Cự Long Thức Tỉnh - Chương 764
Các lối đi và tầng hầm dưới lòng đất của lâu đài cổ vẫn lưu giữ các thiết bị chiếu sáng cổ xưa, nhưng lâu đài cổ trên mặt đất, với bước chân của thời đại, ngoại trừ kiến trúc vẫn giữ được phong cách ban đầu, hiện ra vẻ thăng trầm và bề dày của lịch sử, rất nhiều thiết bị bên trong bao gồm cả thiết bị chiếu sáng đều đã được hiện đại hóa.
Đèn đường kiểu cổ, đèn tường trong hành lang, đèn pha lê cực lớn trong đại sảnh chiếu sáng lâu đài cổ bên trong các bức tường vây.
Jenny là một người phụ nữ thông minh, mặc dù trong lòng thấp thỏm sợ hãi, nhưng sau khi ra khỏi đường hầm, cô ta liền cẩn thận dẫn Lục Hi đi tới phòng tiếp khách lớn nhất trong lâu đài.
Mặc dù những người làm trong lâu đài cảm thấy rất kỳ lạ, Jenny nơm nớp lo sợ đi cùng một người thanh niên phương Đông, nhưng cũng không hỏi nhiều mà đi chuẩn bị trà và các món điểm tâm ngọt theo lời căn dặn của Jenny.
Khi người làm bưng trà và các món điểm tâm ngọt tự làm đến cho Lục Hi, Burns cuối cùng cũng vội vội vàng vàng dẫn theo những nhân vật cốt cán của gia tộc trong tầng hầm, bởi vì bị mất máu mà sắc mặt trở nên nhợt nhạt, đến phòng tiếp khách.
Không thể không nói, Burns nằm trong hồ máu cho người ta ấn tượng vô cùng u ám đáng sợ, nhưng khi ông ta xuất hiện trước mặt mọi người trong một bộ âu phục được cắt may vừa vặn, là phẳng phiu, cho dù vội vội vàng vàng đi đến nhưng vẫn lộ ra khí chất tao nhã quý tộc mà người bình thường ngưỡng mộ.
Nhìn thấy tộc trưởng dẫn theo những thành viên cốt cán trong gia tộc vội vàng đi đến, những người làm trong phòng tiếp khách đều giật mình, vội vàng khẽ khom mình chào hỏi: “Chào buổi tối, công tước điện hạ, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài không?”
Nhưng điều khiến những người làm giật mình hơn cả là ngay sau khi bọn họ vừa dứt lời, người thanh niên phương Đông xa lạ đó vậy mà lại đạp vị công tước điện hạ tôn quý của bọn họ.
Công tước điện hạ “già yếu” đột nhiên bị đạp ngã xuống đất, còn chưa đợi đám người làm kịp hoàn hồn từ trong sợ hãi, người thanh niên Hoa Hạ xa lạ đó lại giơ chân đạp liên tiếp vào người công tước điện hạ.
“Mẹ kiếp, hại tôi chạy cả một quãng đường dài như vậy, ông còn dám ăn mặc chỉnh tề như này, muốn khoe mẽ gì với tôi?”, Lục Hi vừa đạp vừa mắng.
Lời mắng mỏ của Lục Hi đã dọa tới Burns và những thành viên cốt cán của gia tộc, ai cũng sợ hãi, người này thực lực dũng mãnh, tính khí còn nóng nảy như vậy, bọn họ thực sự lo lắng cho số phận của bản thân và những người khác.
Khi Lục Hi mắng mỏ, đám người làm kia đương nhiên đã hoàn hồn lại, bọn họ muốn xông lên đánh người thanh niên phương Đông thô bạo trước mặt này.
Nhưng nhìn thấy những quý tộc thường ngày chỉ tay năm ngón kia đều câm như hến, không ai dám tiến lên can ngăn, hay kéo người phương Đông thô bạo kia ra, ai cũng co rút lại, trong lòng kinh hãi đến rối tung rối mù lên.
Gia tộc này là một gia tộc cổ xưa, người làm của bọn họ đương nhiên cũng có chỉ số thông minh không thấp, nhìn ra được người phương Đông thô bạo trước mặt này rất không đơn giản, bằng không với hành động tàn bạo tay đấm chân đạp của anh ta với công tước điện hạ sớm đã bị đạn bắn lỗ chỗ rồi.
“Thưa, thưa anh, ông nội tôi tuổi đã cao, anh có thể…”
Nhìn thấy ông nội nằm co quắp trên mặt đất, vô cùng đáng thương, Jenny bước tới run rẩy cầu xin.
“Câm cái miệng của cô lại, nếu không phải nể tình đứa con trong bụng của cô, cô cho rằng ông nội cô bây giờ vẫn còn có thể nằm trên đất giả bộ đáng thương sao, tôi sớm đã tiễn ông ta đi chơi cùng quỷ sa tăng từ lâu rồi”, Lục Hi không chút khách sáo quát mắng.
Sắc mặt Jenny lạnh đi, không dám nói nữa, Vân Vệ Hoành không biết nội tình, cũng không dám nói, cũng không muốn nói gì, mặc dù Burns là ông nội Jenny nhưng ông ta lại muốn giết mình và con của mình, Vân Vệ Hoành không hề có chút thương xót ông ta.
“Còn ông, bớt giả bộ đáng thương cho tôi! Ngài công tước, ông cho rằng tôi không biết ông có bản lĩnh lớn như nào sao? Chỉ vài cú đạp này không đạp chết ông được!”, Lục Hi lại đá mạnh một cái vào Burns, sau đó rút chân lại.
Một người đã sống được mấy trăm tuổi, cho dù là kẻ đần độn, cũng đều có thể thành tinh rồi.
Lúc này, Burns cảm thấy bản thân có cơ hội sống sót, lập tức không dám giả chết nữa, mà vội vàng đứng dậy, khom lưng đứng sang một bên chờ Lục Hi xử lý.
Burns nghe thấy những lời của Lục Hi, ông ta lập tức quỳ một chân xuống, hành lễ theo kiểu quý tộc, nói.
“Thưa ông lớn, tôi chọn sống”.
Sự lựa chọn này kỳ thực căn bản không còn chỗ để lựa chọn, ai lại ngu ngốc chọn đi chết chứ?
Lúc này, Lục Hi nhìn về phía Burns, lười nhác nói.
“Có điều, tôi dựa vào cái gì để bỏ qua cho ông chứ, ông bắt cóc anh trai của bạn tôi, định mưu đồ giết hại người Hoa Hạ chúng tôi, còn hại tôi đi đường vất vả, trong lòng tôi rất không thoải mái, không phải ông ngây thơ cho rằng chỉ đánh ông một trận, tôi sẽ cứ như vậy mà bỏ qua cho ông chứ”.
Burns vừa nghe thấy những lời này, ông ta liền cắn răng nói.
“Thưa ông lớn, sau khi đứa con của Jenny ra đời, tôi lập tức phong nó làm tộc trưởng tương lai của gia tộc Antonio, đợi khi nó trưởng thành, lập tức để nó lên nắm quyền, đồng thời, gia tộc Antonio thề sẽ vĩnh viễn đi theo ông lớn, trở thành tùy tùng trung thành nhất của ông lớn”.
Bảy chấp sự của gia tộc Antonio nghe thấy điều này, vẻ mặt đều thay đổi, nhưng không dám nói bất cứ điều gì.
Mà lúc này, Lục Hi chậm rãi ngồi xuống, nói với Burns.
“Thấy thái độ của ông có thể chấp nhận được, tôi sẽ tha cho ông một mạng, có điều, thực lực hiện tại của ông quá kém cỏi, tiếp nối phẩm chất cao quý của dân tộc Hoa Hạ chúng tôi, giúp người giúp đến cùng, tôi sẽ giúp ông một tay, giúp ông loại bỏ lửa độc trên người, khôi phục lại sức mạnh, cũng xem như cho người tùy tùng là ông một món quà gặp mặt”.
Lục Hi đã quyết định chấp nhận Burns và gia tộc của ông ta để hình thành thế lực của bản thân, đối mặt với tương lai không xác định phía trước. Bởi vì thế giới bóng tối trong miệng “Kiếp” kéo đến, khiến anh có dự cảm rất xấu.
Mà Burns, trên phương diện tu hành quả thực là một thiên tài, có thể đạt đến cảnh giới công tước, dựa theo thực lực đã bước vào Thánh Vực.
Một cường giả Thánh Vực vẫn là rất lợi hại, đây cũng là lí do chính Lục Hi không giết ông ta.
Mà Burns nghe thấy những lời này của Lục Hi lại vui mừng nước mắt tuôn rơi.
Lửa độc đã hành hạ ông ta suốt hai trăm năm, khiến ông ta từ một công tước, sức mạnh không những bị suy giảm thành nam tước, mà thân thể càng thêm tàn tạ, đã đến bờ vực sụp đổ.
Nhưng Lục Hi không chỉ vừa nhìn đã nhìn ra ông ta bị lửa độc làm tổn hại, còn nói rõ ràng có thể giúp ông ta khôi phục sức mạnh, ông ta sao có thể không kinh ngạc, không xúc động chứ.
Trung
Giờ cứ 2 ngày mới ra chương mới