Cô vợ cực phẩm - Chương 132
‘Trái tim tình yêu”!
Sự sợ hãi của cha con Lâm Nguyệt Hoa, Lảm Vũ Đông!
Cùng với việc tổ chức sinh nhật ở Liễu Gia cố Thành ngày hôm nay, Mộc Tuyết Nhi dường như hiếu ra gì đó.
“Mộc tiếu thư, mời đi cùng tôi!”
Lúc này, Liễu Như Yên mỉm cười ngọt ngào, kéo tay Mộc Tuyết Nhi, hai người cùng lên một chiếc xe!
Nửa tiếng sau, Mộc Tuyết Nhi và Liều Như Yên cùng xuống khỏi xe!
“Ôi vãi… Mộc Tuyết Nhi không hổ là mỹ nữ đẹp nhất Lệ thành!”
“Bông hoa đẹp như này lại cắm bãi… Ôi, thật đáng tiếc!”
ẩẩ ft
Ở trong xe, Mộc Tuyết Nhi trang điếm nhẹ, lúc này trẽn người cô đang mặc một chiếc váy dạ hội màu đỏ, chân đi một đôi giày pha lê màu bạc.
Mộc Tuyết Nhi vốn đã xinh đẹp, mà hôn nay vẻ đẹp của cô lại càng khiến mọi người sửng sốt!
Liễu Như Yên đích thân nắm tay Mộc Tuyết Nhi, trao cho Hứa Quân.
“Hôm nay em đẹp thật đấy… Không, mỗi giây mỗi phút em đều rất đẹp.”
Ánh mắt dịu dàng của Hứa Quân không thể rời khỏi gương mặt của Mộc Tuyết Nhi.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Liều Như Yên cảm thấy có chút thê lương.
Cô ta mong mình có thề thay thế Mộc Tuyết Nhỉ.
“Tuyết Nhỉ, hai năm nay là anh đã nợ em! Chờ sau khi mừng sinh nhật xong, anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời của em mãi mãi! Bởi vì anh yêu em, nên anh sẽ tôn trọng sự lựa chọn của em!”
Trong đám đông ồn ào ầm ĩ, Hứa Quân mỉm cười, khẽ thì thầm bên tai Mộc Tuyết Nhỉ.
Mà sau khi nghe được những lời này, trái tim cô như thế bị cái gì đó đâm một nhát…
“Mấy người ai dám cản tôi? Tôi là mẹ ruột của Mộc Tuyết Nhi đấy!”
Khi Hứa Quản, Mộc Tuyết Nhi tay trong tay bước vào Liêu Gia Cố Thành, sau lưng truyền đến tiếng hét của Lâm Chi.
Quay đầu lại nhìn, ra là mấy nhân viên của Liều Gia Cố Thành đang chặn Lâm Chi muốn xông vào trong Liễu Gia CỔ Thành lại!
Ngay sau đó, Lâm Chi lại hét lên với Hứa Quân:
“Cậu còn ngây ra đó làm gì? Có mắt nhìn chút có được không? Bảo bọn họ buông tôi ra, hôm nay tôi nhất định phải trở thành người đầu tiên bước vào Liễu Gia Cố Thành!”
Lâm Chi nhất thời ưỡn ngực, lấy làm kiêu ngạo.
Con gái bà ta có thể vào Liều Gia Cố Thành, dựa vào đâu mà bà ta không thể?
“Mẹ, không phải con không có mắt!”
Hứa Quân cười nhạt, trả lời: “Nhưng hôm nay là sinh nhật của Tuyết Nhi, con muốn cùng cô ấy trải qua thế giới hai người!”
“Nơi này không có chò cho cậu nói chuyện!”
Lâm Chi liếc nhìn Hứa Quân, không khỏi hừ lạnh.
Phế vật chính là phế vật, mình muốn vào Liễu Gia cổ Thành, nó lại một mực ngan ỉạỉ.
Bà ta lại quay sang hỏi Mộc Tuyết Nhi: “Tuyết Nhi, mẹ muốn vào Liễu Gia cổ Thành, con chắc sẽ không vả măt me đâu nhỉ?”
“Mẹ, mẹ đừng tức giận… Hôm nay, con không muốn ai quầy rầy con với Hứa Quân!”
Dứt lời, Mộc Tuyết Nhỉ bước vào Liễu Gia cổ Thành trước một bước.
Cỏ còn có rất nhiều điều muốn nói với Hứa Quân.
‘Đáng đời! Thật hả giận!
“Trên đời này sao lại có loại người làm mẹ như bà nhỉ? Vừa nãy vì đế vào Liêu Gia CỔ Thành còn để Mộc Tuyết Nhi Mộc tiếu thư làm người hầu cho Mộc Từ!”
“Nếu như mẹ tôi làm vậy với tôi, tôi đã không nhận người mẹ này từ lảu rồi!”