Cự Long Thức Tỉnh - Chương 763
“Khả Thiên, các cậu mau đi đi, toàn bộ bọn họ không phải loài người, bọn họ là quỷ hút máu trong truyền thuyết phương Tây, người nào cũng có thực lực cường mạnh, hơn nữa bọn họ còn có súng”.
Sau một hồi kinh ngạc, Vân Vệ Hoành lại lo lắng đến mức nổi cả gân xanh.
“Không cần lo lắng, chẳng qua chỉ là mấy con dơi hôi hám thích ẩn trong bóng tối thôi mà, sao thanh niên lại không bình tĩnh được như thế chứ”, Lục Hi cười nói.
Lúc này, Vân Khả Thiên cũng cười theo: “Anh cả, đừng sợ, anh Lục đến rồi, bảo đảm anh sẽ không có việc gì, anh yên tâm đi”.
Vân Vệ Hoành nghe vậy toàn thân chấn động, nhìn người anh em của mình và Lục Hi, không dám tin.
Hơn nữa, người bên cạnh Khả Thiên lại dùng chữ ‘con dơi hôi hám’ để gọi những người này, gần như vốn không coi họ ra gì.
Nhưng làm sao có thể chứ? Đây là gia tộc Antonio đã từng dẫn dắt Vương Quốc anh đi đến vinh quang đấy, đây là quỷ hút máu người chứ không phải loài người trong truyền thuyết đấy!
Trong lúc Vân Vệ Hoành chấn hãi không dám tin, sớm đã có hai người mặc áo choàng đen đứng lên, há miệng lộ ra hàm răng trắng tinh, hai răng nanh sắc nhọn như đao, hiện lên vô cùng âm hiểm đáng sợ dưới ánh lửa.
“Keng!” một tiếng, âm thanh vũ khí tuốt ra khỏi vỏ bỗng vang khắp tầng hầm, là hai người mặc áo choàng đen đột nhiên mở rộng hai tay.
Dưới ánh lửa, những móng vuốt sắc lạnh chiết xạ kim loại thò ra từ mười ngón tay của họ, sau đó cào không khí, “vù” một tiếng, một người đâm về phía đầu của Lục Hi, một người đâm vào lồng ngực của Lục Hi.
Móng vuốt lướt qua không khí với tốc độ cực nhanh, Vân Vệ Hoành chỉ có thể nhìn thấy bốn đường ánh sáng lạnh, vốn không thể nhìn rõ quỹ đạo.
Vân Vệ Hoành kinh hãi, lập tức đông cứng, sắc mặt trắng bệch, anh ta biết rõ với thân thủ của mình, nếu đối diện với tốc độ như vậy thì sẽ chết chắc, e rằng vẫn chưa phản ứng lại, móng vuốt đã xuyên qua não và lồng ngực của anh ta.
Trong tầng hầm,sắc mặt của những người huyết tộc khác đều lệ ra nụ cười lạnh lùng đắcýtàn nhẫn Hôm nay những người có tư cách đến tầng hầm canh giữ và làm chứng tộc trường lấy lại sức mạnh định cao,đều là những người nòng cốt nhất cùng là người lợi hại nhất trong gia tộc,đương nhiên những người canh giữ lối vào không thể sánh được với họ.
Hôm nay có hai người cùng ra tay,người Hoa Hạ đột nhiên xuất hiện nhìn móng vuốt đậm đến, dường như bị dọa sự đến không phản ứng kịp,lại đứng bất độngởđó,chẳng phải sẽ chết chắc sao?
Duy chỉ có Burns trên mặt lộ ra vẻ nặng nề.
Đã từng là cao thủ, vị công tước duy nhất của Huyết tộc, cho dù bây giờ ông ta đã rất gầy yếu, nhưng khứu giác của cao thủ vẫn còn. Mặc dù Lục Hi không có bất kỳ hành động hay phản ứng gì, nhưng Burns biết đó chắc chắn không phải là bị kinh hãi, mà là sự tự tin cùng sự khinh thường của cao thủ!
Quả nhiên, khi nhìn thấy những móng vuốt sắc nhọn sắp đâm đến người đó, đột nhiên một tiếng hừ lạnh lùng như sấm rền vang lên trong tầng hầm, sau đó không thấy anh ta có bất kỳ động tác gì khác, hai cao thủ của gia tộc Antonio đang ra tay, giống như bị hai bàn tay vô hình nắm lấy cổ, không màng tới việc ra tay nữa, mà bất ngờ giữ lấy cổ của mình, ra sức tách ra, hai chân cũng đạp mạnh trên đất.
Nhưng dù bọn họ có ra sức tách ra, đạp chân mạnh thế nào, cơ thể của bọn họ vẫn từ từ bị bàn tay vô hình đó nâng lên trên không trung.
Tầng hầm rất âm u lạnh lẽo, nhưng trong nháy mắt, tất cả người của gia tộc Antonio đều mồ hôi nhễ nhại.
Bọn họ đều là cao thủ của gia tộc Antonio, đều không phải là con người, có những khả năng mà con người không dám nghĩ đến, chẳng hạn tốc độ của bọn họ cực nhanh không gì sánh được, hay như bọn họ vô cùng mạnh mẽ, ngay cả khi bị đạn thường bắn vài phát cũng chỉ bị thương một chút da thịt, hơn nữa còn có thể hồi phục rất nhanh.
Nhưng bọn họ lại tuyệt đối không làm được giống như người thanh niên trước mặt này, cả người không nhúc nhích tí nào mà có thể xách hai người lên, mà hai người này đều là cao thủ của gia tộc Antonio bọn họ!
Không thèm lau mồ hôi lạnh đầy trên mặt, gần như ngay lập tức, những tên cầm súng trong tầng hầm không chút do dự rút súng ra, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào Lục Hi sau đó liên tục bắn “Bằng! Bằng!”.
Nhưng điều khiến tất cả mọi người bị dọa sợ đến hồn bay phách lạc chính là những viên đạn rít trong không khí đều dừng trên không trung cách người Hoa Hạ đó một mét, giống như có một sức mạnh vô hình cản chúng lại.
Vân Vệ Hoành thấy vậy há hốc mồm, anh ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến cảnh tượng chỉ xuất hiện trong phim lại có thể xuất hiện trước mặt mình, mà nhân vật chính lại là người thanh niên đi cùng Khả Thiên.
“Hừ!”, một giọng nói lạnh buốt như sấm rền lại lần nữa vang lên trong tầng hầm, sau đó hai tên đang bị xách trên không trung đột nhiên bị ném mạnh ra ngoài như hai con chó chết, đập mạnh vào bức tường được đúc từ đá xanh của tầng hầm.
Mà những viên đạn dừng lại trong không trung cũng gào rít bay trở lại, giống như mũi tên bay đầy trời bắn về phía những cao thủ của gia tộc Antonio còn lại trong tầng hầm.
“A! A! A!”
Đột nhiên, tiếng la hét thảm thiết không ngừng vang lên, tất cả các cao thủ của gia tộc Antonio tên nào tên nấy lấy tay che đầu, né tránh khắp nơi.
Tuy bọn họ mạnh mẽ, nhưng cũng không có gan dùng đầu đỡ đạn, hơn nữa những viên đạn này còn là của cao thủ thần bí đó bắn ngược trở lại, có trời mới biết chúng mạnh đến mức nào!
Nhưng rõ ràng, sự lựa chọn của bọn họ là chính xác, bởi vì những viên đạn đó rơi trên người bọn họ đều vô cùng lợi hại, tuy không đến mức lấy mất tính mạng nhưng lại khiến bọn họ đau đớn không thôi, không còn sức phản kháng.
Trong đám người chỉ có Burns trong hồ máu là không chút tổn hại, nhưng nhìn khuôn mặt tái nhợt cùng với sự hoảng sợ tuyệt vọng trong đôi mắt của Burns, đoán chừng ông ta chắc chắn cam tâm tình nguyện bị đạn bắn trúng như những người khác, ít nhất như vậy chỉ đau một trận, nhưng hiện tại người thanh niên đó để lại mình ông ta, có trời mới biết anh ta sẽ hành hạ ông ta như nào.
Có điều, Lục Hi không lập tức ra tay đối phó với Burns, mà cau mày chán ghét nhìn ông ta một cái, sau đó xoay người đi về phía cửa đường hầm, vứt lại một câu.
“Tôi đợi ông ở bên trên, tắm rửa sạch sẽ rồi đến gặp tôi, đừng nghĩ đến việc chạy trốn, với chút bản lĩnh đó, dù có trốn đến Nam Cực sống với chim cánh cụt, tôi cũng có thể xách cổ ông ra!”
“Tôi không dám, tôi không dám!”, Burns gần như khóc nói.
Ông ta không chút nghi ngờ lời nói của Lục Hi, với năng lực khó lường như vậy, cho dù bây giờ ông ta ở thời kỳ đỉnh cao nhất, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của anh ta, chưa nói tới việc bây giờ ông ta đã bước nửa chân bước vào cánh cửa địa ngục. Thực lực hiện tại của ông ta đã suy giảm dần theo tuổi tác cùng khí huyết, suy giảm đến mức không bằng các cao thủ bên cạnh, làm sao còn có thể là đối thủ của Lục Hi.
Nhìn thấy Lục Hi quay người đi lên, Vân Khả Thiên vội vàng cởi trói cho Vân Vệ Hoành, đưa anh ta cùng rời đi.
Nhưng mới vừa đi được hai bước, Vân Vệ Hoành đột nhiên nghĩ đến Jenny, xoay người vội vàng kéo cô ta, thấp giọng nói: “Còn đứng ở đây làm gì, không mau đi với anh!”
Mặc dù Jenny muốn dâng anh ta và đứa con của anh ta cho ông nội mình, nhưng suy cho cùng cô ta là người phụ nữ anh ta đã yêu sâu đậm, là mẹ của con anh ta, Vân Vệ Hoành đương nhiên không nhẫn tâm nhìn cô ta cùng người của gia tộc cô ta cùng gặp khó khăn.