Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu - Chương 64: Điều làm cô thật sự thất vọng là thái độ sau đó của gã
- Home
- Cô vợ đáng gờm của Lăng Thiếu
- Chương 64: Điều làm cô thật sự thất vọng là thái độ sau đó của gã
“Bởi vì nhìn người nọ có vẻ rất sợ Lăng Tiẻu, có lẽ do Trần Vân Phàm cũng không nói thật cho gã biết nên gã mới thua thiệt lớn trong tay Lăng Tiêu.”
Thịnh Hoàn Hoàn càng cảm thấy suy đoán của mình là chính xác: “Em nghe Lăng Tiêu gọi gã là Trần Cường, chắc chuyện của Trần Vân Phàm và Trần Do Mỹ chính là gã làm.”
Nam Tâm nghe xong thì cười khấy và nói: “Em nóỉ xem Cố Nam Thành là người khôn khéo như vậy, tại sao lại dễ tin vào lời nói của Trần Do Mỹ? Nguyên nhân chí có một, chính là anh ta để mẳt tới con tiện nhân kia.”
Nghĩ đến thái độ của Cố Nam Thành mấy ngày qua với mình, trái tim Nam Tâm đang nhỏ máu.
Gã và Trần Do Mỹ đến khách sạn chí là một ngòi nổ, thật sự làm cô thất vọng chính là thái độ sau đó của gã, từ đầu tới đuôi gã luỏn che chở cho con tiện nhản kia, sao cô có thế không hận?
Thịnh Hoàn Hoàn không biết nên trấn an Nam Tâm như thế nào. Cố Nam Thành có thay đổi hay không thì thân là người bẽn gối gã, Nam Tâm là người biết rõ nhất.
Kỳ thật người ngoài không chen miệng vào chuyện này được, dù sao an ủi cũng chỉ là an ủi, ai cũng biết đạo lý đó, nhưng căn bản không có tác dụng gì cả.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không nán lại Cố gia lảu, Lăng Thiẽn Vũ thức dậy không quen với hoàn cảnh lạ lẵm, cô không dám ép cậu nẽn đã dẫn cậu rời đi.
Lăng Kha đi theo Thịnh Hoàn Hoàn, thấy các cô đi rồi, Nam Tâm liền gọi người hầu tới, bảo họ dọn đồ của Cố Nam Thành ra khỏi phòng ngủ chính.
Kết hôn bảy năm, đây là lần đầu tiên vợ chồng bọn họ chia phòng ngủ…
Lăng Kha lên xe rồi nhìn Thịnh Hoàn Hoàn và nói: “Chúng ta đi bệnh viện thăm Trần Do Mỹ không?”
Đi thăm Trần Do Mỹ?
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, sau đó lắc lắc đầu: “Tối hôm qua Trần Do Mỹ vừa vào bệnh viện, lúc này chúng ta đi thăm rất giống vui sướng khi người gặp họa, đến lúc đó xảy ra chuyện gì thì chúng ta có trăm cái miệng cũng nói không rõ.”
Lăng Kha thực không cam lòng: “Chẳng lẽ chúng ta cứ mặc kệ cô ta như vậy?”
Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh giải thích: “Anh Nam Thành còn nối nóng vì chuyện tối hôm qua, lúc này chúng ta đi gây chuyện với Trần Do Mỹ thì anh ta sẽ cảm thấy là chị Nam Tâm sai khiến, quan hệ giữa họ sẽ càng căng thẳng, qua một thời gian nữa lại tìm cơ hội trị cô ta đi!”
Nghe Thịnh Hoàn Hoàn nói xong, Lăng Kha buồn bực chống khuôn mặt nhỏ: “Cậu nói xem sao anh Nam Thành lại biến thành như vậy?”
“Trước kia anh ta rất tốt với chị Nam Tâm, cho dù chị ấy có gảy họa, ảnh cũng không hỏi nhiều mà đứng ra che chở, khi đó tớ đặc biệt hâm mộ chị Nam Tâm có người chồng yêu thương, cưng chiều mình như vậy.”
“Trần Do Mỹ kia có gì tốt, cô ta có điếm nào so được với chị Nam Tâm, sao anh Nam Thành lại cãi vã với chị Nam Tâm vì loại phụ nữ như vậy?”
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến trạng thái vừa rồi của Nam Tâm, chau mày: “Hiện tại chuyện làm tớ lo lắng chính là chị Nam Tâm sẽ rơi vào ngõ cụt, không chịu đi ra.”
Hiện tại Nam Tâm đã gán ghép Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ lại với nhau, sinh ra khúc mắc, một ngày không cởi bỏ khúc mắc này thì quan hệ giữa cô ấy và Cố Nam Thành không có khả năng dịu lại.
Có lẽ hiện tại cố Nam Thành thật sự không có gì với Trần Do Mỹ, nhưng nếu cô ấy vần luôn nắm chặt việc này không buông thì chí sợ cuối cùng sẽ đấy Cố Nam Thành đến bên cạnh Trần Do Mỹ thật.
Nhưng hiện tại Nam Tâm cũng không nghe lọt tai những lời này.
Nói đến cùng, Nam Tâm trở thành như bây giờ là vì tình yêu giữa cô ấy và Cố Nam Thành quá yẻn bình tốt đẹp, cho nên cô không chấp nhận chút vết nhơ nào xuất hiện trong tình cảm của họ.
Nam Tâm và cố Nam Thành đều là mối tình đầu của nhau, năm đó Cố Nam Thành trúng tiếng sét ái tình với Nam Tâm, nhiệt liệt theo đuối cỏ rồi mới thuận lợi kết hôn.
Mấy năm nay Cố Nam Thành rất yêu thương Nam Tâm, tình yêu của họ luôn rất ngọt ngào, cho nẻn Nam Tâm không thế chấp nhặn những chuyện mà Cố Nam Thành đang làm hiện tại.
Sau khi trò chuyện với Lăng Kha một lát, Thịnh Hoàn Hoàn nhìn thời gian rồi nói với Lăng Kha: “Đi với tớ đến một nơi.”
Lăng Kha nhàm chán nói: “Đi đâu?”
Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Bãi đua xe Tây thành.”
Nghe thấy cái tẽn này, hai mắt Lăng Kha lập tức sáng ngời: “Cậu thật sự muốn tham gia cuộc thi đua xe quốc tế?”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Đúng
vậy.”
Đó là cơ hội duy nhất giúp cỏ lấy được tự do.
Lăng Kha nghe xong thì nghiêm túc nói: “Làm sao bây giờ, tớ cảm thấy bản thân còn kích động hơn cả cậu, lúc thỉ cho tớ làm cộng sự của cậu được không?”
Lăng Kha khấn cầu chớp chớp mắt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn bật cười: “Tớ còn ước gì như vậy, nếu cậu không tới thì tớ chỉ có thế tìm CỐ Bắc Thành làm cộng
sự.”
Lăng Kha lặp tức nói: “Đừng, tuyệt đối đừng nói cho Cố Bắc Thành, nếu anh ấy biết cậu tham gia thi đấu thì nhất định cũng sẽ báo danh theo.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại không tán thành: “Cậu cho rằng hiện tại anh ấy còn rảnh rỏi như trước kia?”
“Cũng phải, giờ ngày nào anh ấy cũng bận như con cún.” Lăng Kha lại hỏi: “Cậu muốn gia nhập đoàn xe nào?”
Còn chưa nghĩ ra, đi xem trước đã/
Tuy rằng Thịnh Hoàn Hoàn có giấy phép đua xe, nhưng đã lâu rồi cô không tham gia thi đấu, cho nẻn cá nhản cô không thế trực tiếp đi báo danh, chỉ có thế tham gia với đoàn xe.
Vậy thì cô phải gia nhập một đoàn xe.
Nhưng tham gia thi đấu là khởi nghĩa lâm thời, trước kia Thịnh Hoàn Hoàn không chú ý quá nhiều, cho nên hiện tại cũng không biết đoàn xe nào tương đối thích hợp với mình.
Bãi đua xe Tây thành cách hội liên hợp ô tô Hải Thành rất gần, bình thường nơi đó có rất nhiều đoàn xe luyện tập, giờ chỉ còn hơn một tháng là đến cuộc thi nên càng náo nhiệt.
Sau khi tới, Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha âm thầm đi vào bãi đua xe.
Hình như Lăng Thiên Vũ cũng thích xe, sau khi tiến vào thì nhìn chằm chằm vào xe đua trong sân, không hề sợ hãi hay khẩn trương vì có nhiều người, điều này làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy hơi bất ngờ.
Vốn đĩ cô còn lo lắng cậu sẽ bài xích nơi đông người, không ngờ hiện thực lại khác với dự đoán của cô nhiều như vậy. Xem ra về sau có thế thường xuyên dẫn cậu ra cửa đi chơi, đế cậu trở nên rộng rãi hơn.
“Thiên Vũ thích xe à?” Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xốm xuống trước mặt cậu nhóc, chỉ vào một chiếc xe đua màu vàng và hỏi.
Cậu nhóc nhìn nhìn, sau đó gật gật
đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch khóe miệng lẽn: “Lát nữa dì dẫn con đi ngồi chơi nhé?”
Cậu nhóc lại gật gật đầu, hai mắt nhìn chòng chọc vào cô, hiến nhiên rất chờ mong.
“Hoàn Hoàn, chúng ta qua bên kia xem đi” Lăng Kha chỉ chỉ vào nơi đông người nhất, hình như đang có người cãi nhau ở đó, cô ấy thích nhất là hóng chuyện.
Lăng Kha nói với Thịnh Hoàn Hoàn xong thì không đợi cô trả lời đã bỏ chạy, Thịnh Hoàn Hoàn đành dẫn cậu nhóc đi theo qua đó.
Vừa đến gần, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nhìn thấy một người trung niên chừng năm mươi tuối, cỏ biết người này, ông ấy là chiến thần xa lộ đầu tiên của Hoa Hạ – Lý Hưng Hoài.
Vào cuộc thi cuối cùng năm đó trong sự nghiệp của mình, xe của Lý Hưng Hoài bị người ta động tay chân nên bị thương nặng, ông nhặt về được cái mạng, nhưng đáng tiếc bị thương ở chân nên vĩnh viễn không thể đua xe.
Ghê gớm chính là sau khi ông ấy giải nghệ đã sáng lập ra đoàn xe Vũ Yến, bồi dưỡng con trai mình là Lý Tinh Vũ trở thành chiến thần tiếp theo.
Đáng tiếc là hai năm trước Lý Tinh Vũ vì cứu một đứa trẻ lao ra đường mà đã dùng xe của mình chặn chiếc xe tải lại, kết quả xe tải lặt nghiêng, đè cả anh và xe ở bên dưới.