NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Chương 127 Kỷ Tuyết Tình rời đi, xin chị giúp em bảo vệ một người

  1. Home
  2. Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
  3. Chương 127 Kỷ Tuyết Tình rời đi, xin chị giúp em bảo vệ một người
Prev
Next

Chương 127: Kỷ Tuyết Tình rời đi, xin chị giúp em bảo vệ một người.
Trên xe!
Vành mắt Ký Tuyết Tinh ứng đỏ, mím môi, gắt gao nâm chặt nắm đấm, cô cũng không có phát hiện ra Giang Vũ đang đuổi theo ở phía sau.
Kỷ Tuyết Tình cố nén xúc động quay đâu lại, nhưng cô biết thái độ của gia tộc nên mới không thế không rời xa Giang Vũ, nêu không sẽ chỉ khiến gia tộc muôn giết Giang Vũ hơn thôi.
Thanh Long đang lái xe phát hiện ra Giang Vũ trước, nhưng mà ông ta không có mớ miệng nhâc nhở, ngược lại dùng sức nhấn ga, muốn bó lại Giang Vũ.
Thanh Long biết Ký Thường Viên và Bạch Hò hôm nay sẽ giết Giang Vũ, thay vì đế cho cỏ chú và Giang Vũ dây dưa không rõ, còn không bâng ly biết một lăn.
Chỉ là Thanh Long đánh giá thấp sự cố chấp của Giang Vũ, mặc kệ ông ta có tăng tốc nhưthế nào, Giang Vũ van không có buông tha, vân đuối theo như điên ớ phía sau.
“Cô chú, là Giang Vũ!*
Qua một khoảng thời gian, Tiếu Viện ngôi ớ ghế lái phụ nhìn thây Giang Vũ đang chạy như điên từ trong gương chiếu hậu, kinh
ngạc nhắc nhớ.
Kỷ Tuyết Tình vội vàng quay đâu lại, lúc này mới nhìn thấy bóng dáng liều mạng đuổi theo: “Dừng xe, mau dừng xe lại’”
Thanh Long rối rắm nhác nhở: “Cô chủ, đau dài không băng đau ngân..”.
“Tôi bảo ông dừng xe lại!”
Ký Tuyết Tinh hai mắt đỏ bừng, rống giận cât đứt lời Thanh Long.
“Haizz!”
Thanh Long bất lực thở dài, lâp tức dừng xe ở bên đường.
Kỷ Tuyết Tình lập tức xuống xe, chạy vê phía Giang Vũ.
Tinh yêu đến từ hai phía là tuyệt vời nhất.
Thấy Ký Tuyết Tinh chạy về phía mình, Giang Vũ cực kì kinh ngạc, anh tăng tốc chạy nước rút.
Giang Vũ chạy tới trước mặt Ký Tuyết Tinh, ôm chặt cỏ vào trong ngực, khóc rống lên như một đứa trẻ.
Nhìn thấy Giang Vũ khóc thành như vậy, Ký Tuyết Tinh cố nén nước mắt, nếu không đế cho mình khóc lên, dù sao cũng phái có một người kiên cường đối mặt với sự biêt ly.
“Đừng khóc nữa!”
Kỷ Tuyết Tinh đau lòng vô về lưng cúa Giang Vũ: “Nam tử hán đại trượng phu chảy máu không rơi lê, quá mất mặt!”
“Em có thể không đi không?”
Mặc dù biết khóc nhè là không đúng, nhưng Giang Vũ đã quen ở chung với Kỷ Tuyết Tình, đột nhiên biết được Ký Tuyết Tinh cũng rời đi, anh cám giác thế giới như sụp đố ngay tức khắc, thật sự là không thế không chế được.
“Không được! Em đã rời khỏi Kim Lăng quá lâu, nếu không trớ về, ông nội sẽ nối đóa”.
Kỷ Tuyết Tinh ôn nhu lau nước mắt cho Giang Vũ, mỉm cười nói: “Yêu nhau chưa bao giờ là chuyện cúa một người, em có con đường mà em phái đi, anh cũng có con đường mà anh phải cô’ gang của anh”.
“Chia tay bây giờ đều là vì tương lai có thể ở chung với nhau, hiểu chưa?”
“Anh hiểu, nhưng anh không nỡ rời xa em!”
Giang Vũ gật đầu, nước mât lại không nhịn được lại tràn bờ mi.
“Em cũng không nỡ rời xa anh, nhưng…”
Kỷ Tuyết Tình muốn nói lại thôi, cố vũ nói: “Nhớ em thì hãy nhanh chân đến tìm em đi, em chờ anh ớ Kim Láng, chờ anh tới cưới
em”.
■’Anh nhất định sẽ cố gang, nhiều nhất là một năm, anh nhát định sẽ đến Kim Lãng tìm em”.
“Vê sau anh cũng chí có thể dựa vào chính mình, bất kế như thế nào, nhất định phải chảm sóc tốt cho bản thân”.
Kỷ Tuyết Tinh nén nước mât, rúc vào trong lòng Giang Vũ: “Một năm sau, mặc kệ anh có thế đạt được bao nhiêu thành tựu, anh nhất định phái tới tìm em, em chờ đế được gá cho anh”.
“Được! Anh nhất định sẽ không để cho em phải thất vọng’”. Giang Vũ dùng sức ôm Ký Tuyết Tình, kiên định tó thái độ.
“Cô chú, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta nên quay về rồi”.
Thấy Kỷ Tuyết Tinh và Giang Vũ ôm nhau hồi lâu, Thanh Long không nhịn được mớ miệng nhâc nhớ.
“Em phái đi rồi!”
Kỷ Tuyết Tình hít một hơi thật sâu, tách ta khỏi Giang Vũ: “Vản là câu nói kia, em chờ anh ở Kim Lăng Bất kế như thê nào, anh nhất định phải tới tìm em, em chờ được gả cho anh”.
“Một lời đã định”.
Vì không đế cho Ký Tuyết Tinh lo lắng,
Giang Vũ chịu đựng sự bi thương, lau khô nước mắt, mím cười nói: “Em cứ ở Kim Lăng chờ đợi làm cô dâu của Giang Vũ này đi”.
“Anh nhất định phải tự bảo vệ bản thân mình, đừng nhân từ nương tay với ké thù, cho dù là vì em, anh nhất định phải sống sót’”
Ký Tuyết Tinh dặn dò một tiếng, lặp tức xoay người.
Trong khoảnh khâc xoay người, nước mât Ký Tuyết Tình đã sẳp không khống chê được.
“Đợi một chút!”
Giang Vũ nhanh chóng gọi Kỷ Tuyết Tinh lại.
“Sao vậy?”
Kỷ Tuyết Tinh mạnh mẽ khống chế cảm xúc, xoay người nhìn về phía Giang Vũ.
Đáy là pháp khí hộ thân anh luyện chế cho em, còn cỏ mấy túi thuốc”.
Giang Vũ lấy một đông đồ từ trong ngực ra, nhanh chóng vào trong ngực Kỷ Tuyết Tinh, dặn dò: “Em phái đeo pháp khí này bên người, coi như là anh lúc nào cũng luôn luôn báo vệ ở bên cạnh em”.
“Mây cái túi thuốc này thì em lúc nào cũng phải mang theo người một túi, những cái khác đế ở chô mà em ở thường xuyên, có thể trừ tà tránh hung cho em, phòng ngừa sự
xàm lấn cúa các loại tà vật đôc cổ’.
“Anh tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, anh chờ em ở Kim Lăng”.
Nghe Giang Vũ ân cần dặn dò, Ký Tuyết Tinh đã không khống chế được roi lệ xúc động, chật vật chui vào trong xe: “Thanh Long, lái xe!”
Ký Tuyết Tinh vừa lên xe, Thanh Long lặp tức khởi động xe.
Nhìn ô tô đi xa, Giang Vũ không tự chú được lại ở phía sau đuối theo trong chốc lát, lớn tiếng hét lên: “Anh nhất định sẽ tới Kim Lăng cưới em!”
Trong xe.
Trong khoảnh khắc bước lên xe, nước mắt Ký Tuyết Tinh giống như đê vỡ trận, trào ra ào ạt.
Nhìn miếng ngọc bội màu đỏ như máu ở trong tay, Kỷ Tuyết Tình biết đây là Giang Vũ dùng máu tưoi đế luyện từ một miếng ngọc bội trâng nõn không tỳ vết của lúc trước mà thành, cô càng khóc dữ dội hơn.
Kỷ Tuyết Tình ngồi ở hàng ghế sau, dung sức ôm lấy miếng ngọc bội và túi thơm ớ ngực, khóc như đê vỡ trận.
Loại cảm giác đau lòng này, đối với Kỷ Tuyết Tinh mà nói còn đau đớn hơn so với lúc trước bị Phệ Tâm cổ tra tấn.
Thấy một màn như vậy, Tiểu Viện ngồi ở ghế lái phụ cũng nhịn không được lau nước mắt theo.
Thanh Long vẻ mặt lo lâng và bất lực, ông ta biết Giang Vũ chết chắc rồi mà Ký Tuyết Tinh bây giờ lại nặng tình đến như thế, cũng không biết có thê chấp nhận hiện thực tàn khốc rang Giang Vũ bị giết hay không.
Hôi lâu sau, Kỷ Tuyết Tinh mới bình phục lại, lấy di động ra gọi một cú điện thoại.
“Tuyết Tinh, sao lại gọi điện thoại cho chị?1′
Điện thoại được nhận, một giọng nói lười biếng của một cò gái vang lên.
“Chị Ngọc, em có chuyện muốn nhờ chị*.
Tuy rang đã ngừng khóc, nhưng giọng nói cúa Ký Tuyết Tình vân nghen ngào như cũ.
“Em khóc đấy à!”
Giọng nói của người phụ nữ ở đâu dây bên kia trong nháy mât lạnh như băng: “Ai chọc giận em, chị sẽ đi lột da kẻ đó ngay!”
“Không, không ai chọc em cả, em muốn nhờ chị âm thầm báo vệ một người”.
Ký Tuyết Tình hít sâu một hơi, đơn giản kế lại chuyện cúa Giang Vũ.
Nghe Ký Tuyết Tinh nói chuyện với người đó, sắc mặt của Thanh Long và Tiếu Viện nhanh chóng thay đổi.
“Cô chủ mời tướng quân Nguyền Linh Ngọc báo vệ Giang Vũ!”
Tiểu Viện nuốt một ngụm nước miếng, một lần nữa nhận thức được sự quan trọng cúa Giang Vũ trong lòng Ký Tuyết Tinh.
Người được Kỷ Tuyết Tình gọi là chị Ngọc, là bạn tri ký duy nhất cúa Ký Tuyết Tinh từ nhỏ đến lớn, Nguyền Linh Ngọc đến từ đô thành Long Kinh.
Nguyên Linh Ngọc chính là nữ tướng trẻ tuổi nhất Hoa quốc, nghe nói đã là tu vi Tông Sư đỉnh phong, cách cảnh giới Đại Tông Sư chí có một bước.
Đối với sự tồn tại như Nguyền Linh Ngọc, cho dù là nhà họ Ký cũng phái đối xứ một cách có lê nghĩa, mà Ký Tuyết Tình lại để cho cô ấy bảo vệ Giang Vũ, có thế thấy được Ký Tuyết Tình coi trọng Giang Vũ như thế nào?
Sắc mặt Thanh Long căng thầng, đồng thời cũng hiếu vì sao Ký Thường Viẻn sốt ruột diệt trừ Giang Vũ như vậy.
Nếu Nguyến Linh Ngọc thật sự đồng ý bảo vệ Giang Vũ, vậy nhà họ Ký muốn giết Giang Vũ sẽ vò cùng khó khăn.
Vũ lực cúa Nguyên Linh Ngọc ở nhà họ Kỷ không đáng nhác đến, bất luận là Thanh Long hay là Bạch Hổ đều có thể dẻ dàng đánh bại.
Nhưng Nguyền Linh Ngọc đến từ nhà họ Nguyên ớ thành Long Kinh, bản thân lại có chiến công hiến hách, có sức ánh hướng khủng bố ở cục chiến tranh, cho dù là nhà họ Ký thì cũnq phái đối đãi mòt cách cunq kính.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 127 Kỷ Tuyết Tình rời đi, xin chị giúp em bảo vệ một người"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com