Có rể là chiến vương - Chương 1007
Điều khiến Hodges hơi bất lực là mới đầu đám người của Hodges đã lựa chọn liều mạng chiến đấu với bọn họ, nhân số đông đảo, sức chiến đấu cũng không hề yếu kém, nhưng sau khi va chạm, ỏng ta lại phát hiện ra bọn họ không phái là đối thủ của Người Gác Đêm.
Đây là át chủ bài lớn nhất của Người Gác Đêm hệ Hoa, đủ đế thay đổi cục diện thế giới.
Điều khiến ông ta lấy làm lạ nhất là Minh Sùng, số một thần bí của Người Gác Đêm, gần như chưa từng ra tay trong đời, lại không hề thua kém ỏng ta.
Do đó, vừa va chạm, bọn họ đã chịu thương vong cực kỳ lớn.
Sau đó, Hodges nhanh chóng thay đổi sách lược, không liều mạng chiến đấu với Người Gác Đêm, mà lựa chọn sử dụng phương thức khác, đánh du kích và quấy rối.
Mục đích của ông ta chỉ có một, đó chính là ra sức giữ át chủ bài của Người Gác Đêm ở lại nơi này, đế bọn họ không thể nào tham chiến, ít nhất là không thế tham chiến ngay tức khắc.
Nếu Người Gác Đêm tập hợp muốn rời đi bang du thuyền, vậy thì ông ta sẽ cử người đến quấy rối bọn họ, nếu Người Gác Đêm tấn công ngược lại thì bọn họ sẽ bỏ chạy.
Bây giờ, ở trước trang viên của ông ta, ông ta và Ming Sùng đang đối đầu nhau.
“Không ngờ cậu cũng đạt đến trình độ này.” Hodges cười híp mát nói, ông ta đang cầm một thanh trường kiếm kỵ sĩ rất lớn, hờ hững nhìn Minh Sùng.
“Chỉ khi nào bọn tôi giết chết ỏng, mới có thể yẻn ổn rời đi.” Minh Sùng hờ hững nói: “ồng đừng nói nhảm nữa, mau đến đây chiến đấu đi.”
“Cần gì phải làm thế chứ?” Hodges thờ ơ nói: ‘Tôi thừa nhận tôi đã đánh giá thấp cậu, nhưng cậu không thể đánh bại tôi, cũng không giết được tôi, không bằng chúng ta cứ giống như trước kia, ngồi xuống uống chút rượu vang, đánh một ván cờ, bình tĩnh đợi kết quả à biên giới phía Bâc.‘
“Cậu đã nhìn thấy chưa? Sao băng xẹt qua bầu trời. Cậu cảm thấy cho dù cậu ra tay thì có thế ngăn cán cuộc xâm lược với quy mô khổng lồ này ư?” Hodges bình tĩnh hỏi.
Minh Sùng ngước mẳt lên, hờ hững nói: “ồng muốn làm chó, nhưng tôi thì không, do đó tôi thà chết trận còn hơn.”
Máy bay đang cất cánh, biên giới phía Bắc là sa mạc hoang vu, hoàn cảnh sinh tồn ờ nơi này khá khó khăn, nhưng lại tập trung một lượng lớn Người Gác Đêm các hệ, phần lớn người cũng tập hợp ở đây.
Nơi này rất rộng lớn, cũng rất hoang vu, hoàn cảnh sinh tồn và nguồn nước cũng rất hiếm hoi.
Sau khi Lẻ Văn Vân gia nhập vào Người Gác Đêm, ngoài việc chấp hành nhiệm vụ ờ kháp thế giới, thì đa số thời gian đều sống ở đây.
Không ai biết tiêm quỷ xuất hiện khi nào, mục tièu của bọn họ là gì, kể cả Lê Văn Vân và Người Gác Đêm cũng thế, không ai có thê’ đưa ra lời giải thích hoàn hảo.
Mấy người Lê Văn Vân chỉ biết, bọn họ đến từ bầu trời, cưỡi một chiếc máy bay kỳ lạ, hơi giống trực thăng, nhưng lại không có cánh.
Trỏng bọn họ giống như cục sát vụn, ngoại hình rất quái dị, đầu cũng rất to, vì thế Người Gác Đêm hệ Hoa đã gọi bọn họ là tiêm quỷ.
Tiêm quỷ đáp xuống rất tùy lúc, không biết khi nào sẽ rơi xuống, nhưng bây giờ điểm đáp xuống duy nhất của bọn họ chính là biên giới phía Bẳc, do đó Người Gác Đêm đã tập trung ở đây đê’ tiêu diệt toàn bộ mấy thứ này, không cho bọn họ bất kỳ cơ hội nào để tiến vào nơi khác.
Bới vì một khi bọn họ bước vào thế giới bình thường sẽ hoàn toàn xem mạng người như cỏ rác.
Người Gác Đêm gánh vác mọi trọng trách đế bảo vệ thế giới này.
Thời gian hoạt động của tiêm quỷ cũng rất khác thường, bọn họ luôn đáp xuống vào ban đêm, vì thế mới có tên gọi Người Gác Đêm.
Bọn họ bảo vệ thế giới này trong bóng tối nên mới gọi là Gác Đêm.
Tất nhiên, sự xuất hiện của bọn họ cũng không hần là không tác dụng gì, sau khi giành chiến thắng, bọn họ sẽ mang đến một nguồn năng lượng mới cho việc nghiên cứu, giúp khoa học kỹ thuật của loài người phát triển một cách nhanh chóng.
Cơ thê’ của bọn họ rất kỳ lạ, vũ khí nóng không thê’ đả thương được, chỉ có vũ khí tiêu chuấn của Người Gác Đêm mởi có thế chém đứt bọn họ.
Trong quãng thời gian dài làm việc cho Người Gác Đêm, Lê Văn Vân đã tiếp xúc với mây thứ này.
Trong trận chiến khiến anh thành danh, có rất nhiều tiêm quỷ đáp xuống, phá vỡ hàng phòng thủ của biên giới phía Bắc, tiến đến dãy núi Himalaya, rồi tập trung trên đỉnh núi Hỉ Lãng. Trong trận chiến đó, Người Gác Đêm đã huy động toàn bộ lực lượng, điều động hết siêu cấp. Trong vô số siêu cấp đó, Lê Văn Vân là người duy nhất lấy được đâu lâu của tiêm quỷ đỏ, thành danh trong một trận chiến.