NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Chương 147

  1. Home
  2. Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế
  3. Chương 147
Prev
Next

Chương 147
Lê Nhất Ninh không lên tiếng.
Sau một lúc, cô nhỏ nhẹ nói: “Đóng phim cũng có thể ở bên cạnh em mà, em có thế đi tìm anh, không sao cả.”
Hoắc Thâm cười lắc đầu: “Không giống nhau.”
Chủ yếu là không thể cân bằng mọi thứ được, trước kia chỉ có một mình anh dù nửa năm không về nhà cũng chẳng sao, nhưng hiện tại thì khác.
Trong nhà còn có một cô vợ xinh đẹp, tuy vợ anh rất hiếu chuyện nhưng anh luôn cảm thấy nợ cô nên ở bên cạnh cô nhiều hơn mới phải.
Hơn nữa đóng phim không hẳn là tất cả đối với Hoắc Thâm, năm đó khi vào giới này là bởi vì muốn làm một việc ngỗ ngược khiến người ta tức giận.
Nhiều năm trôi qua như vậy đã đủ rồi.
Suy nghĩ của anh dần chính chắn hơn, tốt hơn nhiều so với thời thiếu niên nông nổi đó.
Cho nên hiện tại không cần thiết nữa.
Điều duy nhất cần phải nhắn nhủ, có lẽ chính là người hâm mộ.
Anh còn có rất nhiều fan trông đợi tác phẩm
điện ảnh của anh, rất nhiều fan đang ủng hộ anh.
Lê Nhất Ninh nhìn anh, nằm trong lòng anh đáp một tiếng: “Anh nghĩ kỹ rồi thì tốt nhưng nhất thiết đừng ép buộc bản thân, nếu vẫn còn muổn đóng phim thì anh có thế đi, em nhất định không cản anh đâu.”
Hoắc Thâm cười: “Anh biết.”
Anh suy nghĩ rồi nói: “Có điều vẫn còn một bộ điện ảnh cuối cùng phải quay.”
Nghe xong, mât Lê Nhất Ninh sáng lấp lánh.
Hoắc Thâm thấy cô như vậy thì buồn cười gật đầu nói: “Chính là bộ em vừa đi thử vai xong, lần này trở về là đến lượt thử vai thứ hai đúng không?”
Lê Nhất Ninh vội vàng gật đầu.
Bất ngờ là lần thử vai trước cả cô và Lâm Tư Đồng đêu vượt qua, ngoài ra còn có ba nữ diễn viên khác.
Cho nên lần thử vai thứ hai này chính là màn cạnh tranh của năm người các cô, lượt thử vai lần hai kết thúc thì sẽ chọn ra nữ chính.
Mấy ngày hôm nay thần kinh của Lê Nhất Ninh hơi căng thẳng, mỗi ngày đều đang mài mò kịch bản nhưng lần nào cũng không có Hoắc Thâm bên cạnh nên cô chẳng biết tìm ai tốt hơn để chỉ dạy.
Thỉnh thoảng còn thảo luận với Phó Mộng và Mạnh Lạc xảo một lúc, nhưng hai người đó quá bận chẳng cách nào thường xuyên giúp cô được.
Cho nên phần lớn thời gian cô đêu phải mài mò một mình.
Hoắc Thâm gõ đầu cô, thấp giọng hỏi: “Muốn đóng bộ này à?”
“Muốn chứ.”
Cô nói rất thẳng thắn: “Không muốn mới là ngốc ấy.”
Cô không hề khách sáo: “Nếu em không muốn diễn thì em chẳng đi tranh giành làm gì rồi.”
Cô nói: “Trước khi anh nói anh đóng bộ này thì mong ước muốn diễn của em đã lên đến tám mưoi phần trăm rồi.”
Hoắc Thâm nhướng mày: “Bây giờ thì sao?”
“Một trăm phần trăm chứ sao.”
Lê Nhất Ninh hùng hồn nói: “Không muốn nhìn anh đóng cảnh tình cảm với diễn viên nữ khác, cảnh tình cảm của bộ phim này nhiều lắm.”
Hoắc Thâm dở khóc dở cười.
Anh vươn tay ôm cô ngồi vào lòng mình: “Được, vậy anh tập thoại với em nhé?”
Lê Nhất Ninh phì cười, dịu dàng nói: “Em còn cho rằng anh sẽ nói, được, em đã muốn đóng vậy
anh sẽ mở cửa sau cho em để em đi vào đấy.”
Cô bĩu môi: “Kết quả anh chỉ nói tập thoại với em thôi.”
Hoắc Thâm bị cô nói cho nghẹn.
Im lặng chốc lát, anh hỏi: “Cần không?”
Lê Nhất Ninh liếc anh: “Đưong nhiên là không rồi, đi vào bằng cửa sau lỡ như diễn xuất của em tệ thì sao, em muốn đi vào bằng thực lực thật cơ.”
Cô suy nghĩ: “Đương nhiên, lúc cần thiết cũng có thể nới lỏng cho em một chút.”
Cô nhìn sang Hoắc Thâm: “Em sẽ cổ gắng biếu hiện thật tổt.”
Hoắc Thâm cười: “Được.”
Anh nhìn cô: “Anh tập thoại với em, có lẽ không có vấn đề gì đâu.”
Tuy rất bận nhưng Hoắc Thâm đều dành thời gian xem những bộ phim bà xã mình đã đóng.
Diễn xuất của Lê Nhất Ninh tuy còn non nhưng cũng có cái tốt của nó.
Có lúc không cần phải biểu đạt lão luyện quá mức, ngược lại hơi non trẻ một chút càng đánh vào lòng người hơn.
Hơn nữa ánh mắt của cô biếu đạt tình cảm rất tốt, có điều trong một vài trường hợp còn chưa
đặt đúng chỗ thôi.
Nhưng ánh mắt chính là vũ khí có sức thuyết phục nhất.
Đêm khuya, Lê Nhất Ninh chưa buồn ngủ bèn kéo Hoắc Thâm tập thoại vài lần, cho đến khi anh chống không nổi nữa mới bắt người đi ngủ.
Nằm lên giường rồi mà cô vẩn còn lo lắng.
“Biểu hiện vừa rồi của em tốt chứ?”
“Tốt.”
Lê Nhất Ninh: ” Anh đây là đang qua loa
lấy lệ với em.”
Hoắc Thâm bật cười: “Không có.”
Anh vỗ đầu cô, dịu giọng nói: “Cảm thấy tốt thật, có tiến bộ.”
Anh hỏi: “Bộ phim truyền hình lần trước định khi nào phát sóng?”
“Có lẽ phải tới mùa hè.”
Lê Nhất Ninh nói: “Phim thanh xuân vườn trường đương nhiên phải phát vào kỳ nghỉ hè rồi.”
Hoắc Thâm gật đầu ý là hiểu rồi.
“Có lẽ em sẽ tiến bộ rất lớn sau bộ phim này.”
Lê Nhất Ninh nhướng mày lấy làm bất ngờ: “Sao anh biết, trước kia đạo diễn cũng nói với em như vậy.”
Hoắc Thâm hôn khóe môi cô dỗ dành: “Vừa mới phát hiện ra, tình tiết nhỏ cũng xử lý rất tốt.”
Anh cười khẽ: “Đợi mai về nhà rồi thử lại xem sao, có lẽ không có vấn đề gì đâu.”
“ừm.”
Cô ngáp một cái: “Nhưng mấy diễn viên nữ còn lại cũng rất tài giỏi.”
“Đừng sợ.”
Được Hoắc Thâm an ủi một hồi, Lê Nhất Ninh bỗng cảm thấy yên tâm hon.
Nói cũng phải, hình như chẳng có gì đáng đế sợ cả.
Cùng lắm thì lấy không được vai diễn này mà thôi.
Ngày hôm sau tiếp tục phát sóng trực tiếp như bình thường.
Căn bản đều là cuộc sống hàng ngày, fan vẫn xem rất nhiệt tình.
Kết thúc ghi hình, hai người cùng trở về nhà.
Về đến nhà, cô lại kéo Hoắc Thâm tiếp tục tập thoại.
Cho đến đêm trước hôm thử vai lần thứ hai mà hai người vẫn còn đang tập.
Thần kinh của Lê Nhất Ninh căng thẳng quá mức, Hoắc Thâm nhìn không vào nữa bèn kéo bà
xã lên giường làm chút chuyện khác đế phân tán lực chú ý của cô.
Lúc này Lê Nhất Ninh mới chịu yên ổn đi ngủ.
Có nhiều lúc, hành động ‘bỉ ối’ này của Hoắc Thâm còn có sự trợ giúp Tất lớn.
Ngủ đủ một giấc, cô đi thử vai với lòng tự tin tràn đầy.
Tổng Tĩnh xoay đầu nhìn cô, nhướng mày hỏi: “Hôm nay em hết căng thẳng rồi?”
Lê Nhất Ninh ‘à’ một tiếng: “Hết căng thẳng rồi ạ.”
Mí mắt dưới của cô còn có chút quầng thâm, nhấn giọng nói: “Căng thẳng gì chứ, không có gì đáng đế căng thẳng cả.”
Tống Tĩnh phì cười: “Tốt nhất là em có thể tự thuyết phục bản thân đi.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Thế thì có lẽ không được rồi.
Cô cười nói: “Cũng không hẳn là không căng thẳng mà là không được căng thẳng, Hoắc Thâm bảo em dùng tâm trạng bình thường đế đối mặt là được rồi.”
Tống Tĩnh bất ngờ: “Hoắc Thâm đồng ý nhận bộ phim này rồi?”
“Sao chị biết?”
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt nhìn chị.
Tống Tĩnh nhướng mày, chỉ ra phía sau nói: “Chiếc xe phía sau có phải là của ông xã em không?”
Lê Nhất Ninh quay đầu lại nhìn.
Đúng thật này.
Cô:” ”
Tống Tĩnh cười nói: “Hôm nay nam chính sẽ đến hiện trường, quản lý bọn chị đêu biết tin nội bộ này, Hoắc Thâm không đi cùng em có lẽ là để tránh bị nghi ngờ.”
“Hơn nữa nói theo lời vừa rồi của em, chị đoán Hoắc Thâm là nam chính.”
Lê Nhất Ninh khâm phục.
Cô gật đầu nhìn Tống Tĩnh: “Anh ấy nói với em đã nhận bộ này rồi.”
Lê Nhất Ninh suy nghĩ rồi nói: “Hơn nữa
có lẽ đây là bộ phim cuối cùng anh ấy nhận.”
Lần này Tống Tĩnh có phần bất ngờ thật.
Nhưng hình như cũng có thể lí giải được.
“Bình thường thôi, với thân phận đó của Hoắc Thâm lỡ như ngày nào đó bị bại lộ thì đúng là không thích hợp lăn lộn trong giới giải trí nữa, hơn nữa công việc khá là bận đúng không.”
“Đúng vậy.”
“Để nhận bộ phim này anh âỳ đã phải suy nghĩ rất lâu”
Tống Tĩnh gật đầu: “Bằng không cũng chẳng đến giờ mới chọn ra, phía bên đạo diễn đã tìm cậu ấy từ sớm rồi.”
” Ồ.”
Hai người trò chuyện một hồi, chẳng mấy chốc đã tới nơi thử vai lần hai.
Địa điếm thử vai lần này là công ty của đạo diễn. Là một văn phòng làm việc nằm ở ngoại ô.
Lê Nhất Ninh vừa đến, xe của Hoắc Thâm cũng đến sau đó.
Hai người xuống xe, Tống Tĩnh cùng nhân viên công tác ra đón đều sững người: “Thầy Hoắc cô Lê, không phải đến cùng nhau sao?”
Lê Nhất Ninh: “Không phải.”
Cô nhìn nhân viên công tác nói: “Tôi tới trước.”
Hoắc Thâm cười, nhìn cô: “Cổ lên.”
“Được.”
Hai người đưa mắt nhìn nhau.
Lê Nhất Ninh quay người đi trước.
Nhân viên công tác ra để đón Hoắc Thâm,
lúc này mặt hãy còn ngơ ngác:” Thầy Hoắc,
anh và cô Lê không đi cùng nhau ạ?”
“Không có.”
Hoắc Thâm mỉm cười nói: “Phải tránh bị nghi ngờ.
Nhân viên công tác: ” ”
Toàn thế giới đều biết hai người là vợ chồng, có gì hay để tránh chứ.
Nhưng mà lời này, anh ta không dám nói.
Lê Nhất Ninh đi vào rồi, trình tự diễn ra như thường lệ.
Có điều lần này khác ở chỗ, Hoắc Thâm cũng nằm trong ban giám khảo.
Cô nhìn người đàn ông ngồi gần đó mà cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng hình như không căng thẳng lắm.
Cô không biết nên dùng từ gì đế hình dung tâm trạng của mình, có lẽ cả kích động và căng thẳng xen lẫn vào nhau.
Sau khi biểu diễn kết thúc, Lê Nhất Ninh nhìn về phía bọn họ.
Hoắc Thâm lặng lẽ đưa mắt ra hiệu cho Lê Nhất Ninh, phút chốc cô yên tâm hơn rất nhiều.
Cô cảm thấy bản thân biểu hiện không tệ, có lẽ sẽ không có vấn đề gì lớn.
Đạo diễn Tống gật đầu, nhìn Lê Nhất Ninh nói: “Biểu hiện của cô Lê khá tốt, trở về đợi tin tức nhé.”
Ông ngừng lại nói tiếp: “Nếu vượt qua thì lát nữa để thầy Hoắc nói với cô.”
Lê Nhất Ninh lúng túng.
Đạo diễn Tống mỉm cười: “Thật ra, trước giờ tôi chưa từng dùng cặp diễn viên vợ chồng nào.”
Nghe xong, trong lòng cô bắt đầu gõ trống, cô mỉm cười khẽ giọng nói: “Đạo diễn Tống có thể thử một lần ạ.”
Đạo diễn Tống liếc nhìn cô, cười cười: “Tôi sẽ suy nghĩ, ra ngoài trước đi.”
“Dạ.”
“Thế nào rồi?”
Tổng Tĩnh nhìn cô.
Lê Nhất Ninh lắc đầu: “Không biết nói sao.”
Cô nói: “Em cảm thấy biểu hiện của em tạm ổn, nhưng hình như còn hơi kém một chút.”
Lúc cô định nói tiếp thì đúng lúc Lâm Tư Đồng đi ngang qua cô.
Cô vô thức ngậm miệng lại.
Lâm Tư Đồng nhìn cô: “Cô Lê, cảm thấy thế nào?”
Lê Nhất Ninh hơi ngấn người, cô nhìn người trước mặt: “Tạm được, cô Lâm cố gắng biểu hiện nhé.”
“Tôi sẽ cố gắng.”
Lâm Tư Đồng cười mỉm: “Tôi có lòng tin vào bản thân.”
‘Vậy thì tốt.”
Khi Lâm Tư Đống đi vào rồi, Tống Tĩnh bỗng nhíu mày.
“Đột nhiên cô ta tìm em nói chuyện làm gì?” Lê Nhất Ninh nhún vai: “Em cũng muốn biết.” Tống Tĩnh cạn lời: “Đi thôi, đi về trước.” “Vâng ạ.”
Hai người rời khỏi văn phòng của đạo diễn Tống, trên đường cô còn nhận được điện thoại của Trương Nhã.
Người lo yêu đương đến mức quên bạn bè, hình như đã một thời gian dài không gặp rồi.
“Chị Tống, đưa em tới trung tâm thương mại đi ạ, Trương Nhã và Viên Viên đang đợi em ở đó.”
Tống Tĩnh nhìn cô cười khẽ: “Hết căng thẳng rồi?”
Lê Nhất Ninh cười: “Căng thẳng cũng vô dụng thôi, hơn nữa có đi ăn đi dạo phổ em mới có thể nhịn cơn xúc động muốn đi tìm Hoắc Thâm.”
Phải tôn trọng quy tắc trò chơi, tuy cô rất muốn đi cửa sau cũng rất muốn hỏi thăm chút tin tức từ chỗ Hoắc Thâm, nhưng đã nói rõ là công bố một lượt vậy thì đợi công bố một lượt thôi.
Chuyện đi cửa sau này, cô không gấp.
Tổng Tĩnh gật đầu: “Trạng thái này đúng rồi, dù có lấy không được cũng không sao cả, vẫn còn rất nhiều kịch bản đang đợi em.”
Lê Nhất Ninh cười: “Em biết ạ.”
Phải công nhận, từ sau khi yêu đương, Trương Nhã ngày một đẹp hơn.
Lúc cô vừa bước xuống xe thì đã nhìn thâỳ cô nàng rồi.
Bỗng chốc, Lê Nhất Ninh xoa cằm đánh giá cô ấy hồi lâu.
Trương Nhã: ” Cô nhìn gì vậy?”
“Nhìn cô đây.”
Lê Nhất Ninh cười: “Được tưới tiêu rồi, sắc mặt cũng tốt hơn trước.”
Giản Viên Viên đứng bên cạnh ha ha cười lớn: ‘Vừa rồi mình mới trêu chọc cô ấy xong, cô ấy còn không chịu thừa nhận.”
Giản Viên Viên nói: “Haiz, nhìn hai cậu như vậy, có phải mình cũng nên tìm đổi tượng rồi không?”
Trương Nhã và Lê Nhất Ninh đồng thanh đáp: “Nên tìm được rồi!”
Giản Viên Viên: ” ”
Sắc mặt của Trương Nhã đúng thật rất tốt, bị hai người trêu chọc đến mặt đỏ tai hống.
Lê Nhất Ninh không hổ là người kết hôn lâu nhất, lời nào cũng dám nói ra, còn như Giản Viên Viên cũng từng nhìn thấy sự đời rồi nên so
sánh lại chỉ có mỗi Trương Nhã là ngây thơ nhất trong mặt này.
Bị hai người cùng ầm ĩ, mặt đỏ tai hồng, nếu không phải không cho phép cô nàng đã nghĩ
tới chuyện muốn cầu viện binh rồi.
“Hai người bắt nạt tôi.”
“Nói bậy.”
Lê Nhất Ninh cười: “Bọn tôi nào có bắt nạt cô, bọn tôi là đang yêu cô.”
Trương Nhã lạnh mặt nhìn cô: ‘Vậy cô đi yêu Hoắc Thâm như vậy xem?”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh nhướng mày tò mò: “Sao cô đã đổi xưng hô rồi?”
Trương Nhã: ” ”
“Mình biết mình biết.”
Bạn học tốt Giản Viên Viên nói: “Có lần cô ấy gọi ông xã cậu là anh Hoắc Thâm, sau đó bị Từ
Kính Chi nổi ghen.”
Lê Nhất Ninh cười trêu: “Đàn ông đúng là vại giấm, bản thân tôi không tức giận thì Từ Kính Chi tức giận cái gì chứ.”
Giản Viên Viên: “Chuyện này mình cũng biết.”
Lê Nhất Ninh trợn tròn mắt nhìn Giản Viên Viên, nhịn không được bèn hỏi: “Bộ cậu núp gầm giường nhà bọn họ à?”
Giản Viên Viên: “? ? ?”
Trương Nhã: ” ”
Giản Viên Viên nghẹn một hồi, cô trừng Lê Nhất Ninh một cái: “Đó là bởi cậu và Hoắc tổng bận đi khoe ân ái rồi, cho nên Trương Nhã chỉ biết tìm người bạn tốt này để chia sẻ thôi.”
“Ồ ồ.”
Lê Nhất Ninh cười: “Nói Tất có lý, nào nói xem chuyện là thế nào.”
Giản Viên Viên dùng giọng nói kích động dâng trào của cô ấy nói chân tướng sự việc cho Lê Nhất Ninh nghe.
“Trương Nhã gọi ông xã cậu là anh Hoắc Thâm, Từ Kính chi nối giận hỏi tóm lại em có
bao nhiêu anh trai.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó Từ Kính Chi bắt cô ấy gọi bản
thân là anh trai, còn nói về sau không cho phép gọi Hoắc Thâm là anh trai nữa.”
Giản Viên Viên nhún vai, hỏi một cách bất lực: “Cậu nói xem, đàn ông đêu là vại giấm hết cả đúng không.”
Lê Nhất Ninh: “Đúng.”
Trương Nhã bị hai người ghẹo, nửa ngày nói không ra lời nào.
“Ây da.”
Cô nàng mắc cỡ nói: “Được rồi được rồi.”
Giản Viên Viên: “Chịu không nối rồi?”
Trương Nhã trừng hai người: “Gì mà chịu không nổi chứ, hai người cứ mặc sức nói, tôi chịu không nổi lúc nào?”
Nghe xong, mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, đánh giá trên dưới cô nàng một phen rồi hỏi: “Thật không?”
Tự dưng Trương Nhã có một dự cảm không tổt lắm.
Cô nàng chớp mắt nhanh chóng chuyển đề tài.
“Không được, hai người không được nói nữa, tôi mắc cỡ.”
Lê Nhất Ninh phì cười: “Được được được, vậy thì không nói cô nữa.”
“Tôi còn chưa nói cô đâỳ.”
Trương Nhã liếc cô: “Buổi trực tiếp tuần trước, tám giờ rồi mà tại sao hai người còn chưa dậy?”
Phút chốc, đôi mắt bát quái của Giản Viên Viên cũng trừng to hết cỡ.
Trong chuyện này Lê Nhất Ninh không hề thấy xấu hổ.
Huống chi hai người còn là vợ chồng, có gì không thế nói được chứ.
Cô ‘ồ’ một tiếng, bình tĩnh nói: “Đêm hôm trước Hoắc Thâm tới nơi, sau đó làm chút chuyện nên làm mệt tới dậy không nối thôi.”
Nói xong, cô nhìn hai người họ: “Có vấn đề gì sao?”
Đạo hạnh của Trương Nhã và Giản Viên Viên quá cạn, bị lời nói thẳng thắn này làm ho tới thở không ra hơi.
Đây. không phải chỉ khác biệt về đẳng cấp
thôi đâu.
Hai người vừa định nói chuyện thì điện thoại của Lê Nhất Ninh vang lên.
Giản Viên Viên ngó sang thâỳ là của Tống Tĩnh.
“Alo.”
Điện thoại vừa kết nối lập tức truyền tới giọng nói vui mừng của Tống Tĩnh: “Ninh Ninh! Lấy được rồi! Vai nữ chính trong phim của đạo diễn Tống đươc chọn là em!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 147"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Bản lĩnh ngông thần
Bản lĩnh ngông thần – Sở Vĩnh Du
Tháng 4 2, 2022
Bên Dưới Đóa Hồng
Bên Dưới Đóa Hồng
Tháng 5 27, 2022
du-do-dai-luat-su-khuong-tuyet-nhu-truyen-full
Dụ Dỗ Đại Luật Sư – Khương Tuyết Nhu ( Truyện Full)
Tháng mười một 21, 2022
Truyền nhân của thần y
Truyền nhân của thần y
Tháng 3 25, 2024
Tags:
#Ngôn tình, #Nữ cường, #Sủng ngọt, #Tổng tài, #Xuyên không
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com