiên thì chẳng quan tâm lắm đến việc lão Đổng giới thiệu cái này cái kia, sau khi vào nhà lão Đổng, anh ta bắt đầu kiểm tra khắp nơi. Còn tôi thì lại cảm thấy rất hứng thú với câu chuyện liên quan đến việc duyên của ông ta và tiên gia đã chấm dứt thế nào. Vậy nên tôi đã hỏi lão Đổng xem duyên phận của ông ta và tiên gia đã kết thúc thế nào?

Khi tôi hỏi câu đó, lão Đổng đã hơi chần chừ một chút, có vẻ như khó mà lên tiếng được, nhưng dù sao thì tôi cũng đã hỏi rồi, ông ta đành phải trả lời tôi: “Hồi đó tôi cũng mở Đường Khẩu, nhận được đơn hàng lớn, pháp lực của tiên gia nhà tôi không đủ, lúc đấu pháp đã bị đối phương đánh chết, bản thân tôi cũng bị trọng thương nên sau đó không thể xuất mã được nữa.”

Vậy nếu Hồ Phượng Thiên cũng chết thì có nghĩa là tôi không cần phải xuất mã cho anh ta nữa đúng không?

Khi suy nghĩ này bật lên trong đầu, tôi lập tức cảm thấy bản thân mình quá độc ác, mặc dù Hồ Phượng Thiên đã nhẫn tâm giết chết cả gia đình tôi, nhưng nghĩ đến việc anh ta sẽ chết ở trong cuộc đấu pháp nào đó, thì có lẽ tôi sẽ không vui vẻ như bây giờ tôi đang nghĩ. Thù oán báo qua báo lại đến bao giờ chứ? Tôi chỉ mong rằng Hồ Phượng Thiên sẽ từ bỏ tôi, vậy là món nợ đời của hai nhà cũng sẽ kết thúc, đừng bao giờ đến tìm tôi nữa.

Lúc Hồ Phượng Thiên nghe thấy lão Đổng kể chuyện tiên gia của mình chết trong trận đấu pháp, anh ta quay ngoắt đầu lại, nói với lão Đổng một câu, đó là do tiên gia nhà ông không biết tự lượng sức mình, chết là đáng đời.

Nghe thấy Hồ Phượng Thiên trào phúng tiên gia nhà người khác với giọng điệu kiêu ngạo như vậy, làm như anh ta thì trâu bò lắm ấy. Tôi không nhịn được, đi cạnh anh ta rồi nói một câu: “Anh nói như thể bây giờ anh thì biết lượng sức ấy.”N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho. com| Nhảy*hố truyện full

Thấy tôi vạch trần anh ta, Hồ Phượng Thiên lập tức quay người lại, nổi giậnvới tôi. Nhưng mà lúc này lão Đổng đi cạnh chúng tôi lại cười ha hả, nói rằng tôi và Hồ Phượng Thiên ở với nhau nhìn rất thú vị. Duyên phận giữa tiên gia và Đệ Mã không hề đơn giản chút nào, chúng ta đã ở bên nhau rồi thì nên quý trọng điều đó.

Nói xong, ông ta dẫn chúng tôi đeesn căn phòng mà đêm nay chúng tôi sẽ ngủ.

Vì chuyện an toàn nên tôi và Hồ Phượng Thiên quyết định sẽ ngủ chung với nhau, sau khi sắp xếp phòng ốc cho chúng tôi xong, lão Đồng dặn chúng tôi rằng đêm nay ông ấy phải đi ra ngoài, trong nhà bếp có đủ các thể loại đồ ăn, nếu tôi đói thì có thể tự lấy đồ ăn ra mà ăn.

Tôi còn tưởng rằng lão Đổng sẽ ở cùng chúng tôi, nào ngờ rằng đêm nay ông ấy lại muốn ra ngoài, nhưng dù ông ấy có rất thoải mái, không sợ rằng tôi sẽ ăn trộm món bảo bối nào ở nhà ông ta, nhưng tôi lại thấy rất sợ. Tòa nhà này lớn như vậy, lại còn có ma mà lại chỉ có một mình tôi ở. Nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra thì đúng là kêu trời trời không nghe, gọi đất thì đất chẳng thưa.

Nhưng mà lão Đổng thấy tôi lo lắng như vậy thì dặn tôi rằng đừng sợ, rồi bảo rằng mặc dù bản lĩnh của Hồ Phượng Thiên không đủ để xem phong thủy nhà ông ta nhưng vẫn có thể bảo vệ được tôi, tôi là đệ mã của anh ta, anh ta phải đảm bảo cho sự an toàn của tôi.

Tên Hồ Phượng Thiên này ư, muốn anh ta bảo vệ tôi thì chắc tôi cũng phải chịu đựng đau khổ một lúc lâu lâu đã.

Bây giờ tình hình của tôi thật là… có muốn đi cũng chẳng rời đi được, đành phải ở lại đây với Hồ Phượng Thiên thôi. Sau khi xe của lão Đổng rời đi thì cả tòa biệt thự như bị ánh hoàng hôn nuốt chửng vậy. Đằng sau tòa nhà này là một ngọn núi rất lớn, nhưng dù nó lớn đến thế, lại chẳng nghe thấy tiếng chim hót gì cả, yên ắng đến lạ thường, cực kỳ âm trầm, đáng sợ.

Vì sự an toàn của mình, tôi quyết định rằng sẽ không rời khỏi Hồ Phượng Thiên dù chỉ một bước, anh ta đi đâu thì tôi đi theo đó. Hồ Phượng Thiên mắng tôi là đồ nhát chết, cứ sống chẳng khác gì con gấu cả, chẳng hiểu tôi cứ sống thế này mãi làm gì nữa.

Nhưng Hồ Phượng Thiên chỉ nói miệng thế thôi chứ không dở trò đùa kiểu mất tích gì cả. Nơi này là núi nên trời cũng tối sớm hơn là ở phố, với kinh nghiệm đi sống Nam Giang lần trước, tôi cho rằng những con yêu ma quỷ quái gì đó thường sẽ xuất hiện vào khoảng lúc rạng sáng. Nhưng nào ngờ rằng khi vùng núi này vừa tắt nắng, thì tôi đã cảm nhận thấy không khí trong căn nhà này trầm hẳn xuống, độ ẩm cũng tăng cao, cảm giác như mọi thứ sắp chảy ra nước đến nơi rồi.

“Chúng ta về phòng thôi.”

Hồ Phượng Thiên nói xong câu đó thì dẫn tôi lên lầu, vào căn phòng mà lão Đổng đã sắp xếp cho tôi.

Căn phòng mà lão Đổng sắp xếp cho chúng tôi nằm ở tầng hai, bên cạnh cửa phòng là một phần lan can hình tròn, đứng ở phía lan can ấy có thể nhìn xuống sảnh lớn tầng một, hành lang tầng hai và hai hàng cửa ở tầng hai. Nói chung là đứng ở vị trí đó thì có thể bao quát được hầu hết những chỗ quan trọng trong ngôi nhà.

Xem ra, lão Đổng không nhét bừa chúng tôi vào một căn phòng nào đó để ở, mà ông ta đã cố gắng sắp xếp cho tôi và Hồ Phượng Thiên được ở trong căn phòng có tầm nhìn thoải mái nhất.

Tôi không rõ là lát nữa sẽ có chuyện gì, đèn ở đại sảnh dưới lầu vẫn đang sáng, ánh đèn đó không chỉ khiến tôi không có chút cảm giác an toàn nào, mà nó còn phản chiếu ra màn đêm bên ngoài, nhìn có vẻ như rất chướng mắt, giống như nó đang hấp dẫn thứ gì đó đến vậy.

Chúng tôi không bât đèn trong phòng lên, Hồ Phượng Thiên và tôi ngồi trốn trong căn phòng tối đen, ngồi nhìn hành lang và đại sảnh ở ngoài kia. Tôi trốn ở đằng sau lưng Hồ Phượng Thiên. Trước kia chỉ cần tiếp xúc thân mật với anh ta là tôi sẽ cảm thấy rất gượng gạo, nhưng bây giờ khi biết mình sẽ chết, tôi ôm ghì lấy eo anh ta, dù Hồ Phượng Thiên có mắng tôi thế nào thì tôi cũng mặt dày không chịu thả tay ra.N hảy hố truyện nhanh nhất tại Nhayho. com| Nhảy*hố truyện full

Âm khí trong nhà càng lúc càng dày đặc, âm trầm đến mức khiến cả ngọn đèn ở đại sảnh dưới lầu tối hẳn đi. Đúng lúc tôi định hỏi Hồ Phượng Thiên xem khi nào thứ kia đi ra, thì Hồ Phượng Thiên bất ngờ quay đầu lại, nhẹ nhàng nói một câu với tôi: “Đừng nói chuyện, có cái gì đó đang đi vào.”

Câu nói đó đã khiến da gà cả người tôi nổi hết lên, sống lưng tôi lạnh buốt. Tôi cũng không biết có phải là vì thứ kia đi vào hay không mà ngọn đèn thủy tinh đắt giá ở dưới nhà bắt đầu chớp tắt, đại sảnh cứ lúc sáng lúc tối, nhìn chẳng khác gì trong phim kinh dị cả.

Thấy cảnh này, tôi bị dọa đến mức tim như nhảy lên tận cổ, tôi nhéo chặt lấy eo của Hồ Phượng Thiên, tim đập thình thịch như điên.

Mà đúng lúc tôi đang ở đỉnh cao của nỗi sợ thì lại nghe thấy tiếng khóa sắt ma sát với mặt đất, tiếng động ấy rất rõ ràng. Tiếng khóa sắt ấy vang lên từ phía đại sẳnh, sau đó lại dừng lại, lúc nó vang lên thì cực kỳ chói tai, còn những lúc dừng lại thì rất yên tĩnh, có vẻ như đây là thứ gì đó hành động rất chậm, đồng thời còn đang kéo theo gì đó. Mà quan trọng nhất, đó là thứ đo đang từ từ đi đến những căn phòng ở lầu hai gần chỗ chúng tôi!’

 

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện Chồng yêu là hồ ly full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

 

 

Prev
Novel Info

Comments for chapter "Chương 15"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

giot-tinh-ly-nha-ham-duong-kieu-full
Giọt Tình – Lý Nhã Hàm, Đường Kiêu Full
Tháng 10 24, 2021
Sang-len-truong-Toi-len-giuong-212×300
Sáng Lên Trường, Tối Lên Giường
Tháng 3 2, 2022
Em có tâm thần
Em có tâm thần thì tôi vẫn yêu em
Tháng 9 3, 2023
Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn
Một Thai Hai Bảo: Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn – Tiểu Ái
Tháng 12 1, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com