NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi - Chương 130 Đến tìm Giang Vũ

  1. Home
  2. Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi
  3. Chương 130 Đến tìm Giang Vũ
Prev
Next

Chương 130: Đến tìm Giang Vũ
Bị anh em nhà họ Ngô quát, Vương Hạo và Long Hiểu Hà đều trợn tròn mắt.
Vốn dĩ họ còn đang mong đợi anh em nhà họ Ngô sẽ đối phó với Giang Vũ để báo thù rửa hận cho mình.
Nhưng bây giờ anh em nhà họ Ngô không những không ra tay với Giang Vũ mà còn thô bạo quát vào mặt mình, chuyện này không có lý một chút nào!
“Hai vị sư huynh, Kỷ Tuyết Tình đã rời khỏi Giang Châu, hai người không cần phải dè chừng ai cả”.
Nghĩ rằng anh em nhà họ Ngô không ra tay với Giang Vũ là vì sợ Kỷ Tuyết Tình, Long Hiểu Hà nhanh chóng nhắc nhở: “Mấy ngày nay nhà họ Long tôi khoản đãi hai người chính là bởi vì tôi hy vọng hai người sẽ giết Giang Vũ, báo thù rửa hận cho bố tôi”.
“Đúng vậy!”
Vương Hạo cũng thuyết phục: “Chỉ cần hai vị sư huynh giết được Giang Vũ thì tôi cam đoan sẽ tìm cho hai người thêm nhiều người mẫu trẻ đẹp…”
“Còn dám nói nhảm, muốn chết!”
Vương Hạo còn chưa kịp nói xong thì Ngô
Khai Thiên đã giơ tay tát Vương Hạo một cái khiến cho anh ta bay ra xa.
“Anh Hạo!”
Nhìn thấy Vương Hạo bị tát bay ra, sắc mặt Long Hiểu Hà thay đối lớn, cô ta liền tức giận hét lên: “Mẹ kiếp, hai người cũng xem như là cường giả tông môn, uổng công nhà họ Long tôi mấy ngày nay khoản đãi, thế mà các người chẳng những không giúp tôi đối phó Giang Vũ mà còn tấn công anh Hạo, thật quá đáng!”
“Con khốn, nếu như cô còn dám nói thêm một lời nào thì tôi sẽ nhố hết răng của cô ra”.
Ngô Khai Sơn lạnh lùng liếc nhìn Long Hiếu Hà, đồng thời phóng thích uy áp, khiến cho cô ta kinh hãi đến mức quỳ xuống đất.
“Rổt cuộc các người đang chơi cái quái gì vậy?”
Nhìn thấy anh em nhà họ Ngô trấn áp Vương Hạo và Long Hiểu Hà, Giang Vũ cau mày hỏi: “Vương Hạo là đồng môn của các người, tôi đã làm hắn ta bị thương, không phải các người nên ra mặt giúp hắn ta sao?”
‘Vương Hạo đui mù trêu chọc đến cậu, cho dù có bị đánh chết thì cũng là do chính hắn ta gieo gió gặt bão!”
Ngô Khai Thiên nghiêm trang trả lời: “Thay
mặt phái Tuyên Đức, tôi sẽ chính thức trục xuất Vương Hạo khỏi tông môn. Chuyện của hắn ta không liên quan gì đến chúng tôi, mong người anh em đừng hiểu lầm chúng tôi”.
“Đúng đúng đúng! Còn về nhà họ Long, nếu như người anh em còn chưa hả giận thì chúng tôi sẽ tiêu diệt toàn bộ nhà họ Long để bọn họ không còn quâỳ rầy cậu nữa”.
Ngô Khai Sơn cũng nhanh chóng bày tỏ thái độ của mình.
Lúc này, Vương Hạo và Long Hiểu Hà cuối cùng cũng nhận ra có điều gì đó không đúng.
Thái độ của anh em nhà họ Ngô đối với Giang Vũ kỳ quái đến mức giống như bọn họ không hề sợ hãi Kỷ Tuyết Tình mà lại vô cùng sợ hãi chính Giang Vũ.
Nhưng tại sao chứ?
Hai vị cao thủ cường đại này tuyệt đối không có lý do gì phải sợ hãi Giang Vũ như vậy, thật sự khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu.
“Các người tốt xấu gì cũng là tông sư cường giả, tại sao…”
Giang Vũ cũng nhận ra điều kỳ lạ, không khỏi nghi hoặc hỏi: “Các người vì cô Kỷ nên mới đối xử với tôi như thế sao?”
Anh em nhà họ Ngô liếc nhìn nhau, gật đầu
cùng một lúc: “Đúng vậy, chúng tôi nể mặt cô Kỷ cho nên không muốn trở thành kẻ thù của cậu”.
Bọn họ biết Giang Vũ hiện tại đã mất trí nhớ, những chuyện liên quan đến Thanh Phong Kiếm Thần quá mức khủng bố cho nên bọn họ cũng không dám nói rõ, cho nên bọn họ liền thuận theo suy đoán của Giang Vũ, mọi việc đều đố lên người Kỷ Tuyết Tình.
“Thì ra là thế!”
Giang Vũ đột nhiên gật đầu, cay đắng nói: “Tôi đúng là vẫn còn quá yếu, cho dù Tuyết Tình có rời đi thì tôi vẫn phải dựa vào sự bảo vệ của cô oí -II ấy .
“Thằng nhóc này đúng là làm màu quá đáng! Mười năm trước hắn đã có thế đánh bại tông sư hoàn toàn nhưng vẫn nói bản thân mình còn quá yếu!”
Nghe vậy khóe miệng Ngô Khai Thiên giật giật, trong lòng thầm mắng: “Là do cậu mất trí nhớ cho nên thực lực cũng suy giảm, chờ đến khi cậu khôi phục trí nhớ thì đừng nói đến tông sư, cho dù là đại tông sư, hay thậm chí hàng loạt cường giả tiên thiên ở trước mặt cậu cũng chẳng phải là đối thủ!”
“Nếu như các người đã không định ra tay với tôi thì tôi về nhà đây!”
mình vì sự tồn tại của Kỷ Tuyết Tình, trong lòng Giang Vũ cảm thấy có chút thất vọng, đồng thời càng muốn trở nên mạnh mẽ hơn, nóng lòng muốn quay lại tu luyện, không muốn lãng phí thời gian ở đây.
“Người anh em đi thong thả!”
Anh em nhà họ Ngô lập tức bước sang một bên nhường đường, mỉm cười làm lành.
Giang Vũ quay người ngồi vào ghế phụ, Hoàng Long lập tức khởi động xe và lái đi.
“Ông nội nhỏ rốt cuộc cũng đã đi rồi Ị”
Nhìn thấy xe rời đi, Ngô Khai Thiên mới thở dài nhẹ nhõm, sau đó lập tức âm trầm nhìn sang Vương Hạo cùng Long Hiểu Hà.
Sau khi anh em nhà họ Ngô tính sổ với nhà họ Lăng xong thì họ không quay trở lại tông môn mà đến Giang Châu tìm Vương Hạo, chuẩn bị hưởng thụ một chút trần tục thế gian.
Vương Hạo và nhà họ Long cũng cố gắng hết sức đế chiêu đãi anh em nhà họ Ngô với hy vọng anh em nhà họ Ngô có thể giúp bọn họ đối phó với kẻ thù.
Anh em nhà họ Ngô không hề biết người mà Vương Hạo và nhà họ Long muốn đối phó chính là Giang Vũ cho nên mới sẵn sàng đồng ý, tiếp sau đó mới xảy ra chuyện ngày hôm nay.
“Đồ khốn, suýt chút nữa thì cậu đã giết chết bọn tôi rồi!”
Ngô Khai Thiên lạnh lùng nhìn Vương Hạo, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôi tuyên bố từ nay trở đi cậu sẽ không còn là đệ tử của phái Tuyên Đức nữa”.
“Sao, tại sao?”
Sắc mặt Vương Hạo trắng bệch, anh ta hỏi: “Hai vị sư huynh đường đường là tông sư cường giả, phái Tuyên Đức lại là võ đạo tông môn, cho dù là nhà họ Kỷ cũng phải nế mặt chúng ta”.
“Tại sao hai người lại sợ Giang Vũ như vậy? Không sợ khiến tông môn ta mất mặt sao?”
“Cậu còn dám nói!”
Nghe vậy Ngô Khai Sơn lập tức tức giận bước tới trước mặt Vương Hạo, một cước đá vỡ đan điền của anh ta: “Đồ khốn có mắt không tròng, suýt chút nữa đã gây họa lớn cho tông môn rồi”
“Bây giờ tôi phế bỏ tu vi của cậu, thu hồi hết tất cả những gì cậu đã học được ở tông môn. Từ giờ trở đi cậu sẽ không còn liên quan gì đến tông môn nữa”.
Vương Hạo tuyệt vọng ngã xuống đất, thân là võ giả mà đan điền đã bị phế bỏ, bị trục xuất khỏi tông môn, thì từ nay về sau anh ta đã trở
thành một phế nhân không có ngày ngóc đầu lên nổi.
Nhưng anh ta vẫn không hiểu tại sao anh em nhà họ Ngô lại sợ Giang Vũ như vậy, cho dù có Kỷ Tuyết Tình đứng sau thì cũng không thể nào khiến cho hai vị tông sư cường giả khúm núm như thế chứ?
Nhìn thấy Vương Hạo bị phế đan điền, Long Hiểu Hà run rây ngồi xổm sang một bên không dám nói lời nào, rất sợ chính mình cũng gặp bất trắc.
“Đại ca, Long Hiểu Hà nên xử lý như thế nào?”
Ngô Khai Sơn liếc nhìn Long Hiểu Hà, không xác định hỏi.
“Mấy ngày nay nhà họ Long chiêu đãi chúng ta không tệ, cô ta cũng không thể gây sóng gió gì được, cứ để cô ta yên đi!”
Ngô Khai Thiên nhìn về hướng Giang Vũ rời đi, lấm bấm: “Anh có kế hoạch khác, cậu đi cùng anh!”
Ngay lập tức anh em nhà họ Ngô đã rời khỏi hiện trường.
“Kỷ Tuyết Tinh đã rời đi nhưng cô ta vẫn có thể uy hiếp được hai tông sư cường giả”.
Sau khi anh em nhà họ Ngô rời đi, Long Hiểu
Hà đứng dậy, độc địa mắng: “Tên khốn Giang Vũ đó đúng là tốt số, nhưng em sẽ không bao giờ buông tha cho hắn!”
“Tiểu Hà, cứu anh, cứu anh!”
Vưong Hạo nằm trên mặt đất đau đớn ngoâc tay với Long Hiểu Hà.
“Hừ!”
Đối mặt với lời cầu cứu của Vưong Hạo, Long Hiểu Hà lập tức thay đổi thái độ nhu mì thường ngày, chỉ hừ lạnh một tiếng nói: “Anh đã bị trục xuất khỏi phái Tuyên Đức, tu vi cũng bị phế bỏ, tôi không còn gì để nói với anh cả!”
“Em, em nói cái gì?”
Vương Hạo trợn mắt khó tin, lập tức gầm lên: “Anh là hôn phu của em đó! Nếu không phải vì nhà họ Long thì anh cũng không trở thành kẻ thù của Giang Vũ, chứ đừng nói đến kết cục như thế này. Em…”
“Đừng nói nhảm nữa!”
Long Hiểu Hà thiếu kiên nhẫn ngắt lời Vương Hạo, lạnh lùng nói: “Tôi vốn tưởng rằng anh là đệ tử võ đạo tông môn thì còn có chút bản lĩnh, cho nên mới cố hết sức để lấy lòng anh mà thôi”.
“Không ngờ anh lại chỉ là một kẻ vô dụng, không những không đối phó được Giang Vũ mà còn có kết cục như thế này, đúng là rác rưởi”.
“Con khốn, không ngờ cô lại vô tình như vậy, tôi thật hối hận!”
Vương Hạo hổi hận mắng chửi.
Nếu biết Long Hiểu Hà bạc tình như vậy thì anh ta sẽ không bao giờ thay mặt nhà họ Long đối phó với Giang Vũ, thế thì anh ta cũng sẽ không có kết cục như thế này.
“Tôi mới là người phải hối hận khi tin tưởng thứ rác rưởi như anh. Anh đi chết đi!”
Long Hiểu Hà chửi rủa, quay người rời đi không chút do dự.
Bên kia, sau khi rời khỏi thành phổ Ngọc Thạch, Ngô Khai Thiên đang lái xe trên đường.
“Anh trai, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Ngô Khai Sơn ngồi ở ghế phụ nghi hoặc hỏi.
“Đến thiên cung Vân Đỉnh tìm Giang Vũ”, sắc măt Nqô Khai Thiên khônq chút thav đối trả lời.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 130 Đến tìm Giang Vũ"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com