Có rể là chiến vương - Chương 855
Nhiêu người bỏ chạy ngay lập tức, chỉ còn lại hơn hai mươi người thân tín.
Thân thế Bray khẽ run lên, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: ‘Người anh em, anh tha cho tôi, tối cũng tha cho người trên thuyền cúa các anh được không?’
“Những người trên thuyền của chúng tôi… hình như không cần các người buông tha!” Lẽ Vản Ván sờ mũi một cách binh tĩnh.
“Đại ca… anh… anh nhin sang đó kia!” Ai đó đột nhiên lâp bâp nói.
Bray nhìn theo hướng mà cấp dưới của anh ta chỉ, anh ta thấy thử gi đó giống như một vài chiếc cọc nhô ra bẽn ngoài một con du thuyên khổng fô, dường như có một số người dang treo trẽn chiếc cột.
Vi ớ rất xa nên anh ta không nhìn rõ lâm. anh ta nuốt nước bọt, cầm kính viến vọng từ người bên cạnh lên, lẫn này anh ta mới có thế nhìn rõ.
Anh ta nhìn thấy những người mà anh ta cứ ra đế khống chế hai con du thuyên đang bị buộc dây và treo ở thành thuyên, hầu hết người của anh ta đều bầm dập và mang vé mặt tuyệt vọng.
‘Đây…’
Nhìn thấy cảnh nãy, cả ngưỡi Bray như sụp đố.
Đúng vậy, anh ta sụp đố rồi. Nhóm hái tặc đông như vậy, vậy mà lại không thể khống chế được hai chiếc du thuyên, trực tiếp bị người ta treo lèn phoi nâng, đây lâ nỗi si nhục cúa hái tặc bọn họ!
“Đám rác rưởi tụi mày!” Lý Thu cười khấy một tiếng: “Bọn tao đến đây chí đế giao dịch, không gập chuyện gì thi cũng thỏi, nhưng các người lại bát cóc một chiếc du thuyên ngay dưới mi mât bọn tao, cỏn muốn động thủ vởí bọn tao, đũng là nực cười!’
Lê Văn Vân vây vây tay, anh ngồi xổm xuống trước mặt Bray, ánh mât nhìn chòng chọc vào Bray mã nói: ‘Những người khác, những người bị mày bát cóc, bây giờ đang ờ đâu?’
Bray nuốt nước miếng!
“Tòi nói xong thi kết cục sẽ ra sao?” Bray hỏi.
‘Tụi mãy vừa lã cướp biến vừa lã linh đánh thuè. Không có gi bất ngờ xảy ra, chắc hần tụi mày thường xuyên hoạt động ở cảc quốc gia cỏ chiến tranh ờ Trung Đỏng, phải không?” Lẽ Văn Vân hỏi.
Sắc mặt Bray hơi thay dối, nhưng không có phủ nhận, sau dó cân răng hỏi: ‘Chúng tỏi đều vi sống cỏn mà thỏi. Đa số những người trong chúng tôi đều là dân chạy nạn trong chiến tranh!”
“Đừng nói có mấy cái này, mau nói cho tao biết, người bị tụi mây bât cóc bây giờ ớ noi não?” Lý Thu trực tiếp đó anh ta một cước mà máng.
‘Bọn họ…” Bray cẳn chặt răng, lúc này anh ta thật sự không có ý muốn phán kháng nữa rồi. Anh ta nhin Lẽ Văn Vãn nói: “Tỏi nói cho các người biết, các người thả tôi đi được không?”
“Mày cho rằng mày có lý do để lựa chọn sao?” Lê Văn Vân nhẹ giọng hói.
Bên cạnh, mấy người thân tín cúa Bray nghe vậy, nghiến răng nghiến lợi giơ súng lên!
Một người đàn ỏng nhâm thắng vào Lẽ Ván Vàn vả bân một phát!
Lúc này, Doãn Nhu dột nhiên di chuyến, chiếc váy đen của bà ta run lẽn, lướt qua như một bỏng ma. sau đõ quay trở lại đám người Lê Văn Vân!
Toàn bộ quá trình cực kỳ ngần.
Đây là lần đầu tiên Lê Văn Ván thây Doãn Nhu xuất chiêu kể từ khi gặp bà ta. Là một siêu cấp, bà ta ra tay rất nhanh, khi quay lại thì con dao găm trên tay đẫ nhồ một giọt máu!
Người nổ súng ngã xuống đất ngay lập tức.