CÔ ĐỒNG NGHIỆP CHỈ BIẾT NÓI CHIU MI - Chương 7
“Tốt nhất đừng để tôi phát hiện cô giở trò sau lưng, không thì tôi nghiền chết cô!”
Lâm Phi run lên cầm cập, im thin thít rồi bật khóc nức nở.
“Chiu mi~ người ta đâu có cố ý, sao lại đối xử với người ta vậy…”
Cô ta giậm chân, quay phắt sang nhìn tôi, mắt đỏ ngầu, lao đến gần.
“Dụ Kiệt! Là mày tố cáo đúng không? Có phải mày làm không!”
Tôi nhún vai: “Tôi đâu cùng công ty với cô nữa, tố cáo cô làm gì. Xin lỗi đi bà chị, soi gương lại đi, phấn trôi hết rồi còn bày đặt chiu mi!”
Tôi lườm một cái, nhấc gót giày đi luôn.
Cô ta vẫn không buông, kéo tay tôi lại: “Đứng lại! Nói cho rõ ràng rồi đi!”
Tôi bực quá, hất tay ra: “Cô còn bám theo tôi thì tôi đấm thật đó, đừng hòng tôi thương hại!”
Tôi giơ tay lên dọa, cô ta nhớ lại lần bị tôi tát nên lập tức lùi lại, mặt tái xanh, giậm chân hét lên.
“Chiu mi~ mấy người đều bắt nạt người ta!”
Nhìn cái vẻ ngốc nghếch của cô ta, tôi bật cười lạnh: “Không sao, rảnh thì đi khám thần kinh nhé!”
Tôi xoay người bỏ đi, chắc là bị đả kích quá nặng, Lâm Phi sau khi bị công ty đuổi liền chuyển sang nhằm vào tôi, mở hẳn livestream để bêu xấu.
“Chiu mi~ người ta chỉ lỡ sai chút thôi mà, cô ta lại đi mách lẻo công ty đuổi mình, chỉ vì cô ta làm được doanh số tốt hơn.”
Trong live, cô ta còn đưa ra nguyên hình ảnh email khiếu nại của tôi trên OA, nhưng mấy chỗ nhìn qua là biết đã photoshop.
Tôi soi kỹ mới phát hiện, giao diện OA kia chính là chụp từ máy tính sếp lớn.
Bảo sao trước đây tôi tố cáo mãi mà sếp chẳng phản hồi, thì ra cô ta sớm đã cài cắm được bên trong.
Rõ ràng mối quan hệ của Lâm Phi với thiếu gia công ty chỉ là một phần, với sếp lớn chắc chắn cũng không trong sáng.
Nhìn đến đây tôi chỉ cười khẩy, ngay lập tức bấm xin kết nối trực tiếp trong livestream.
Thấy avatar tôi hiện lên, cô ta giật mình, nhưng đám fan trong phòng live thì cổ vũ ầm ĩ:
“Phi Phi đừng sợ, kết nối đi, xem cô ta còn gì để nói!”
“Đúng rồi, để xem mặt mũi con cáo già hại người ta bị đuổi!”
“Cái kiểu vợ đảm văn hiền gì đó, kết nối đi, cho nó hết đường chối cãi!”
Bị fan thúc ép, Lâm Phi lấy hết can đảm bấm nhận.
Vừa kết nối xong, bình luận livestream nổ tung.
“Trơ tráo thật, nhờ có chút thành tích mà ghen tị với nhan sắc của Phi Phi, nên mới đi tố cáo!”
“Ghét nhất cái kiểu mách lẻo như học sinh tiểu học!”
“Không ngờ nhìn ngoài thì có vẻ sạch sẽ mà bên trong bẩn tính vậy, cuối cùng cũng bị đuổi thôi!”
9
Tôi nhướng mày: “Lâm Phi, cô cũng dám lên đây đóng vai nạn nhân à!”
“Thứ nhất, tôi tự nghỉ việc, vì cô cướp hết doanh số của tôi.”
“Thứ hai, cô tráo bình hoa cổ tặng khách thành cái bình rẻ tiền, tôi tố cáo có gì sai?”
“Thứ ba, tôi dặn rõ khách dị ứng đậu phộng, cô vẫn cố tình gọi món, làm người ta nhập viện, sao không kể luôn đi!”
“Còn nữa, cô bị đuổi vì đổi hồ sơ thầu thành sổ tay nhân viên!”
“Và tôi nói thẳng, ghét nhất cái kiểu người lớn mà cứ chiu mi chiu mi!”
Tôi không nói thêm lời thừa, lúc cô ta chưa kịp trở tay đã tung hết chứng cứ lên.
Tin nhắn chat, bệnh án, kết quả xử lý kỷ luật cũ, ảnh chụp đủ cả.
Lâm Phi sững người, không ngờ tôi phản đòn nhanh vậy, toàn bộ sự thật bị phơi bày ngay trên sóng.
Cô ta tức điên, vội vàng tắt live.
Nhưng dân mạng chụp màn hình còn nhanh hơn.
Ngay lập tức, cô ta nổi như cồn với biệt danh “chị Chiu Mi”.
“Chị Chiu Mi hôm nay live nữa không?”
“Chị Chiu Mi chơi lớn ghê, dám tráo cả hồ sơ thầu!”
“Loại Chiu Mi này về công ty tôi chắc chưa qua nổi thời gian thử việc!”
“Ơ nhưng mà, chị Chiu Mi làm chức to ghê nhỉ? Nhìn giao diện mà còn mò được máy tính sếp lớn luôn.”
Cư dân mạng đúng là giỏi soi, chẳng mấy mà lộ hết manh mối.
Có người còn tìm ra nick phụ, khui được chuyện Lâm Phi cùng lúc qua lại với sếp lớn và mấy gã khác.
Nghe đồng nghiệp cũ kể lại, thiếu gia công ty sau đó còn cho người tìm Lâm Phi.
Biết cô ta cũng ngủ với sếp lớn, hắn nổi cơn lôi đình đánh cho một trận, đòi lại hết quà cáp.
Lâm Phi mất một đống tiền, chạy qua tìm sếp lớn cầu cứu thì sếp cũng bị điều chuyển vị trí, hết chỗ dựa.
Lần cuối tôi gặp cô ta là ở khu ẩm thực ngoài trời.
Công ty tôi phụ trách quy hoạch con phố đó, tôi chỉ ghé qua chụp ảnh khảo sát.
Không ngờ lại thấy Lâm Phi.
Cô ta ăn mặc mát mẻ hết cỡ, đứng bán mì lạnh ven đường, còn uốn éo trước khách.
“Chiu mi~ ăn mì lạnh không anh, nói chiu mi em mới làm nha!”
“Anh muốn vị gì cũng có hết, cay vừa hay siêu cay luôn nè!”
“Món nào em cũng chiều hết luôn!”
Ông anh khách ngại ngùng, nhìn thấy cái áo croptop lộ rốn và quần short hở cả mông của cô ta thì mặt đỏ bừng: “Ờ… cho anh một phần cay vừa.”
“Phải nói chiu mi muốn nha!”
“Chiu mi muốn!”