Cô Ngốc, Tôi Yêu Em - Chương 60
Tần Gia Bảo bế Mộc Nhiên trên tay rồi ra hiệu cho người của anh lên giải quyết ba tên lưu manh kia.
– Giữ lại mạng chó của hắn, nhớ ship cẩn thận về Ngọc gia.
– Vâng, lão tam.
Tần Gia Bảo đặt Mộc Nhiên lên xe, vốn dĩ tính đưa cô về nhà nhưng cô nàng này say đến mức vừa khóc vừa la vừa kể khổ, đã vậy còn nôn hết lên người anh. Tần Gia Bảo bất đắc dĩ đưa cô đến khách sạn của Tần gia, rồi nhờ nhân viên vệ sinh sạch sẽ cho cô.
Cứ tưởng tối đó sẽ được bình yên, nhưng ai ngờ Mộc Nhiên lại bị sốt Tần Gia Bảo lại phải thức cả đêm trông chừng cô. Trong cơn mê man, Mộc Nhiên không ngừng nói
– Đồ đê tiện…đồ phản bội…Lê Tuấn đáng ghét…tôi hận anh…tôi hận anh…
Nhìn nước mắt cô chảy mà Tần Gia Bảo hiện lên sự chua xót, mới gặp nhau lần đầu mà không hiểu sao anh lại thấy thân quen như vậy. Anh cẩn thận nhìn ngắm cô, tò mò về cô rồi quyết định điều tra cô.
– Alo?
– Cậu cho người điều tra Mộc Nhiên bạn thân của chị dâu cho tôi.
– Lão tam định…
– Theo tôi bao lâu rồi mà giờ lại nhiều chuyện như vậy?
– Xin lỗi lão tam, tôi làm ngay.
Ba mươi phút sau, điện thoại của Tần Gia Bảo nhận được tin nhắn, bên trong là toàn bộ sơ yếu lí lịch của cô cùng với Mộc gia. Đương nhiên chuyện cô bị Lê Tuấn phản bội cũng được điều tra và báo cáo rõ ràng. Tần Gia Bảo đọc xong thì nhíu mày, địa chỉ nhà cũ của cô hình như rất thân quen với anh, trầm tư suy nghĩ anh mới nhớ ra cô bé hàng xóm năm nào.
– Bảo ca, Bảo ca… Lớn lên Bảo ca nhớ lấy Nhiên Nhiên nhé.
– Ai thèm lấy cô bé mít ướt như em chứ…quên đi.
– Hu hu, Nhiên Nhiên không chịu đâu…
– Rồi rồi nín đi, sau này Nhiên Nhiên lớn không gả cho ai được thì Bảo ca sẽ lấy Nhiên Nhiên.
– Thật chứ?
Đương nhiên là thật.
Hai năm sau đó, Tần gia nắm thời cơ phát triển công ty, Tần Gia Bảo phải chuyển nhà và đi du học không lâu sau đó. Thời gian dần qua anh cũng quên đi cô bé hàng xóm và những kỉ niệm ngây ngô thời còn bé, và anh nghĩ Mộc Nhiên cũng đã quên anh rồi.
– Nhiên Nhiên, chúng ta lại được gặp nhau rồi, lần này anh sẽ tóm được em.
Sáng hôm sau, Mộc Nhiên mệt mỏi thức dậy bên cạnh là Tần Gia Bảo đang ngồi ngủ gật. Mộc Nhiên giật mình khi thấy bản thân đã được thay đồ, cứ ngỡ là mình bị Tần Gia Bảo giở trò lưu manh.
– Aaaa… Anh…anh…anh làm gì tôi rồi?
Tần Gia Bảo giật mình thức giấc, giọng ngái ngủ nói với cô.
– Em đang sốt, nằm nghỉ đi.
– Anh…anh đã làm gì rồi?
– Làm gì là làm gì, chả phải em hiểu rõ nhất sao? Nếu khỏe rồi thì đi làm vệ sinh cá nhân đi, tôi đi gọi bữa sáng.
Lúc Tần Gia Bảo về lại phòng thì cô đã rời đi, đồng thời trên giường có một mảnh giấy nhỏ với nét chữ vô cùng đẹp.
“ Tôi không biết anh là ai, nhưng chuyện đã xảy ra mong anh hãy coi như nó là một tai nạn. Trân trọng”
Tần Gia Bảo nhếch mép cười “xem ra cô ấy nghĩ mình và cô ấy đã phát sinh quan hệ với nhau, đúng là ngốc mà”. Đang suy nghĩ thì điện thoại của anh reo lên, Tần Gia Bảo nhanh chóng nhấc máy.
– Alo?
– Giám đốc Tần, lại ngủ quên à? Còn không nhanh đến tập đoàn thì tôi sẽ báo lại Mặc tổng à nha.
– Thư kí Phong cậu dám mách lẻo thử xem, Tần Gia Bảo này sẽ không tha cho cậu.
Tần Gia Bảo tắt máy rồi nhanh chóng đi đến tập đoàn làm việc, tuy nhiên anh khó lòng tập trung khi mãi nghĩ đến Mộc Nhiên và Mộc Nhiên làm Phong Quý cứ la làng nhắc nhở đến khan tiếng.
Từ ngày gặp cô ở bar, anh liền cho người đi theo bí mật bảo vệ cô an toàn, còn tên Lê Tuấn anh cho người điều tra hắn và ả phụ nữ kia một cách rõ ràng, xui xẻo thay hai người đó lại là nhân viên chi nhánh của tập đoàn Ánh Dương. Tần Gia Bảo sau khi nhận được thông tin thì không chần chừ mà lập tức thông báo cho phòng nhân sự lập tức đuổi việc đồng thời chi nhánh của tập đoàn Ánh Dương không thu nhận hai người họ, các công ty làm ăn với Ánh Dương cũng đồng loạt từ chối bọn họ.
Tần Gia Bảo ngày nào cũng nhớ nhung Mộc Nhiên, anh thường ấy danh nghĩa của Tuyết Diễm mua quà cho Mộc Nhiên vì anh biết Tuyết Diễm đang dưỡng thai Mặc Hoài Phong sẽ ở bên Tuyết Diễm mọi lúc và Tuyết Diễm cũng sẽ không có thời gian cầm điện thoại.
Không lâu sau Tần Gia Bảo gặp cô ở bệnh viện thuộc tập đoàn Quân thị, thấy cô lo lắng cho Tuyết Diễm làm anh ao ước trong lòng được cô quan tâm. Thấy trời tối nên anh ngỏ ý đưa cô về cũng tiện cho việc nói rõ mọi chuyện đã xảy ra, trên xe Tần Gia Bảo nhìn cô do dự một lúc rồi mới nói.
– Mộc Nhiên…thật ra bữa ở khách sạn…
– Anh…anh đừng nhắc lại nữa.
– Ý anh là bữa đó chúng ta không hề phát sinh quan hệ.
– Anh nói thật sao?
– Mộc Nhiên, em còn nhớ anh chàng hàng xóm kế nhà không? Anh chàng béo mà em đã luôn miệng gọi Bảo ca Bảo ca đấy.
– Sao…sao anh biết chuyện đó? Anh điều tra tôi?
– Nhiên Nhiên, em quên anh rồi à? Chẳng phải em hứa lớn lên sẽ gả cho anh sao?
– Anh…anh là…
Tần Gia Bảo đột nhiên ngừng xe lại, phía trước bọn họ là cảnh đêm ở biển. Tần Gia Bảo bước xuống và không quên mở cửa xe cho cô.
– Nhiên Nhiên, em còn nhớ những kỉ niệm lúc nhỏ không? Riêng anh đã tìm em nhiều năm rồi nhưng chẳng có chút thông tin gì cả, anh đã tìm em rất lâu rất lâu…
– Anh…
Tần Gia Bảo móc từ túi áo ra một chiếc hộp nhỏ, trong rất sang trọng rồi đưa về phía Mộc Nhiên.
– Mộc Nhiên làm bạn gái anh được không?
– Nhưng…em…
– Nếu em cần thời gian để quên đi mối tình sai lầm kia thì anh sẽ chờ, dù là một năm, hai năm hay mười năm anh cũng sẽ chờ. Anh sẽ luôn đứng phía sau chờ em quay đầu lại rồi nhẹ nhàng nắm lấy tay em đi đến hết đời.
– Bảo ca…
– Nhiên Nhiên…
– Bảo ca…em đồng ý.
– Thật sao? Nhiên Nhiên em đồng ý ở bên anh sao?
– Vâng.
– Tốt quá…Nhiên Nhiên…bảo bối Nhiên Nhiên.
Tần Gia Bảo ôm lấy cô, trao cho cô nụ hôn ngọt ngào của tình yêu, Mộc Nhiên cũng dịu dàng đáp trả lại, khiến anh vô cùng vui vẻ. Sau một lúc trò chuyện, Tần Gia Bảo mới luyến tiếc đưa cô về nhà, còn không quên hôn tạm biệt và chúc ngủ ngon.
Từ ngày Mộc Nhiên làm người yêu của Tần Gia Bảo, tính cách của cô thay đổi chóng mặt, tất cả điều đó là do Tần Gia Bảo chiều hư. Mộc Nhiên sáng nắng chiều mưa lâu lâu nhõng nhẽo nhưng Tần Gia Bảo thì lại yêu thích dáng vẻ đó và luôn luôn cưng chiều cô dù là chuyện lớn hay nhỏ anh điều có mặt đồng hành cùng cô.
Đám cưới của Tuyết Diễm và Mặc Hoài Phong diễn ra không lâu thì Tần Gia Bảo quyết định mang cô về nhà ra mắt Tần lão gia. Vừa nghe anh có ý định cưới vợ Tần lão gia cười không khép được miệng, ông cho người chuẩn bị mọi thứ nhưng Tần Gia Bảo lại muốn đích thân làm nên ông không thèm để ý đến mà quay sang chuẩn bị quà cho cô con dâu.
Ngày cưới cũng đã đến, Mộc Nhiên khoác lên mình bộ váy cưới vô cùng lộng lẫy do Tuyết Diễm thiết kế riêng và được gia công tỉ mỉ từ nước ngoài. Khuôn viên lễ cưới thì được trang hoàng bằng những hoa hồng đủ màu sắc trông vô cùng đẹp mắt.
– Nhiên Nhiên, Tần Gia Bảo anh chưa bao giờ hứa hẹn với bất kì ai nhưng hôm nay anh sẽ hứa hẹn với em một điều là “cả đời Tần Gia Bảo sẽ chỉ có mỗi hình bóng của Mộc Nhiên” dù trời có sập đi nữa em cũng đừng hòng kiếm chuyện để rời xa anh.