Chồng Yêu Là Hồ Ly (Full) - Chương 5
Nhảy hố truyện: Chồng yêu là hồ ly (Full)
- Thể loại: Huyền Huyễn
Chương 5: Cô chưa tắm
Bà Hồ nói như thể tôi đã đồng ý làm đệ mã của Hồ Phượng Thiên vậy, chuẩn bị trở thành một anh hùng cái thế, cứu vớt thế giới ấy.
Nhưng tôi được gởi nuôi ngoài nhiều năm, cũng tạo nên tính tình nhẫn nhịn, thấy bà cụ kiên trì như thế, tôi cũng không cưỡng lại bà được mà đành đồng ý.
Nếu nghĩ theo hướng tích cực, bà Hồ nhận được chuyện làm ăn này thì sắp trở thành mẹ ruột của một người trong giới thượng lưu rồi, sau này tốt nghiệp đại học nếu có khó tìm việc, tôi có thể làm giàu dựa vào Hồ Phượng Thiên hay không?
Bà Hồ thấy tôi đồng ý thì mới thả lỏng người, dẫn tôi quay lại.
Sau khi về đến nhà, Hồ Phượng Thiên vẫn ngồi ở trên giường hút thuốc, phì khói nghi ngút, thấy bà Hồ quay lại thì mới dập tắt tẩu thuốc, hỏi bà: “Cô ta đồng ý rồi sao?”
“Đồng ý rồi, đồng ý rồi, có bà Hồ này ra tay, sao Cẩm Ly có thể từ chối được, vậy tôi đi chuẩn bị Đường Khẩu cho…”
“Không cần đâu, để tôi tự lập, không cần bà quan tâm.” Hồ Phượng Thiên cắt ngang lời bà cụ.
Chuyện lập Đường Khẩu này thường do đệ mã muốn được bái sư mà lập nên, bà Hồ nghe Hồ Phượng Thiên muốn đích thân làm nó thì hơi sửng sốt, sau đó thì vội vã gật đầu: “Bản lĩnh của Nhị gia lợi hại, sao cũng được.”
Vừa nói bà vừa vẫy tay với tôi, gọi tôi đi ra ngoài, bà có thứ muốn giao cho tôi.
Trong ngăn kéo bàn của bà cụ có một cuốn vở viết tay, trong đó có một lá phù màu vàng.
Bà cụ đưa nó cho tôi, tôi lật ra xem thử, bên trong chi chít đầy chữ viết màu đen, từng chữ từng câu như thần chú phép thuật gì đó.
“Đây là Bang Binh quyết, cháu phải học thuộc lòng nó, sau đó mới có thể dùng Bang Binh xem giúp cho người khác.”
Vừa nói bà vừa đưa lá phù màu vàng đó cho tôi rồi lặng lẽ nói: “Đây là phù chú, lệnh phù của tổ tông ta, trong phạm vi mấy trăm dặm này, bản lĩnh của Hồ Phượng Thiên đứng thứ hai thì tổ tông ta chính là người thứ nhất, chỉ có ông ấy mới có thể đối phó được với Hồ Phượng Thiên, cho nên nếu sau này Hồ Phượng Thiên muốn hại cháu, cháu cứ cầm phù chú này đọc Bang Binh quyết mời lão tổ tông tới giúp cháu trấn áp Hồ Phượng Thiên.”
Vừa nãy tôi còn nghi ngờ không biết bà Hồ có đang lừa mình không, nhưng khi nhìn thấy lá bùa vàng trong tay, không ngờ bà cụ lại để nó cho tôi, phù chú này giống như chú của Tôn Ngộ Không, khiến lòng tôi được trấn an hơn nhiều, thế là tôi vội nói cảm ơn với bà.
Giờ chuyện của hai vợ chồng kia đã được xử lý xong, chuyện của tôi cũng xong xuôi, tình cờ hai người này lại ở cùng thành phố với tôi, vì thế bà Hồ mới bảo họ đưa tôi cùng về.Ủng hộ chúng mình tại Nh ay ho. com | Nh ảy h ố*truyện hay
Lần này quay lại, đương nhiên tôi phải dẫn theo Hồ Phượng Thiên, tôi phải để anh ta ở nhà, anh ta nhất định phải đi cùng tôi, chỉ có điều để tiện hành động, anh ta biến thành một con hồ ly lông đỏ nhỏ, yếu ớt vô cùng, còn tôi thì ôm anh ta quay về.
Con yêu quá tu luyện bao nhiêu năm còn có bệnh công chúa như vậy, nếu không phải tôi không đánh lại Hồ Phượng Thiên thì chắc chắn tôi đã ném anh ta xuống đất rồi, sau đó dắt anh về như dắt chó.
Trước khi chúng tôi về, nhân lúc hai vợ chồng nọ đang tạm biệt bà Hồ, tôi thì ngồi trong xe nghe hồ ly kia nói về các thứ cần chuẩn bị để lập Đường Khẩu.
“Sau mấy ngày thì có một ngày hoàng đạo, cô chuẩn bị hết những thứ mà tôi cần, đầu tiên là chuẩn bị phòng, đầu heo, đầu dê, gà cá, mỗi thứ một con, vải đỏ, chu sa, bút lông, và một số hương nến. Chúng ta mở Đường Khẩu, sở dĩ gọi là vậy vì nơi đó tập hợp rất nhiều tiên gia, mỗi tiên gia có phân công làm việc cho người ta, giống như mấy người mở công ty vậy, còn cần cả giấy phép kinh doanh thì chúng ta mới có thể làm việc, cô cứ chuẩn bị hết những thứ tôi nói, còn lại để tôi làm.”
Hồ ly nói với tôi những điều này thì tôi cũng hiểu được sơ sơ, chỉ là phải chuẩn bị một căn phòng thì khiến tôi hơi khó xử, từ năm ba tuổi tôi đã ở ké nhà của một người cô họ xa, trong nhà cô ấy là một phòng ba gian, có một cô con gái, thêm tôi vào thì vừa đủ sống. Vốn ở nhà cô tôi luôn phải cẩn thận từng li từng tí một, nếu như mang con hồ ly này về, làm mấy thứ kỳ lạ quỷ dị ở nhà họ, chắc chắn cô họ sẽ không vui, hơn nữa tôi còn chưa tốt nghiệp đại học, tiền đâu để đi thua nhà.
Giữa lúc tôi còn buồn rầu suy nghĩ, tôi chợt nhớ tới sợi dây chuyền của Hồ Phượng Thiên, ít nhất nó cũng đáng giá một hai trăm triệu, tôi muốn mang đi bán, thuê một căn nhà ổn định, chọn ở đoạn đường tốt trong thành phố thì cũng có thể sống được hai ba năm, hơn nữa nếu không mang sợi dây chuyền này đi, đến lúc bị Hồ Phượng Thiên phát hiện ra là tôi gạt anh ta, chắc anh ta sẽ chém sống tôi mất.
“Phòng cho thuê được không? Tôi không có nhiều tiền như vậy.”
Lúc hồ ly nghe tôi nói muốn thuê phòng, nhất thời anh nhướng đôi mắt mị hoặc lên, miệng khinh thường nói với tôi một câu: “Đúng là đỗ nghèo khỉ, nhận cô làm đệ mã đúng là hạ thấp tư thái của Hồ Nhị gia tôi.”
Nhưng mà sau khi nói xong, Hồ Phượng Thiên cũng lười tính toán với tôi, dựa vào người tôi rồi nhắm mắt dưỡng thần.
Bà Hồ giúp hai vợ chồng này đuổi được Trư tiên, trên đường đưa bọn tôi về nhà, họ vô cùng nhiệt tình thân thiết, lúc thì khen hồ ly tôi nuôi thật đẹp, lúc lại muốn lưu số điện thoại, còn mời tôi tới nhà họ chơi, đồng thời còn chở tôi về trước cửa nhà cô họ.
Lúc tôi ôm hồ ly xuống xe, nói cảm ơn với hai vợ chồng nọ, sau đó đi về phía nhà cô, trên đường về nhà, tôi lại bắt gặp cô mình vừa mới đi chợ mua thức ăn về.
Cô họ thấy tôi thì nhất thời kinh ngạc, đưa tay che kín miếng thịt heo và tôm tươi trong giỏ thức ăn mới mua về, hỏi tôi: “Sao cháu lại còn sống trở về?”
Tôi không sống trở về thì chẳng lẽ phải chết trong núi như bố mẹ tôi sao? Nhưng mà những năm qua, tôi ở trong nhà của cô họ, khiến gia đình cô họ lúc nào cũng lo lắng bị Hồ tiên tìm đến nhà trả thù, có thể nuôi tôi lâu như vậy cũng đã là hết lòng hết sức.
“Vâng, cháu giải quyết chuyện trong nhà xong rồi nên về.”
“Giải quyết thế nào?” Cô họ nghi ngờ nhìn tôi, sau đó lại nhìn con hồ ly tôi ôm trong lòng, hỏi lại: “Con hồ ly này từ đâu tới vậy?”
“Đây là con hồ ly năm đó đã hại cả nhà cháu, giờ cháu cung phụng nó, sau này phải làm đệ mã cho nó, hóa giải oán khí giữa bọn cháu, nó cũng không hại cháu nữa.”
Tôi cố gắng nói mọi chuyện trở nên đơn giản hơn, chỉ mong cô đừng sợ.
Nhưng cô họ vừa nghe tôi nói mang hồ ly đã hại cả nhà tôi tới, nhất thời cô họ kinh hãi đến biến sắc, vội vàng cách xa tôi vài bước, mắng tôi: “Đúng là đồ ăn cháo đá bát, tôi khổ sở nuôi cô lâu như vậy, cô còn mang kẻ thù về đây hại chúng tôi, đi đi, bây giờ cô cũng lớn rồi, đừng đi học nữa, đi tìm việc làm rồi thuê nhà đi, tự nuôi sống mình đi.”
Nói xong, cô họ của tôi vội vàng chạy đi như trốn ôn thần.
“Cô họ, cháu…” Tôi đuổi theo cô họ, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị bà ấy cắt ngang.
“Đừng có theo tôi, cô muốn đi làm đệ mã hay gì khác cũng là chuyện của cô, không liên quan gì tới tôi cả, sau này đừng về nhà tôi nữa, đi nhanh đi.”
Nhìn bóng lưng rời xa của cô họ, trong lòng tôi ngũ vị tạp trần, trách số tôi không tốt, từ năm ba tuổi bố mẹ đã mất rồi.
“Nhìn cô họ của cô kìa, chỉ mong cho cô chết, sao cô không khóc chút nào vậy?” Hồ ly thấy tôi bị mắng thì tâm trạng vô cùng sảng khoái, nhưng thấy tôi không có vẻ mặt gì thì trêu ghẹo hỏi tôi.
“Có gì mà phải khóc chứ, từ nhỏ đến giờ đều vậy cả, tôi cũng quen rồi.”
“Đúng là đáng thương.”Ủng hộ chúng mình tại Nh ay ho. com | Nh ảy h ố*truyện hay
Tôi không thèm để ý đến anh ta, đưa tay sờ vào túi, lúc ra ngoài tôi có mang theo thẻ căn cước và 1 triệu lẻ 92 nghìn, cũng đủ để tôi duy trì đến khi bán được dây chuyền, nhưng mà tôi phải tìm chỗ ở cho hồ ly đã, nếu để nó theo tôi, chỉ sợ tôi không thể bán được sợi dây đó.
Tôi đi tìm khách sạn, thuê một phòng, lúc đặt hồ ly lên giường, chuẩn bị một mình lén lút ra ngoài làm việc, đi đến ngang cửa, hồ ly lại nhàn nhã nằm trên giường rồi nói với tôi: “Tối qua cô chưa tắm phải không, người hôi như vậy mà đi ra ngoài, cô không sợ làm người khác khó chịu à?”
Trên người tôi có mùi hả? Tôi nhanh đưa tay lên ngửi thử, cũng không thấy mùi gì lạ mà, nhưng mà đã bị con hồ ly xấu kia nói đến vậy, tôi buột miệng nói với anh ta một câu, tôi còn chưa chê mùi khai hồ ly trên người anh đấy, trong nhà bà Hồ không có phòng tắm thì tôi phải tắm như thế nào.
Nói xong thì bước vào phòng tắm, cởi quần áo ra chuẩn bị tắm rửa, dù sao làm người cũng cần thể diện mà.
Chỉ có điều lúc tôi mở vòi hoa sen lên, có một bóng người bỗng ôm lấy tôi từ phía sau, giọng nói vô cùng vô sỉ vang lên bên tai tôi: “Tôi tắm giúp cô nhé.”‘
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Chồng yêu là hồ ly full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com