NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Chương 150

  1. Home
  2. Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế
  3. Chương 150
Prev
Next

Chương 150
Được Hoắc Thâm dỗ dành cả đêm, phút chốc Lê Nhất Ninh đã tìm lại được sự tự tin của mình.
Đương nhiên một phần trong đó là nhờ tiếng vang của bộ phim đó không tệ.
Mâỳ ngày tiếp theo, biểu hiện của Lê Nhất Ninh càng tốt hơn nữa.
Đạo diễn Tống kiềm không được lòng tò mò hỏi Hoắc Thâm: “Cậu tiêm thuốc gì cho vợ cậu thế?”
Hoắc Thâm: ” Lời này có ý gì?”
Đạo diễn Tống nói: “Gần đây biểu hiện của cô ấy rất tốt, cảm thấy tự tin hơn nhiều rồi.”
Hoắc Thâm cụp mắt mỉm cười: “Tiếng vang của bộ phim truyền hình khá tốt nên người vui vẻ hơn một chút.”
Nghe xong, đạo diễn Tống nhìn anh ghét bỏ: “Cho nên cậu tốn mấy tháng tìm sự tự tin lại cho cô ấy đều không hiệu quả và nhanh bằng một bộ phim mới lên sóng?”
Hoắc Thâm: ” ”
Hình như hơi có lý.
Bổng chốc trở thành cái dằm trong tim.
Đạo diễn Tống cười ha ha, vỗ vai anh nói:
“Đừng quá buồn, chuyện đã rồi.”
Hoắc Thâm bất lực: “Đạo diễn, đừng châm chọc nữa.”
Đạo diễn Tống cười: “Còn mấy ngày nữa thôi, kiên trì một chút.”
“Tôi biết.”
Lê Nhất Ninh cũng bị đạo diễn Tống kéo đi trò chuyện một lúc, hiện lại tâm trạng của cô cực tốt nên nói gì cũng đáp một cách vui vẻ.
Cả người trong tươi tắn hẳn lên.
Đến hôm đóng máy, cảnh cuối cùng là cảnh đối thoại của cô và Hoắc Thâm.
Diễn xuất của hai người bùng nổ, chỉ quay một lần là qua, tạo thành dấu chấm hết hoàn mỹ cho bộ phim này.
Lúc đạo diễn Tống hô ra hai chữ ‘đóng máy’, Lê Nhất Ninh nhìn người bên cạnh bỗng không hiếu sao nước mắt lại trào ra.
Công sức hơn bốn tháng trời, hình như tất cả đều rất đáng giá.
Hoắc Thâm vươn tay ra kéo cô vào lòng.
Anh xoa đầu cô, dịu dàng nói: “Sao lại khóc rồi?”
Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng, thút thít nói: “Em cũng không biết nữa, không khống chế được,
mệt thật đó.”
Hoắc Thâm hôn lên mắt cô, nhẹ nhàng nói: “Bà xã, đóng máy vui vẻ.”
Tiếng khóc của Lê Nhất Ninh càng lớn hơn.
Anh không ngăn cản, nhân viên công tác nhìn thấy cũng đỏ mắt theo.
Người chưa từng theo đoàn phim nên không biết cũng không thế nào tưởng tượng được nỗi cực khố của các diễn viên trong thời gian này, Hoắc Thâm còn đỡ bởi diễn xuất lúc nào cũng vững vàng, nhưng bản thân Lê Nhất Ninh lặng lẽ đi rất nhiều.
Mọi người nhìn thấy đều đau lòng nhưng không thể nào đi khuyên nhủ.
Bạn đi khuyên cô ấy sẽ nói bản thân không sao, mỗi ngày đều cười hi ha nhưng sự nỗ lực đằng sau chỉ có nhân viên công tác mới thấy rõ.
Có những ngày dù không có cảnh quay buổi sáng nhưng cô vẫn đến ngồi ở phim trường.
Bản thân không có cảnh quay thì đến xem đồng nghiệp diễn, cô không nói chuyện chỉ im lặng ngồi bên cạnh xem kịch bản, lúc bắt đầu quay phim thì cô ngồi bên cạnh đạo diễn Tổng vừa xem vừa học hỏi.
Nói chung diễn viên từng hợp tác trong bộ phim này đều khen cô biết cố gắng.
Hoắc Thâm cũng chẳng khuyên được, cho dù họ là vợ chồng nhưng trên một sổ chuyện vẫn cần để tự bản thân cô nghĩ thông.
Cô chỉ cảm thấy bản thân mình quá kém cỏi nên muốn cố gắng một chút.
Cô không trách bất cứ ai, mà chỉ trách bản thân không có thực lực.
Cho nên cô muốn tiến bộ muốn học hỏi nhiều hơn.
Đối với người không có tài năng và thực lực bấm sinh, vậy chỉ còn cách cố gắng cần cù chăm chỉ thôi.
Lê Nhất Ninh Tất rõ đạo lý này.
Phấn đấu một chút, nghiên cứu sâu thêm một chút rồi sẽ có tiến bộ, bản thân sẽ ngày một tốt hơn.
Lê Nhất Ninh khóc ít nhất khoảng mười phút, Hoắc Thâm cứ đứng đó ôm cô, hốc mắt của nhân viên công tác xung quanh đều đỏ.
Cuối cùng là đạo diễn Tống nhìn không nổi nữa bèn vội ho một tiếng đánh gãy bọn họ.
“Đóng máy vui vẻ, cô Lê và thầy Hoắc không tới nhận quà à?”
“Hai người chê quà của chúng tôi quá rẻ mạt đúng không?”
Đạo diễn Tống khuấy động bầu không khí.
Lê Nhất Ninh cười ra tiếng: “Đạo diễn Tổng quá đáng lắm.”
Hoắc Thâm vỗ lưng cô, cầm tờ khăn giấy trợ lý đưa tới lau mặt cho cô, nhẹ giọng nói: “Mắt khóc đỏ hết cả rồi.”
Lê Nhất Ninh nhìn anh một cách đáng thương.
Hoắc Thâm cười, vội vàng dỗ: “Nhưng vẫn còn đẹp lắm.”
“Nào có.”
Cô lắc đầu: “Anh đang dỗ em thôi.”
Hoắc Thâm: “Đúng vậy.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Hai người nhìn nhau cười, Hoắc Thâm xoa mặt cô: “Đi tới chỗ đạo diễn Tống nhận quà.”
“Được.”
Đóng máy mọi người còn quay một video ngắn, bánh kem cũng được đưa lên rồi.
Bánh kem cực lớn bởi vì nam nữ chính cùng đóng máy cùng một lúc.
Hai người đứng cạnh nhau, lúc nhìn vào ống kính hô lên bốn chữ đóng máy vui vẻ thì cả người cô cũng bắt đầu thả lỏng hơn.
Quay phim xong rồi.
Bất kể sau đó bộ phim này có kết quả thế nào chăng nữa có lẽ cô cũng chẳng hề thấy tiếc nuối bởi cô đã cố gắng hết sức mình rồi.
Như vậy đã đủ rồi.
Tối hôm đó, weibo đoàn phim đăng hình lên mạng.
Đám người đứng cùng nhau, đóng máy vui vẻ.
Sau đó lập tức lên hot search.
Fan nhìn thấy cũng ầng ậng nước mắt.
[Hu hu hu hu cuối cùng cũng đóng máy rồi! Ị]
[Chúc mừng đóng máy! Ị Mong đợi ngày phim công chiếu.]
[A a a a a sau khi xem xong đột nhiên tôi cực mong đợi phim của Lê Nhất Ninh quá còn là đóng cặp với Hoắc Thâm nữa, xem trailer thấy không tệ lắm.]
[A a a a a a a mắt của Lê Nhất Ninh sao lại đỏ thế, khóc rồi phải không.]
[Hu hu hu hu đau lòng.]
[Đóng máy vui vẻ! Ị!]
Fan hâm mộ kích động, cả tối hôm đó tên của Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm đứng vững trên hot search cả đêm.
Lúc hai người về tới khách sạn, cô kiềm lòng
không được bèn lên xem.
Hiện tại tâm trạng của cô rất tốt hoàn toàn có thế tiếp nhận tất cả.
Có điều sau khi đăng nhập vào lại thấy không có ai mắng mình, thay vào đó toàn là lời chúc mừng bọn họ đóng máy vui vẻ.
Lê Nhất Ninh xem một hồi rồi tải phần mềm weibo trở lại, sau đó còn đăng một bức hình lên.
Là hình của cả đoàn phim.
@Lê Nhất Ninh V: Đóng máy vui vẻ, tôi trở về rồi! [hình ảnh].
Vừa đăng lên lập tức có rất nhiều fan nhảy vào bình luận.
[A a a a a Em biết ngay tối nay Lê xinh đẹp sẽ đăng weibo mà! Chị đã lâu không đăng bài rồi!]
[Tổng cộng bổn tháng, cuối cùng cũng đợi được một bài weibo không phải đế quảng cáo rồi.]
[Thân làm fan quả thật quá khó mà, hu hu hu hu cuối cùng cô Lê cũng trở lại rồi.]
[Nhớ chị nhiều!!]
[Lê xinh đẹp bọn em nhớ chị rôi! Ị!]
[Yêu chị, chúng em luôn đợi chị trở lại.]
Lê Nhất Ninh xem xong rồi quay đầu nhìn
sang Hoắc Thâm.
“Hoắc Thâm.”
“Sao thế em?”
Hoắc Thâm đang thay quần áo, nghe cô gọi thì nhìn sang cò.
Lê Nhất Ninh chớp chớp mắt: “Em có thế đăng một bài weibo rút thưởng không?”
Hoắc Thâm:”?”
Mười phút sau, fan của Lê Nhất Ninh lại vui vẻ lướt được bài đăng mới của idol mình.
@Lê Nhất Ninh V: Hôm nay tâm tình tốt, chia sẻ bài weibo này khen tôi, chọn ra một trăm người mỗi người được tặng một ngàn tệ.
Fan :”? ? ?”
[Còn đợi gì nữa, ra sức khen thôi! Ị!]
[Mọi người mau lên đi, dổc hết sức khen Lê xinh đẹp của chúng ta!!]
[Mọi người mau chia sẻ nào!!]
Phút chốc, dân mạng bắt đầu điên cuồng khen Lê Nhất Ninh, ngay cả bạn bè của Hoắc Thâm cũng gia nhập vào đám đông.
Lê Nhất Ninh: ” ”
Mấy người làm cái gì thế.
@Hoắc Thâm V: Vợ anh là người xinh đẹp
nhất xuất sắc nhất tuyệt vời nhất trên đời.
Fan:”? ? ?”
Thầy Hoắc, đừng có tranh tiền với bọn em được không!! Ị
Lê Nhất Ninh nhìn bình luận phía dưới của Hoắc Thâm mà cười ngất.
Fan chân ái quả đúng là rat đáng yêu.
Hoắc Thâm cũng không ngờ tới, anh chỉ vì muốn ủng hộ bà xã của mình mà bị fan cấm chia sẻ bình luận.
Nói anh đã có Lê Nhất Ninh rồi tại sao còn muốn giành chỗ với mọi người, tại sao muốn giành một ngàn tệ này với mọi người.
Hoắc Thâm xem bình luận vừa bất lực vừa buồn cười.
Anh nhìn sang người đang cười nghiêng ngả bên giường, bóp mày nói: ” Thời buổi bây giờ,
fan đều quá đáng như vậy à?”
Lê Nhất Ninh ha ha cười lớn: “Không phải quá đáng, mà là do anh chia sẻ bài này quá đáng thôi.”
Cô nhìn anh: “Anh biết đây là do weibo rút thăm tự động không, lỡ như chọn phải anh thì làm sao.”
Nghe xong, Hoắc Thâm lạnh mặt nhìn cô:
“Cho nên anh không nên chia sẻ à?”
Lê Nhất Ninh cười: “Cũng không phải là ý này.”
Cô ây dô một tiếng: “Có thể chia sẻ có thế chia sẻ, mặc kệ dân mạng đi.”
Hoắc Thâm cười, thở dài nói: “Quả nhiên là anh lạc hậu rồi.”
Lê Nhất Ninh cười ha ha.
Anh xoa mặt cô: “Em chơi thêm một lúc, sau đó thì đi tắm.”
‘Vâng.”
“Ngày mai chúng ta về nhà.”
“ừm ừm.”
Dân mạng ầm ĩ nhiệt tình, tranh nhau chia sẻ weibo của Lê Nhất Ninh.
Sau đó Lê Nhất Ninh chẳng theo dõi nữa, cô chỉ để lại bình luận dưới weibo nói mâỳ ngày nữa sẽ phát thưởng.
Ngày hôm sau, hai người cùng trở về nhà.
Chú Hứa về sớm hơn hai người mấy ngày rồi, sau đó dọn dẹp cả ngôi nhà một phen chuẩn bị đón hai người trở về.
Về được mấy ngày, cô chẳng đi đâu cả mà chỉ làm ổ trong nhà ngủ.
Mỗi ngày đêu ngâm suối nước nóng thư
giãn.
Lúc này mới coi như gột rửa tất cả cơn mệt mỏi trên người mình xuống.
Chỉ cần cô vừa dính giường hoặc dính sô pha là ngủ ngay.
Hoắc Thâm thì thảm hơn, ngoại trừ hôm đầu tiên về còn ngủ được đến khi tự mình thức dậy, mấy ngày sau lại phải đến công ty rồi.
Lê Nhất Ninh nhàn nhã ở nhà, nghỉ ngơi được vài ngày còn đặc biệt đến công ty an ủi Hoắc Thâm một chuyến.
Ngày tháng của hai người trôi qua rất thoải mái.
Quay phim xong, Tống Tĩnh không tiếp tục cưỡng ép Lê Nhất Ninh thay vào đó cho cô một kỳ nghỉ dài.
Vì muốn cô thư giãn đầu óc, Hoắc Thâm còn đặc biệt bảo Trương Nhã và Giản Viên Viên ra nước ngoài nghỉ mát cùng cô, đi gần một tháng du lịch hết mấy quốc gia mới chịu quay về.
Mỗi ngày fan đều nhìn thấy idol nhà mình chăm đăng weibo, tất cả đều là hình du lịch, mặc dù rất ghen tỵ nhưng lần nào cũng thích xem.
Hết cách rồi, ai bảo idol của họ xinh đẹp như vậy chứ.
So với cỏ, Hoắc Thâm bận hon Tất nhiều nhưng vẫn còn chống đỡ được.
Công ty đã hoàn toàn nằm trong tầm khống chế của anh, cho dù cha Hoắc muốn nhúng tay vào cũng không còn chỗ để nhúng.
Còn Trình Dưong, sau khi nhận được mấy bài học thì dần dần bắt đầu ngoan ngoãn lại không còn làm loạn nữa.
Đương nhiên cho dù có làm loạn, anh cũng có cách để đối phó.
Thời gian thoi đưa, ngoại trừ đi du lịch hơn một tháng và nghỉ ở nhà hơn hai tháng, trong thời gian đó Lê Nhất Ninh còn nghe ngóng được không ít tin bát quái từ chỗ Phó Mộng và Mạnh Lạc Xảo.
Ví dụ như quản lý của Đồng Nhiễm bị phong sát rồi, lại ví như Đồng Nhiễm cũng vậy, từ sau khi tin xấu bị lộ ra cô ta vẫn không hề sửa đổi, cuộc sống riêng tư vẫn thác loạn như cũ.
Dần đến các chương trình trên truyền hình đều loại bỏ tên của cô ta, chỉ cần phim hoặc show nào có cô ta thì không được phép phát sóng.
Sau đó hình như chẳng thấy cô ta xuất hiện nữa.
Lê Nhất Ninh không rảnh đi tìm hiểu, có điều Giang Nguyên thì như mặt trời ban trưa, sự
nghiệp ngày một phát triển.
Còn như Hề Tử Đồng, cô không chú ý đến người này, Phó Mộng và Mạnh Lạc xảo cũng không rõ lâm.
Nhưng ngay khi kỳ nghỉ của cô kết thúc được một thời gian bỗng xuất hiện tin đồn của cô ta, nghe nói là sắp kết hôn hơn nữa còn là liên hôn.
Cụ thể thế nào thì không rõ, cô chỉ biết cô ta trải qua cuộc sống Tất tốt.
Kỳ nghỉ phép kết thúc, Tống Tĩnh chẳng nhận quá nhiều công việc cho Lê Nhất Ninh, thỉnh thoảng chỉ nhận vài đại ngôn, nhẹ nhàng thoải mái.
Lê Nhất Ninh còn thường xuyên làm livestream với fan, chia sẻ đồ mình mua được, ngày tháng trôi qua vui vẻ thú vị.
Đồ cô dùng không phải đều là của các nhãn hiệu lớn, có lúc có sản phẩm nào tốt cũng lấy ra chia sẻ với mọi người.
Dần dần, dư luận đánh giá về Lê Nhất Ninh ngày một tốt hơn, một sổ người cho dù không thích phim cô đóng nhưng hễ gặp được anti fan bôi nhọ cô, họ cũng sẽ nói cho cô vài câu.
Tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tích cực.
Chỉ trong một cái chớp mắt, lại đến cuối năm nữa rồi.
Hôm đó, Lê Nhất Ninh đang ngồi trò chuyện với Trương Nhã.
Nói được một hồi, chủ đề nói chuyện đột nhiên bị kéo xa.
“Ninh Ninh, ngày mai tôi và Từ Kính chi đi lĩnh chứng rồi.”
Lê Nhất Ninh:”???”
Cô hoảng hốt nhìn Trương Nhã, cảm thấy khó mà tin nổi: “Cô nói gì?”
Trương Nhã mỉm cười vui vẻ: “Cô không nghe nhầm đâu, mai chẳng phải là giáng sinh sao, bọn tôi quyết định đi lĩnh chứng.”
Lê Nhất Ninh há hốc mồm nhìn cô nàng, vẫn không tin những gì mình vừa nghe thâỳ.
” Quyết định từ lúc nào vậy?”
Trương Nhã: “Được một thời gian rồi, nhưng gần đây cô luôn bận nên chưa nói với cô.”
Trương Nhã nhìn cô: “Cô bận xong rồi đúng không?”
“Sắp sửa rồi.”
Lê Nhất Ninh nói: “Nhưng mấy ngày nữa lại có một buổi lễ trao giải, tôi phải tham dự.”
Trương Nhã nghiêng mắt nhìn cô: “Còn cô
và Hoắc Thâm thì sao.”
“Cái gì?”
“Hôn lễ đây.”
Trương Nhã hỏi: “Trước đó tôi có nghe thấy bọn họ đang bàn bạc, tại sao đến nay vẫn chưa tố chức thê’.”
Lê Nhất Ninh cười: “Nửa năm trước chẳng phải là bận quay phim sao, nên chậm trễ thôi.”
‘Vậy bây giờ thì sao?”
Lê Nhất Ninh nhìn vẻ mặt tò mò của Trương Nhã ra chiều nghĩ ngợi.
“Bây giờ à ”
Cô kéo dài giọng, khẽ cười một tiếng: “Xem Hoắc Thâm.”
Trương Nhã không hiếu ý của cô.
Lê Nhất Ninh kề tai cô nàng nói nhỏ một câu, Trương Nhã nghe xong trừng lớn mắt.
“Thật hay giả đây? Cô có thai rồi?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 150"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

tổng tài câm em là định mệnh của anh
Tổng Tài Câm: Em Là Định Mệnh Của Anh
Tháng 5 2, 2022
tinh-mot-dem-hay-day-dua-ca-doi
Tình Một Đêm Hay Dây Dưa Cả Đời
Tháng 10 25, 2021
505f6bcdab33b0eb967af805ad73e0d5
Ông Chú Già Và Mẹ Đơn Thân
Tháng mười một 25, 2022
đỉnh cấp shipper
Siêu Cấp Shipper
Tháng 1 8, 2023
Tags:
#Ngôn tình, #Nữ cường, #Sủng ngọt, #Tổng tài, #Xuyên không
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com