Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc - Chương 26
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Một Thai Hai Bảo Tổng Tài Truy Bắt Cô Vợ Bỏ Trốn được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Muốn nhà họ Lưu tới đón, muốn trói cô đến nhà họ Lưu sao?
Nếu đến nhà họ Lưu thì khác nào cá nằm trên thớt, cô có mọc cánh cũng khó thoát!
Cô muốn trốn, nhưng cố Bân đã đè chặt cô xuống.
Lưu Tư Ngữ lao vụt đến dưới nhà họ Cố.
“Cái nhà rách. Nếu không phải em trai mình đần độn thì cũng không buồn để đứa con gái nghèo gia cảnh nghèo hèn thế này vào mắt.” Lưu Tư Ngữ ghét bỏ đi lên.
Cô ta vừa vào, cả ba người nhà họ Cố đều tranh thủ lên đó, như nhân vật lớn đến nhà.
Thừa dịp Cố Bân buông mình ra, cố Niệm Niệm chợt lóa lên ý nghĩ.
Nhiều người như vậy, chắc chắn cô không thể chạy được, cô phải gọi điện cầu cứu.
Trên danh thiếp có số điện thoại của Ôn Đình Vực.
Cô nhớ Ôn Đình Vực nói muốn kết hôn với cô, mặc dù là hôn nhân trên hợp đồng nhưng cô cũng là vợ trên danh nghĩa của anh.
Vợ xảy ra chuyện, ôn Đình Vực không thể thấy chết không cứu.
Cô tranh thủ bấm số trên danh thiếp: “Ôn Đình Vực, vợ anh bị người ta bắt lại rồi, mau tới cứu em.”
Đang định nói địa chỉ thì cố Bân đã lanh tay lẹ mắt dập máy.
“Mày gọi điện thoại cho ai!” cố Bân hung ác nói.
Lưu Tư Ngữ thản nhiên nói: “Có gọi cho ai cũng vô dụng, có gì mà nhà họ Lưu tôi không giải quyết được chứ.”
“Đúng thế đúng thế.” Chu Mỹ Ngọc liền cúi đầu khom lưng tiến lên.
Nhà họ Lưu giàu có, cố Niệm Niệm có tìm ai cũng vậy thôi.
Nhưng cố Niệm Niệm cũng không còn trong trắng nữa, hy vọng thằng đần ở nhà họ Lưu kia không nhận ra.
“Mang đi cho tôi.” Lưu Tư Ngữ nói.
“Không được dẫn tôi đi!” cố Niệm Niệm đột nhiên hét lớn.
Trong đầu cô chuyển nhanh. Mình
nhất định phải kéo dài thời gian, nếu bị mang đi thật thì sẽ bị tên đần kia chén sạch, lúc đó thì trễ rồi.
“Người đàn ông của tôi sẽ đến cứu tôi.” Cố Niệm Niệm trừng Lưu Tư Ngữ.
“Người đàn ông của cô sao?” Lưu Tư Ngữ cong môi: “Là gã Hà Thư Thư gì đó sao? Cố cho rằng thằng quỷ nghèo đó có thể đấu với nhà họ Lưu sao?”
“Tất nhiên không phải anh ta, người đàn ông của tôi là ôn Đình Vực!” cố Niệm Niệm nói hùng hồn, nhưng trong lòng vẫn có chút xấu hổ.
Sao Ôn Đình Vực lại có thể là người đàn ông của cô được chứ?
Nhưng vì kéo dài thời gian, da mặt có xá gì?
“Ôn Đình Vực?” Lưu Tư Ngữ không kịp phản ứng.
Chị của Cố niệm Niệm cố gắng khống chế không cười to: “Chồng của em gái tôi là Ôn Đình Vực, là tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế YS, ôn Đình Vực đó nha.”
Nói xong, sắc mặt của cố Bân và Chu Mỹ Ngọc tối sầm lại.
Sao Cố Xảo Xảo lại có thể nói chuyện
đầu óc cố Niệm Niệm không được bình thường ra chứ? Lỡ như nhà họ Lưu không cần con nhỏ này nữa thì sao?
Nhưng sao cố Xảo Xảo nghĩ được nhiều như vậy? Trước giờ, khiến cố Niệm Niệm xấu mặt là niềm vui lớn nhất của cô ta.
Lưu Tư Ngữ lần này nghe rõ ròi.