Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu (Full) - Chương 1258
Chị Tình gặp anh Đao.
Anh Đao nghiêm túc ngồi ờ trên ghế, “Sao cô lại đến tìm tôi?”
Sau khi chị Tình tùy tiện tìm một vị trí để ngồi xuống, cô ta mỉm cười, “Dĩ nhiên là liên quan tới chuyện Đoạn Thống đến tìm cậu.”
Anh Đao cười ha ha mấy tiếng, “Tin tức này được lan truyền rắt nhanh!” Anh ta híp mắt nói: “Quan hệ của cô và Đoạn Thống cũng không tệ !”
“Nhà họ Giang đã sụp đổ, các người lại hợp tác với Đằng Vương Các, cho nên đương nhiên tôi cũng phải chim khôn chọn cành mà đậu, nếu cặu hợp tác với Đằng Vương Các, thì ít nhất cậu cũng có thề giữ được một số sản nghiệp mà năm đó chú Khâu đã đế lại cho tôi.”
Sau khi anh Đao nghe thấy chị Tình nhắc đến “Chú Khâu”, sắc mặt của anh ta hơi thay đồi.
Mặc dù chú Khâu là người sắp xếp chuyện tập kích Trân Bảo Các, nhưng người tiếp xúc với bọn họ là chị Tình.
Chị Tình là người của chú Khâu.
Anh Đao vừa nói vừa nghịch chiếc nhẫn to lớn ờ trên ngón tay cái, “Chẳng lẽ cô muốn nói giúp cho Đoạn Thống ?”
“Tôi biết, ông chủ Giang là do cậu diệt trừ, chuyện này cũng có thể coi là Độc Phong các người đang báo thù cho chú Khâu.” Cảm xúc của chị Tình dần dần chập chờn, “Nhưng nếu nám đỏ khồng phải là người của Diêm Vương sống ra tay với chú Khâu, thì sao chú Khâu có thể trở thành một người không thế cầm súng, luôn buồn bực khồng vui?”
Nãm đó chú Khâu dẫn Độc Phong đi làm nhiệm vụ, thì tình cờ gặp phải người của Diêm Vương sống.
Chú Khâu đã bị trọng thương sau trận chiến đấu ác liệt.
Cũng bởi vì lần trọng thương đó, mà chú Khâu không thể tiếp tục đi cùng bọn họ, anh ta chỉ có thể trấn thủ ở phía sau.
Ánh mắt hung dữ của chị Tình rơi vào trên người anh Đao.
“Có bao nhiêu thành viên của Độc Phong đã chết trong tay Diêm Vương sống, lẽ nào cậu không muốn báo thù? Tôi biết, từ trước đến nay Độc Phong không thích hợp tác với người ngoài, nhưng Trung Quốc khồng giống Đồng Nam Á,
chúng ta cần số lượng tin tức tình báo rất lớn! Nếu Đoạn Thống làm hậu cần cho chúng ta, thì chẳng phải chúng ta đã bớt đi rắt nhiều phiền phức? Đến lúc đó chúng ta có thề tập trung đối phó với Diêm Vương sống, sau đỏ chúng ta mới có thể chắc chắn trong mọi chuyện! Chúng ta phải báo thù cho cái chết của chú Khâu và các thành viên của Độc Phong! Nếu bỏ qua cơ hội lần này, thì chúng ta còn phải chờ đợi bao lâu? Ba nám, hay là ba mươi năm?”
Anh Đao rất bài xích với chuyện phải hợp tác với người khác, nhưng lời nói của chị Tình đã làm cho anh Đao hơi dao động.
Không thẻ đánh mất cơ hội lần này.
Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, thì bọn họ không biết lại phải chờ đợi bao lâu.
Anh ta và các thành viên cũng không muốn tiếp tục ở lại một nơi tồi tàn như thành phố Lô Hải.
Sau khi chị Tình nói ra một cách oán giận, thì cô ta thở dài thườn thượt, “Tình huống cụ thề, tôi hy vọng cậu sẽ cân nhắc thật kỹ! Đừng khiến cho một số người phải chết oan!”
Chị Tình đến nhanh, rời đi cũng nhanh.
Sau khi chị Tình rời đi, A Huy tiến vào.
Gần như A Huy đã đoán được tình hình, anh ta nói với anh Đao: “Không phải là không thể hợp tác với Đoạn Thống, chỉ cần đối phương không tham gia vào cách sắp xếp của chúng ta. . . Độc Phong của chúng ta cũng không thể chịu nồi tồn thất nào nữa.”
Vốn dĩ bọn họ có mười mấy người, nhưng những nám gần đây, số lượng của bọn họ đã ít hơn mười người.
Anh Đao nhẹ nhàng xoa nắn chân mày, trong đôi mắt của anh ta toát ra vẻ không cam lòng, anh ta cắn răng nói: “Vậy thì hợp tác!” Anh ta nhìn về phía A Huy, ra lệnh, “Cậu đi liên
lạc với Đoạn Thống, bọn họ chỉ phụ trách hậu cần và cung cấp tình báo, còn những chuyện khác, đều phải nghe theo chúng ta, chúng ta phải chủ đạo lần tập kích này!”
A Huy không ngờ anh Đao lại đồng ý, anh ta không khỏi hơi bội phục chị Tình.
Quả nhiên lời nói của một người phụ nữ xinh đẹp có tác dụng hơn anh ta rất nhiều.
Bởi vì buối tối không thế ngủ được, cho nên Hạ An Nhiên tỉnh dậy vào mười giờ sáng.
Nhìn ánh mặt trời vô tận bên ngoài, tâm trạng của cồ cũng không tệ, trên gương mặt tràn đầy nụ cười ngọt ngào, “Loại thời tiết tốt như thế này, đặc biệt thích hợp để trừng trị những kẻ bỉ ổi.”