Có rể là chiến vương - Chương 860
Lê Vãn Vân dẫn người đi về phía hái cáng, đi được một đoạn,
Lê Văn Vân lại phát hiện nhóm phụ nữ đông đảo này lại trốn ở một phương hưởng, tất cả ốẽu đứng lại, không dám đi thêm nữa.
Đi V© phía trước, chính là nơi cư trú của hải tặc trên hòn đảo này, tương đương vởi một thị trấn, lúc này phía trẽn thị trấn nảy đang loạn như gà bay chó nhảy!
Những người do Khu Tội Ác mang đến đang đánh bọn hải tặc khâp nơi.
Ban đầu, họ chí muốn giao dịch và biến khói đây càng sớm càng tốt, nhưng sau dó phát hiện ra những tên cướp biển này đã chú động trêu chọc bọn họ, những ác đồ của khu Tội Ác. sau khi nhận được tin rằng Đao Ba muốn khống chế những người nãy thì bọn họ cử như thố phỉ mà lao xuống thuyền!
Quá trình này diễn ra khá lâu, Lê Văn Vân cũng không can thiệp vào bọn họ. Sau khoảng bổn đến năm tiếng đồng hồ, hảng nghin tèn cướp biến đã bị trói vã bị nẻm chung một chỗ trên các đường phố của thị trấn này!
Lê Văn Vân đang đứng ở dây với một nhóm lớn phụ nữ, Đao Ba nhặn thấy tinh hĩnh cúa Lẻ Vãn Vãn vã nhanh chõng nhích lại gân. Ánh mát anh ta đảo qua đảo lại nhóm phụ nữ, hai mắt Sáng lẽn: ‘Mẹ kiếp, Lè Văn Vàn, được đấy.’
“Bây giờ thế nào rồi?” Lẽ Vãn Vân lười nghe anh ta nói nhám, hỏi lại.
Đao Ba gật đầu nói: ‘Tất cả gần nhưđâ được kiểm soát. Tất cả
bọn chúng đều bị vây trẽn đường phố ớ đây. Tất cá vũ khí và kho vũ khí của chúng đã được người của chúng ta tìm thấy.”
Lê Văn Ván gật đằu nói: ‘Cố Bạch đảu?’
“Anh ta nói râng chúng tỏi không giỏi tiếp xúc vởi người khác, vì vậy đã đích thân đến thương lượng với những người ờ Duong Quang.” Đao Ba nói: “Chủng ta sẽ giao nhỏm người này cho người ớ Dương Quang xứ lý, chúng ta khuân vác vật tư rồi sẽ trực tiếp đi ngay.”
Lẻ Vân Ván gặt đầu, anh nhặn thấy bầu trời đang tối dần.
Anh quay lại và nói với nhóm đông phụ nữ phía sau minh: “Các cô có thể quay trờ lại Dương Quang rồi!”
Sau khi nói xong, anh lại nhìn về phía Nguyền Thị Lệ hỏi: ‘Người đã lừa cô tên là gì?”
Nguyên Thị Lệ lúc này mới cảm thấy bình tĩnh hơn. Cô ta biết Lẻ Ván Vàn lả Người Gác Đêm, cõ ta đã tận mắt chửng kiến sự lợi hại của Người Gác Đêm, lúc này nội tâm của cô ta tràn đầy cảm giác an toàn.
Cõ ta nhanh chóng nói: “Anh ta tên lả chung Húc.‘
Lẽ Văn Vân sờ mũi, rồi nói với Đao Ba: “Đi thông báo cho Cố Bạch và lặng lẽ đưa Chung Húc lên thuyên của chúng ta.”
Đao Ba gật đầu và nổi: “Được!”
Chung quanh, một số phụ nữốn định lại cảm xúc hoảng sợ sau khi xuống dưới vài giờ, có người chạy thắng về phía Dương Quang ở cảng, cũng có người chủ động cảm on Lè Vàn Ván.
Họ biết râng chính Lè Vãn Vãn lã người đã cửu họ lần nãy!
Nếu không có Lè Văn Vân, họ thực sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra với mình.