Có rể là chiến vương - Chương 1008
Lần này quy mô xâm lược của bọn họ còn lớn hơn lần trước.
Lúc này, chín người đang ở trên máy bay, Cổ Bạch cười hì hì nói: “Mụ nội nó, e rằng lần này phải chơi thật rồi, cấp bậc… màu vàng đáp xuống, lần trước, cấp bậc màu vàng đáp xuống đã khiến lão già Trác Nhất Minh kia biến thành bộ dạng như bây giờ.’
Lý Thu khẽ cười nói: “Súng cúa tôi đã nóng lòng lăm rồi.”
Anh ta vuốt ve khấu súng bán tỉa ờ trong tay.
Khấu súng này được chế tạo đặc biệt, vũ khí nóng không có tác dụng, vì thế bọn họ đã dựa vào vật liệu của đám tiẻm quỷ này, đế chế tạo ra tổng cộng ba khấu súng bán tỉa đặc biệt, trong số đó có một khấu ở trên người Lý Thu, bởi vì anh ta là thần bắn lén của Người Gác Đêm hệ Hoa.
Trên thực tế, rất ít Người Gác Đêm sử dụng súng.
Bới vì đối tượng chiến đấu chú yếu của bọn họ không phái là người bình thường.
Khấu súng của Lý Thu có tên là “Tiếng gào thét của sa mạc”, đây là tên do Lý Thu tự đặt, bới vì anh ta cảm thấy nỏ rất thơ mộng, cho dù mấy người Lê Văn Vân đều cảm thấy cái tên này thật sự rất ngu ngốc, nhưng anh ta vẫn thích nó.
“Bây giờ vẫn chưa biết số lượng cụ thể là bao nhiêu, nhưng dựa vào mưa sao băng ban nãy, e rầng sổ lượng lần này sẽ cực kỳ lớn, hơn nữa Hồng Nguyệt cũng đang tập hợp ở biên giới phía Bâc. Không biết lần này có phòng thủ được hay không, nếu không phòng thủ được, đế đám tiêm quỷ đó tiến vào thành phố bình thường thì sẽ rất rác rối.” Hoàng Thi Kỳ thở dài.
“Mấy thứ này còn đỡ.” Lê Văn Vân trầm mặc nói: “Theo tôi biết,
e rằng trẽn màu vàng vần còn cấp bậc cao hơn. Màu vàng đã khiến Trác Nhất Minh phải trả giá đầt như thế, e rằng bây giờ tôi đối mặt với cấp bậc màu vàng cũng cực kỳ khó khăn, tôi lo rằng… lần này sẽ có cấp bậc cao hơn màu vàng xuất hiện.”
“Bây giờ nghĩ nhiều như vậy cũng vô ích thôi.” Cố Bạch mắng mỏ: “Mẹ kiếp, tôi phát hiện ra mấy bộ phận nghiên cứu kia hoàn toàn vô tích sự, đến bây giờ vẫn chưa tìm ra bọn họ đến từ đâu, cũng không biết bọn họ đến đây với mục đích gì. Chúng ta cứ ngây ngốc chém giết bọn họ như thế, mẹ kiếp, cả đội Người Gác Đém mới có thế đấu lại một tiêm quỷ xanh lam… ”
‘Trước đây có lẽ tôi không biết mục đích của bọn họ là gì.” Lẻ Văn Vân trâm ngâm nói: “Nhưng bây giờ… G rằng tôi đã biết rồi, mục đích của bọn họ chính là mấy khúc xương mà chúng ta đã hấp thụ sau khi đạt đến siêu cấp.”
“Hả?” Trương Vãn Hà ngạc nhiên hỏi: “Tại sao anh lại nói như thế?”
“Bởi vì nhiều năm qua, Hồng Nguyệt luôn tìm kiếm mấy thứ này, mà nội bộ của Hồng Nguyệt lại cực kỳ ít siêu cấp. Bọn họ thu thập mấy thứ này cũng không có tác dụng gì mấy, vì thế tôi nghĩ bọn họ thu thập mấy thứ này cho đám tiêm quỷ.” Lẽ Văn Vân nói.
“Mẹ kiếp, tôi thật sự không biết người của Hồng Nguyệt đang nghĩ gì nữa? Bọn họ đúng là kẻ phản bội của loài người chúng ta, mà gọi tát là phản tặc.”
Đúng vậy, đối mặt với đám tiêm quỷ này, sự lựa chọn của mỗi người đều khác nhau, có người lựa chọn làm con rùa rụt cố, bọn họ nghĩ, sớm muộn gì mấy thứ kia cũng sẽ thống trị thế
giới này, đế giữ lại hy vọng của loài người, bọn họ đã thành lập tổ chức Viễn Hàng, phần lớn đều là người của các thế gia lớn, chẳng hề thiếu tiền, bỏ ra một lượng lớn kinh phí để nghiên cứu khoa học kỹ thuật, với hy vọng một ngày nào đó, bọn họ có thê’ chạy trốn.
Có người lựa chọn thần phục, ví dụ như Hồng Nguyệt, bọn chúng muốn phục tùng, sau đó tìm kiếm cơ hội đế sống sót.
Càng có nhiều người lựa chọn phản kháng, ví dụ như Người Gác Đêm, bọn họ gánh vác sứ mệnh chiến đấu đến cùng, vì mọi sự sống, chiến đấu đến khi không còn đường lui.
Khẩu hiệu của bọn họ cũng vì thế mà hình thành, bọn họ phải bảo vệ thế giới này, vì mọi sinh vật đang tồn tại.
“Nói tóm lại, lần này chúng ta phải cố gắng hết sức đế báo vệ mọi thứ. Ngoài ra mọi người phải nhớ kỹ.” Lê Văn Vân nhìn mấy người khác nói: “Vần câu nói đó, tôi không cho phép bất kỳ ai trong số các người chết trước tôi.”
Dứt lời, anh nhìn Trần Tiêu nói: “Anh đã rời khỏi Người Gác Đêm một thời gian dài, mặc dù bây giờ chúng ta đã không còn là Người Gác Đêm nữa, nhưng vần lấy phương thức và cách phối hợp chiến đấu cúa Người Gác Đêm làm chủ yếu. Trước đây, mũi tiến công chính trong tiểu đội chúng tôi là tôi và Đường Đường, bây giờ Đường Đường đã không còn nữa, nên anh hãy thay thế vào vị trí của cậu ấy.”