Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Chương 158
Chương 158
Lê Nhất Ninh không muốn thế nhưng cũng hết cách, cô không khống chế được bản thân mình.
Hoắc Thâm mỉm cười bất lực, ba người đứng trước mặt này hai đứa con đều rất xinh đẹp, còn Lê Nhất Ninh thì khỏi cần phải nói.
Nối danh xinh đẹp, gương mặt động lòng người.
Sinh con xong cô cũng trở nên dịu dàng yểu điệu hơn, nhưng tính cách hoạt bát nơi cô vẫn còn.
Hoắc Thâm ngày càng yêu cô hơn.
Có lẽ nên nói anh luôn luôn yêu cô.
Anh cười khẽ rồi bế hai cô nhóc lên: “Đi nào, vào trong thôi.”
“Đế em bế một đứa cho.”
“Không cần.”
Hoắc Thâm nhìn cô: “Hết tay ôm em rồi, chút nữa vào trong rồi ôm nhé?”
Lê Nhất Ninh dở khóc dở cười: “Em không cần anh ôm đâu.”
Ánh mắt cô đảo quanh: “Tự em có thể đi được.”
Hoắc Thám cười: “Được.”
Bọn họ đi vào công ty.
Lê Nhất Ninh vừa đến, cả công ty đều biết bà Hoắc mang con đến thăm Hoắc tổng rồi!
Phút chốc, tin tức lan truyền rộng rãi.
Hơn nữa, tin tức này không chỉ lan truyền ở mỗi tập đoàn Quân Việt thôi.
Cảnh tượng Hoắc Thám và Lê Nhất Ninh đứng ở cửa công ty bị không ít dân mạng và paparazzi chụp được rồi phát tán trên mạng.
Lê Nhất Ninh vừa vào tới văn phòng thì nhóm Chat lập tức có tin nhắn tới.
Trương Nhã: [Cô đi công ty anh Hoắc Thâm hả! Dân mạng chụp được rồi này.]
Lê Nhất Ninh cảm nhận được rồi.
Cò ngước mắt nhìn Hoắc Thâm: “Hoắc Thâm.”
“Hửm?”
Anh đang lau miệng cho hai bóng đèn nhỏ, nghe cô gọi thì nhìn sang cô: “Sao thế em?”
Lê Nhất Ninh bất lực nói: “Vừa rồi bị chụp được rồi, anh cần giải quyết không?”
Hoắc Thâm mỉm cười: “Đã quên trước đó anh nói gì với em rồi à?”
Lê Nhất Ninh sững người đột nhiên nhớ tới chuyện mấy ngày trước Hoắc Thâm nói với cô.
Mấy hôm trước có một hoạt động cũng chính là hội nghị mà Hoắc Thâm nói. Trong hội nghị đó có rất nhiều nghiệp giới tinh anh đến tham gia cùng có mặt của phóng viên, họ họp mặt đề phân tích tình hình kinh tế hiện tại và nêu một vài vấn đề của mỗi tập đoàn.
Phóng viên đều thuộc mảng kinh tế tài chính, còn các nhân vật có mặt trong cuộc họp đó đều là tổng tài hoặc tống giám đốc các cấp.
Đây là hội nghị cứ hai năm diễn ra một lần, năm ngoái Hoắc Thâm không có tham gia mà thay vào đó là phó tổng đi.
Nhưng năm nay Hoắc Thâm buộc phải tham dự.
Lịch trình sớm đã sắp xếp xong cả rồi.
Cho nên dù không có tin tức bại lộ của hôm nay thì qua mấy ngày nữa dân mạng cũng sẽ biết thân phận thật sự của Hoắc Thâm thôi.
Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh chống hai tay lên bàn cảm thán: ” Anh nói xem sau khi thân phận
thật của anh bị bại lộ rồi ”
Hoắc Thâm nhìn cô.
Lê Nhất Ninh mỉm cười nói cho hết nửa câu còn lại: “Người nhét thẻ phòng cho anh sẽ càng
nhiều hơn phải không?”
Hoắc Thâm: ” ”
Anh chẳng còn gì đế nói.
Lê Nhất Ninh cười: “Gần đây em xem khá nhiều tiểu thuyết, hôm qua có xem một bộ kịch bản nói nữ diễn viên nhét thẻ phòng cho nam diễn viên, anh từng gặp trường hợp này chưa?”
Hoắc Thâm liếc nhìn cô, khi nhìn thấy tia giảo hoạt trong mắt cô thì hỏi: “Anh không có, em gặp rồi?”
Cô trừng anh: “Sao có thế chứ.”
Cô hừ một tiếng: “Mọi người đều biết em là vợ anh, sao dám nhét thẻ phòng cho em.”
Hoắc Thâm gật đầu, biết nghe lời phải nói: “Anh là của Lê Nhất Ninh tiên sinh, nhất định không có ai dám nhét thẻ phòng cho anh đâu.”
Đến đây hai người đều im lặng.
Cười đủ rồi, Lê Nhất Ninh tiếp tục xem tin bát quái, lúc này dân mạng đang suy đoán thân phận của Hoắc Thâm.
Cô nhìn lên tiêu đề hot search thuộc về một nhà bốn người của cô.
#Lê Nhất Ninh đưa con thăm ban Hoắc Thâm#
#Hoắc Thâm tập đoàn Quán Việt#
Nhấn vào xem thấy bên trong tràn ngập tiếng hoan hô của dân mạng.
[A a a a a a a a Ca ca đã lâu không gặp rồi!!]
[Hu hu hu hu một nhà bốn người, hình ảnh này ấm áp quá rồi đó! Nhưng có thế đừng tung hình của mấy bé ra được không!]
[Trời ạ, hơn một năm không gặp thầy Hoắc, nay chỉ trong vòng nửa tháng đã nhìn thấy hai lần rồi! Bất ngờ thật đó!]
[Tôi phát hiện thầy Hoắc càng ngày càng đẹp trai.]
[Hu hu hu hu phong thái của Hoắc Thâm vẫn như vậy, vẫn đẹp như ngày nào, nhan sắc của đôi vợ chồng này cao thật.]
[? ? ? Không có ai phát hiện nơi Lê Nhất
Ninh đi là ở đâu sao, tập đoàn Quân Việt đấy? Cô ấy đi thăm ban ở tập đoàn Quân Việt!]
[Ôi đệt, trừ phi Hoắc Thâm đi làm ở tập đoàn Quân Việt?]
[A a a a a a a Hoắc Thâm có quan hệ gì với tập đoàn Quân Việt thế.]
[Trời đất ơi, không có ai biết sao?!]
[? ? ? Mấy người ngốc không thế, Hoắc Thâm là tổng tài của tập đoàn Quân Việt đấy! Tôi cho rằng tin này mọi người đã biết hết rồi.]
[? ? ? Nói chơi hả?!]
Phút chốc lực chú ý của dân mạng bị dời đi.
Lê Nhất Ninh ăn dưa cả buổi, chẳng hiểu tại vì sao rõ ràng đây là tin về ông xã của cô nhưng cô lại cảm thấy bản thân xem đến vui vẻ.
Nhất là khi xem đến những bình luận đó, cô gần như có thể thông qua con chữ đó cảm nhận được sự bất ngờ và kinh ngạc của dân mạng.
Một số thì nói Hoắc Thâm là tổng tài của tập đoàn Quân Việt, số còn lại thì nói không thế nào.
Cô xem đến mức say sưa.
“Ông xã.”
“Em nói đi.”
Lê Nhất Ninh cười: “Tại sao mọi người đều không tin thế?”
Hoắc Thâm bất lực: “Sao trông em vui vẻ như vậy.”
Lê Nhất Ninh nháy mắt: “Bởi vì em là người rõ nhất nội tình mà.”
Loại chuyện chỉ mình mình biết mà cả thế giới đều không biết, tâm trạng đó cô nghĩ Hoắc Thâm không hiếu được đâu.
Hoắc Thâm cười khẽ: “Mấy ngày nữa sẽ được chứng thực thôi.”
“Cũng đúng.”
Nghĩ xong, cô nhìn sang anh hỏi: “Các con thì sao?”
Hoắc Thâm suy nghĩ chốc lát, bình thản nói: “Không có vấn đề gì lớn, mấy bức hình của các con bị lộ đều được che mặt rồi, mọi người đều biết chừng mực cả.”
Không có che mặt đời nào Hoắc Thâm chịu cho công khai ra ngoài.
“Vâng.”
Lê Nhất Ninh nhìn hai bóng đèn nhỏ đang ngồi trên sô pha, cô cười khẽ nói: “Cảm thấy chớp mắt đã lớn hết rồi.”
Hoắc Thám xoa mặt cô.
Hai người im lặng đưa mắt nhìn nhau, tình ý ngập đầy trong đáy mắt.
Liên quan đến thân phận của Hoắc Thâm, cho đến tối hôm đó mọi người vẫn chưa tranh cãi ra kết quả.
Hai người chọn cách im lặng đế mặc mọi người ầm ĩ.
Thẳng đến kỳ hội nghị đó diễn ra, Lê Nhất Ninh không bận việc định đi cùng với Hoắc Thâm cho nên đưa con cho ba mẹ xong, hai người xuất phát tới thành phố khác.
Hai người lặng lẽ đi chẳng cho nhiều người biết.
Đêm đó, Lê Nhất Ninh đi tản bộ bên đường lại bị chụp dính.
Nhưng không có ai nghĩtheo hướng đó.
Cho đến ngày hôm sau, khi hội nghị tài chính chính thức diễn ra cùng với sự xuất hiện của những nhân vật tai to mặt lớn.
Loại hội nghị này bình thường chỉ có dân chuyên nghiệp trong ngành mới xem trực tiếp hoặc lên hot search xem tin tức.
Ban đầu chẳng được bao nhiêu người xem, Lê Nhất Ninh thân làm người nhà, cô đứng trong đám phóng viên để xem.
Cho đến lúc Hoắc Thâm xuất hiện, cả hội trường đều chấn động!
Không ít phóng viên tuy đã biết trước tin này rồi nhưng khi nhìn thấy Hoắc Thâm đi tới vị trí của tập đoàn Quân Việt ngồi xuống, họ vẫn nhịn không được muốn hét ra tiếng.
Chưa đầy nửa tiếng, cả dân mạng đều biết tin tức này.
Buổi trực tiếp vốn chẳng có mấy người xem, giờ phút này đột nhiên xông vào một lượng lớn tan hâm mộ.
[Tôi nghe nói Hoắc Thám ở đây?]
[Mẹ ơi, nghe nói Hoắc Thâm là đại biểu của tập đoàn Quân Việt? Tôi tới để xem thế nào.]
[Tôi biết ngay mà, Hoắc Thâm nhất định là ông chủ lớn của tập đoàn Quân Việt!]
[Mẹ ơi, không dám tưởng tượng cho nên
Hoắc Thâm thế này là thôi đóng phim để về
nhà kế thừa gia nghiệp ư.]
[Aaaaaaaaaa chấn động thiệt chứ!]
[Ôi đệt! Chẳng trách có thể liên hôn với tập đoàn Lê Thị.]
[Hình như tôi còn nhìn thấy Lê Nhất Ninh nữa!]
Lúc này Lê Nhất Ninh đang ngồi dưới sân khấu quay video.
Đây là hoạt động đầu tiên cô tham gia cùng Hoắc Thâm nên có phần xúc động.
Người đàn ông trên sân khấu mặc tây trang giày da, cà vạt là sáng nay cô chọn cho anh và cũng là cái cô tặng.
Phối hợp xong trông anh càng đẹp trai chín chắn, đầy vẻ nam tính.
Cô nhìn không dời mắt, lúc chạm phải ánh mắt của Hoắc Thâm đang nhìn tới, tim cô đập liên hồi.
Màn đối mắt của hai người khiến khán giả xem trực tiếp gào thét liên miên.
Nhưng đó chưa phải là điều khiến mọi người chấn động nhất, mà là khi người dẫn chương trình giới thiệu tới tổng tài của tập đoàn Quân Việt và Hoắc Thâm đứng dậy.
Người dẫn chương trình cười: “Hôm nay Hoắc tổng khiến mọi người bất ngờ rồi, anh muốn chào hỏi một tiếng với khán giả xem trực tiếp của chúng ta không?”
Hoắc Thâm gật đầu, gương mặt nghiêm túc: “Mọi người chào buối sáng, tôi là Hoắc Thâm.”
Anh ngừng lại chốc lát rồi quan sát người dưới sân khấu nói tiếp: “ừm, chính là Hoắc Thâm mà mọi người biết.”
Phóng viên có mặt tại hiện trước bắt đầu sôi nổi.
“Hoắc tống có thể làm một cuộc phỏng
vấn ngắn không?”
Hoắc Thâm cười khẽ: “Đương nhiên.”
Những người đồng nghiệp khác cũng không đế ý, họ đều đã biết thân phận của Hoắc Thâm và cũng đã gặp mặt rồi, cho nên hiện tại phóng viên muốn phỏng vấn điều gì mọi người đều biết sáng tỏ trong lòng.
Phóng viên kích động nói:” Hoắc tống
đây là lần đầu tiên anh lấy thân phận người đại diện của tập đoàn Quân Việt đế xuất hiện, trước đó mọi người không biết còn cho rằng sẽ chẳng bao giờ nhìn thấy Hoắc tổng trên mạng nữa.”
Hoắc Thâm mỉm cười thản nhiên: “Không đâu.”
Anh nói: “Nếu có hoạt động quan trọng thì sẽ xuất hiện cùng bà xã, vẫn còn cơ hội gặp được.”
Phóng viên hít sâu một hơi.
Fan xem trực tiếp càng khỏi phải nói, lúc này họ đang kêu gào không dứt.
[Aaaaaaaaa hôm nay tôi lại là quả chanh.]
[Hu hu hu hu hai người này hoặc là không xuất hiện cùng nhau, một khi xuất hiện cùng nhau là rải cấu lương cho chúng tôi ăn. Nhưng tôi vẫn vui vẻ ăn là sao chứ!]
[Rốt cuộc Hoắc Thâm là ông chồng quốc dân gì đây!]
[Nhìn Hoắc Thám rồi tôi quay ngang đá ông xã tôi một cái, giận dữ!]
[Hu hu hu hu cẩu lương của đôi này ngon quá đó.]
Người dẫn chương trình đứng bên cạnh cũng mỉm cười: “Hoắc tổng suy nghĩ đến cảm nhận của fan được không?”
Hoắc Thâm khẽ cười, khó có lúc biết nói đùa: “Tôi cho rằng mọi người đều cảm giác được cả rồi.”
Dẩn chương trình: ”
Phóng viên: “Hoắc tổng trước kia thân
phận này luôn không bị phát hiện là có ý giấu giếm đúng không?”
Hoắc Thâm suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười thản nhiên nói: “Trước đó vì có một thân phận khác nên nếu công khai không phải là chuyện gì tốt, đương nhiên đúng là tôi chỉ mới hoàn toàn tiếp nhận công ty trong hai năm này.”
Phóng viên ngừng lại hỏi tiếp: “Người trong ngành chúng tôi đều biết thật ra tập đoàn Hoắc Thị và tập đoàn Quân Việt là một nhà, chuyện này có đúng không ạ?”
Dân mạng: ? ? ? ? ?
Mẹ nó ông đang nói gì thế! Một Quân Việt thôi đã đủ dọa người rồi, nay còn thêm một tập đoàn Hoắc Thị nữa?
Hoắc Thâm gật đầu: “Trước giờ Quân Việt và tập đoàn Hoắc Thị luôn là một nhà.”
Fan: [????]
[Ôi trời?!!!!!!!]
[??????]
[????]
[ Tôi không thể đặt dấu chấm hỏi nữa rồi,
bất động sản Quân Việt và hàng xa xỉ phẩm tập đoàn Hoắc Thị là một?!! Đều là của nhà Hoắc
Thâm?!]
[Ôi đệt, đây là người thừa kế ngàn vàng gì thế này.]
[Mẹ tôi ơi Hoắc Thâm biết chọn chỗ đầu
thai quá rồi đó.]
[ Tôi muốn nói, Lê Nhất Ninh biết chọn
ông xã quá rồi đó.]
[A a a a a a a a a với thán phận này! Chẳng trách trước kia hễ Hoắc Thâm có tin đồn đều bị xóa bỏ hết, thân phận này ai dám đắc tội chứ.]
[Ôi má ơi cho nên một người thừa kế giàu
có như vậy thì cần gì cố gắng chi nữa?! Còn là tam kim ảnh đế nữa chứ chúng tan, tự xem lại
mình đi.]
[Tôi đã tiến hành kiếm điểm bản thân sâu sắc khổ quá mà.]
Cuộc phỏng vấn của Hoắc Thâm rất ngắn, nhưng chỉ với mấy câu như vậy cũng đủ khiến mọi người chấn động rồi.
Lê Nhất Ninh ngồi dưới sân khấu xem điện thoại, đồng thời nhận được nhiều tin nhắn của bạn bè trong giới.
Phó Mộng: [? ? ? Đệt mợ! ông xã em không chỉ là tổng tài của tập đoàn Quân Việt mà còn là người thừa kế tập đoàn Hoắc Thị ư?]
Mạnh Lạc xảo: [Đột nhiên ghét bỏ cố Diên Trạch.]
Tống Tĩnh: [Lần này ông xã em còn khiến
mọi người chấn động hơn cả lúc lui khỏi giới.]
Trương Nhã: [A anh Hoắc Thâm đẹp trai quá.]
Giản Viên Viên: [Mình đang ở nước ngoài mà sớm đã nhìn thấy tin tức của các cậu rồi, vợ chồng hai người phô trương quá rồi đó.]
Lê Nhất Ninh rất vô tội.
Chuyện này đâu phải cô muốn đâu chứ.
Cô ngấng đầu nhìn người đàn ông trên sân khấu, nhìn sao cũng thấy ưng mắt.
Người đàn ông xuất sắc như vậy chính là ông xã của cô.
Thật tốt.
Sau khi cảm nhận được ánh mắt của cô, Hoắc Thâm cũng nhìn qua.
Hai người nhìn nhau mỉm cười, lúc này gương mặt của Hoắc Thâm dịu dàng hơn một chút.
Sau khi hội nghị tài chính của sáng hôm đó kết thúc, Lê Nhất Ninh thân làm người nhà đương nhiên được cùng đi ăn cơm với Hoắc Thâm.
Xung quanh đều là nhân vật tầm cỡ, Lê Nhất Ninh từng gặp qua rất nhiều trường hợp nhưng lúc này vẫn có phần bất an.
Khác với cô ngược lại Hoắc Thâm chẳng có cảm giác gì, anh gắp thức ăn cho cô nhắc nhở cô ăn cơm đừng xem điện thoại, một loạt hành động được thực hiện vô cùng tự nhiên.
“Anh đừng nói nữa.”
Lê Nhất Ninh lấy làm lúng túng, nhỏ giọng nói: “Mọi người đều đang nhìn đấy.”
Bên cạnh có một vị lão đại cười nói: “Đây là íân đầu tiên thấy Hoắc tống như vậy, không tệ không tệ.”
“Vợ chồng trẻ tuổi đều ân ái như vậy.”
“Đúng thế, khi tới độ tuổi của chúng ta thì bớt rồi.”
“Thật ngọt ngào.”
Lê Nhất Ninh bị đám người này trêu chọc không khỏi đỏ mặt.
Hoắc Thâm thấy cô như vậy thì lấy làm thú vị.
Hai người kết hôn nhiều năm như vậy rồi mà cô vần còn hay xấu hố.
Ăn cơm xong, buổi trưa là thời gian nghỉ ngơi của bọn họ.
Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm cùng về phòng, cô vừa chơi điện thoại vừa nhìn Hoắc Thâm: “Anh muốn lên mạng xem không?”
Hoắc Thâm cúi đầu nhìn cô: “Xem cái gì?”
“Weibo của anh đây, liệt rồi.”
Lê Nhất Ninh nói: “cả hot search cũng toàn là anh.”
Thỉnh thoảng còn nói tới hai người.
Hoắc Thâm cúi đầu nhìn điện thoại, suy nghĩ hồi lâu bỗng nói: “Làm fan cũng không dễ dàng.”
“Đúng vậy đúng vậy.” Lê Nhất Ninh nhìn anh cười: “Vậy hay là anh đăng một weibo an ủi tan đi?”
Hoắc Thâm nhướng mày: “Không ghen à?”
Nghe xong Lê Nhất Ninh bất mãn.
“Em ghen lúc nào chứ?”
Hoắc Thâm cười, không bóc trần cô.
Im lặng giây lát, cuối cùng dưới yêu cầu và chỉ thị của Lê Nhất Ninh, Hoắc Thâm vẫn đăng một weibo.
@Hoắc Thâm V: Dùng thân phận chính thức đế gặp mặt mọi người, cảm ơn tất cả.
Theo đó Hoắc Thâm cũng thay đổi phần giới
thiệu trên weibo, nghiêm túc đổi thành diễn viên Hoắc Thâm và tổng tài tập đoàn Quân Việt.
Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi rồi nhìn sang anh: “Không thêm tập đoàn Hoắc Thị ạ?”
“Không thêm.”
Quân Việt là bên mẹ Hoắc cho Hoắc Thâm, Hoắc Thâm có quyền thừa kế thứ nhất của tập đoàn Hoắc Thị hiện tại cũng là người nắm quyền, nhưng trong lòng anh chỉ có nỗi oán hận dành
cho nhà họ Hoắc.
Cho nên nơi anh làm việc chỉ có ở Quân Việt, rõ ràng Hoắc Thị mới kiếm được nhiều tiền hơn và phát triến hơn một chút, nhưng bên đó trừ phi cần thiết lắm chứ bình thường anh chẳng mấy xuất hiện, còn lại có văn kiện gì cứ cho người trực tiếp đưa tới bên này.
Về chuyện này mãi về sau Lê Nhất Ninh mới biết.
Nghĩ vậy, cô cảm thấy Hoắc Thâm có phần ấu trĩ nhưng có thể lý giải được.
Nếu đổi lại là cô, cô cũng sẽ làm như vậy.
Cô cọ lên cổ anh, nhỏ giọng nói: “Buồn ngủ rồi.”
Hoắc Thâm ôm eo cô, ‘ừm’ một tiếng: “Vậy đi nghỉ một lúc.”
“Được.”
Lê Nhất Ninh nói ngủ là ngủ ngay, chưa được bao lâu đã ngủ say sưa rồi.
Có Hoắc Thâm ở bên cạnh cô luôn có thể ngủ vô cùng ngon giấc.
Hội nghị tài chính tiếp tục diễn ra hết mấy ngày, Lê Nhất Ninh cứ ở bên này theo Hoắc Thâm bấy nhiêu ngày.
Tuy mệt nhưng rất vui.
Sau khi kết thúc hai người cùng về nhà, hai cô công chúa nhỏ tủi thân nhìn họ, muốn bao nhiêu đang thương có bấy nhiêu đáng thương.
Lê Nhất Ninh tiến hành kiếm điếm bản thân, bản thân làm vậy là rất không đúng.
Nhưng nếu cho cô cơ hội nữa cô vẫn sẽ làm như vậy.
Sau khi thân phận của Hoắc Thám được công khai, có rất nhiều hoạt động của công ty cần phải lộ mặt.
Mọi người đều biết hiện tại người đứng đầu Quân Việt là Hoắc Thâm, là diễn viên Hoắc Thâm, người của cả công ty đều biết nhưng chẳng có ai xem nhẹ anh cũng chẳng có ai nghi ngờ năng lực của anh.
Trong mấy năm anh làm tống tài, lợi nhuận của tập đoàn Hoắc Thị và Quân Việt tăng cao gấp mấy lần.
Lên tận mấy cấp.
Thời gian chớp mắt thoi đưa, vừa quay đầu năm này qua đi năm khác loại tới, lóe một cái lại sang một năm nữa rồi.
Tiếu công chúa nhà họ dần lớn lên, thứ học được ngày một nhiều, người cũng trở nên tinh nghịch hơn.
Hôm đó, Lê Nhất Ninh vừa quay xong một bộ phim định nghỉ ngơi một lúc, hai bảo bối đã lâu không gặp cô đã không còn thân thiết với cô nữa.
Lê Nhất Ninh thở dài, quay sang oán giận với Tống Tĩnh.
Tổng Tĩnh cười: “Ai bảo em vừa đi là đi liền mấy tháng.”
Lê Nhất Ninh vô tội: “Nhưng trong quá trình đó em cũng có về nhà thăm chúng mà.”
Cô nhìn hai cái đầu củ cải đang xem tivi cạnh đó, cảm thấy rất đau lòng.
Tổng Tĩnh nói: “Nhưng tóm lại là không giống nhau.”
Lê Nhất Ninh im lặng suy nghĩ: “Chị nói rất đúng, ở nhà chủ yếu là do chú Hứa này nọ chăm sóc.”
Cho dù có ở nhà thường xuyên thì cũng chẳng đến phiên Lê Nhất Ninh chăm sóc.
Đôi lúc ôm các con, ru con ngủ, những việc này Hoắc Thâm thường hay làm nhất.
Đột nhiên, Tống Tĩnh hô lên: “Chị nhớ ra rồi.”
“Gì ạ?”
Tống Tĩnh hỏi: “Hay là em đưa các cháu cùng tham gia chương trình đi?”
Lê Nhất Ninh sững người: “Chương trình gì ạ?”
Tống Tĩnh cười: “Hiện tại có một chương trình tên là mẹ ơi mình đi đâu thế, là mẹ dẫn các con ra ngoài chơi đây.”
Chị nói: “Cơ bản thì giống với bố ơi mình đi đâu thế, em có muốn tham gia không?”
Lê Nhất Ninh nghẹn, dè dặt hỏi: “Chương trình này là muốn mệt chết các bà mẹ à?”
Tống Tĩnh cười: “Mới ra đấy, bên đó luôn hỏi chị có thế mời em không.”
Lê Nhất Ninh suy nghĩ: “Có cực lắm không?”
Tống Tĩnh nhìn tài liệu: “Không đáu, nhàn tản hơn so với bố ơi mình đi đâu thế nhiều.”
Đêm đó, Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm cùng thảo luận hồi lâu, kết quả cuối cùng là đi!
Cô muốn thân thiết với các con hơn nên đưa các bé tham gia chương trình.