Có rể là chiến vương - Chương 856
“Bỏ vũ khi trong tay xuống đất. kẻ nào cỏn lãm vậy thi sẽ chết!” Doãn Nhu nhẹ giọng nói.
Nhóm hải tặc lúc này đâ sợ hãi đến mức tè ra quần, bọn họ còn không nhin thấy Doãn Nhu lãm gì, thậm chi có người còn sợ hãi quỳ vê phía Doãn Nhu.
Khuôn mặt cúa Bray đầy tuyệt vọng, anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng lẫn này mình lại đá vào một tấm sắt!
Thật vậy, anh ta là hải tặc và lỉnh đánh thuê, nhưng anh ta là một người bình thường, khu Tội Ác và thế giới ngầm đều nâm ngoài sức tưởng tượng của họ.
‘Tôi… đưa các người đến đó!” Bray cười khổ đũng dậy.
Lè Vãn Vãn nói vởi cỏ’ Bạch: ’Hãy đi thõng bão cho Đao Ba. bảo anh ta gọi tất cả những người trên thuyền và cùng khống chế toán bộ hải đảo!’
“Sau khi khống chế thi xử lý chúng tôi như thế não?” Bray nói một cách vô hồn.
‘Chiến thuyên Dương Quang này khẳng định có phương thức giao tiếp với thế giới bẽn ngoài. Đến lúc đó báo các quốc gia khác tiếp quản nhóm cướp biển này là được.’ Lê Văn Vân nói.
‘Vậy thì chúng ta…” cò Bạch cau mày!
‘Yên tảm đi, sau khi đã khống chế được chúng, chủng ta sẽ rỏi đi ngay sau khi mang theo đủ đồ. Bọn cướp biến này sẽ trực tiếp được giao cho những có quyền và đội cảnh vệ. Nếu bọn họ còn không thế làm tốt việc này, thì không trách được chúng ta rồi.” Lê Văn Vân xua tay và nói.
CỐ Bạch gặt đầu nói: ‘Được rồi!”
Anh ta chạy đi tim Đao Ba, Lý Thu thi đã vào người Bray nói:
‘Mau lên!’
‘Vãn Hà, cô đưa cô gái này trở lại thuyên của chúng ta, băng bó vết thương cho cô ấy một chút. Tỏi sẽ cùng nhóm Lẻ Vản Vân đến hiện trường xem. Có thế còn có những người khác bị thương.’ Phạm Nhược Tuyết nói với Trương Vãn Hà.
Trương Vãn Hà cũng gặt đầu.
Dưới sự dẫn dât cúa Bray, họ đi về phía ngọn núi phía sau, ớ ngọn núi phía sau có một hang động, trên đường đi có rất nhiều hái tặc cầm súng canh gác.
Lần này Lê Văn Vân không nương tay nữa, anh ra tay trực diện và dứt khoát, gặp được người nào đánh ngất người đó ngay!
Khi đến cửa sơn động, mấy ngươi chợt nghe thấy tiếng kèu thảm thiết.
Hơn nữa hâu hết họ là phụ nữ!
Bray bắt tất cả phụ nữ trên thuyên Dương Quang và nhốt họ trong hang, trong khi những người đàn ông phái ớ lại trẽn thuyền.
Tất nhiên, anh ta không ra tay sát hại, là một tên cướp biển, mục tiêu cúa anh ta chí là phụ nữ và tiền bạc.
Nghe thấy tiếng hét, biểu cảm của đám người Lê Văn Vân trỏng không được tốt cho lắm. Đảy cỏ thế là một phụ nữ đang bị bọn cưởp biến chà đạp, hoặc là cô ấy đang bị tra tấn!
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của đám người Lẽ Vãn Vàn. trong lòng Bray cũng rất lo láng, mấy người bước vào trong động, trong sơn động đèn đuốc sáng trưng, trong đỏ có lâp đèn điện.
Hang động này được khai quật thành những gian phòng nhỏ, vỏ số người đều bị nhốt trong cửa sắt.
Đàm người Lẻ Vãn Vãn bước váo, nhin những ngưói phụ nữ trong phòng giam đang sợ hãi run rấy, sắc mặt của Lê Văn Vân không được dễ nhìn cho lắm!
Mấy người Lẽ Vãn Vân nhanh chóng ra tay và xứ lý tất cá những tên cưóp biển ờ dây.