Cự Long Thức Tỉnh - Chương 768
Porter sớm đã có tiếp xúc với Cheryl, thuyết phục Cheryl đến gia tộc mình phát triển, Cheryl là thần tượng của toàn dân Vương Quốc Anh, nhưng rất có sức kêu gọi phòng vé, còn Porter, chính là người quản lý tập đoàn điện ảnh truyền hình của gia tộc Bryant.
Còn Cheryl sớm được gia tộc Antonio phát hiện và đào tạo bồi dưỡng cô ta trở nên nổi tiếng, nhưng cùng với việc gia tộc Antonio càng ngày càng khiêm tốn, Cheryl muốn phát triển thêm một bước, nhưng gia tộc Antonio lại không cho phép.
Cheryl sớm đã sinh lòng bất mãn, vừa hay, gia tộc Bryant vươn cành ô liu ra với cô ta, vừa đúng ý cô ta.
Nhưng Cheryl cũng biết, gia tộc Antonio, tuy khiêm tốn nhưng cũng không hề dễ coi thường, cho nên mới có cuộc thăm dò lần này.
Từ lúc Burns gọi cô ta đến đồng hành cùng Lục Hi, và nói với cô ta, Lục Hi là khách quý tôn quý nhất của gia tộc Antonio, Cheryl đã lập tức thông báo chuyện này cho Porter.
Sau đó, Porter đặc biệt tổ chức buổi yến tiệc này, định tìm lý do giam giữ Lục Hi và Cheryl.
Đương nhiên, giam giữ Cheryl chỉ là một vở kịch, đây cũng là điều Cheryl tự yêu cầu, lỡ như thực lực Burns vẫn mạnh, thì gia tộc Bryant sẽ gặp xui xẻo, làm như vậy, có lẽ bản thân Cheryl còn có thể may mắn thoát khỏi tai nạn.
Porter biết tâm tư của Cheryl, cũng không vạch trần, liền đồng ý với cô ta, dù sao, ông ta đã đoán chắc, Burns chắc chắn đã xảy ra vấn đề, nếu không, với thực lực của gia tộc Antonio, không thể nào khiêm tốn như vậy.
Chỉ cần giam giữ Lục Hi và Cheryl, nếu gia tộc Antonio vẫn còn không phản ứng, thì có thể chắc chắn một trăm phần trăm, Burns đã không xong, lúc đó chính là lúc tấn công gia tộc Antonio, xả cơn giận bị chèn ép hàng trăm năm qua, còn Porter ông ta sẽ trở thành công thần bất hủ của gia tộc Bryant, vị trí tộc trưởng ở ngay trong tầm tay.
Nhưng bọn họ không ngờ Lục Hi lại nhận ra bọn họ đang diễn kịch, trong lòng khó tránh kinh ngạc,
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, vẫn phải diễn tiếp vở kịch này.
Lúc này, chỉ nghe Cheryl nói: “Anh Lục, anh có ý gì?”
Lục Hi nhìn cô ta, thản nhiên cười nói: “Ý gì, bản thân cô không hiểu à?”
Cheryl lắc đầu, vẻ mặt khó hiểu.
Lục Hi cười nói: “Không hổ là diễn viên hàng đầu của Vương Quốc Anh, lợi hại”.
Nhìn dáng vẻ của Cheryl vẫn cứ như mơ hồ chưa hiểu gì.
Nhưng lúc này, John lại nói: “Anh Lục, tuy anh là khách quý của gia tộc Antonio, nhưng trước mặt chúng tôi, anh cũng không là gì, vẫn nên chú ý cách ăn nói thì tốt hơn”.
Thực ra John là nghị viên của gia tộc Bryant đứng đằng sau đẩy lên, trên thực tế cũng là người của gia tộc Bryant, có quan hệ rất tốt với Porter.
Lần này, dưới sự khích lệ của Porter, ông ta làm người đầy tớ, cùng với Porter chuẩn bị thực hiện kế hoạch này, dùng thủ đoạn cuối cùng này thăm dò giới hạn của gia tộc Antonio.
Khách quý của gia tộc và minh tinh một tay bồi dưỡng bị giam giữ, nếu vẫn không phản ứng, thì cũng đủ cho thấy có vấn đề rồi, lúc đó chính là lúc cả gia tộc Bryant huy động toàn bộ lực lượng nhấn chìm gia tộc Antonio.
Còn John cũng sẽ trở thành công thần của gia tộc Bryant, từ đó địa vị lên cao, phải biết rằng, nếu có thể thay thế gia tộc Antonio, thì gia tộc Bryant sẽ là hào môn hàng đầu ở Vương Quốc Anh, đương nhiên giá trị bản thân ông ta cũng như nước dâng thuyền cao.
Lúc này, Lục Hi nhìn John cao ngạo một cái, cười nói: “Làm sao, lời của tôi, các ông không thích nghe à?”
“Hỗn xược, tôi là nghị viên của Luân Đôn, anh chỉ là một người Hoa Hạ, cũng dám ngông cuồng trước mặt tôi”, John thét lên.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Lục Hi sầm xuống nói: “Cẩn thận ngôn từ của ông, ông sẽ phải trả giá cho lời nói của ông đấy”.
Lúc này Vân Khả Thiên ở một bên nói: “Đám rác rưởi các ông, tôi còn coi thường các ông đấy”.
Lúc này Vân Khả Thiên cũng tức giận.
John hoàn toàn nổi giận, ông ta đập bàn một cái nói: “Các anh đúng là quá ngông cuồng rồi, ông Porter, ông nói xem phải xử lý chuyện này thế nào”.
Porter lắc ly rượu sâm panh trong tay, chậm rãi nói: “Đây là chuyện của ông, đừng lôi gia tộc Bryant chúng tôi vào”.
John vừa nghe, lập tức nói: “Vậy được”.
“Bốp bốp”.
John vừa vỗ tay, chỉ thấy có bốn tên lực lưỡng lập tức từ bên ngoài đi vào, trên mặt người nào cũng toát ra vẻ hung dữ.
“Cheryl và bạn đồng hành của cô ta sỉ nhục nhân cách và tôn nghiêm của tôi, hơn nữa còn kỳ thị chủng tộc cực đoan, bây giờ các anh giam giữ họ tại đây, đợi tôi báo cáo nghị viện rồi đưa ra quyết định”.
“Rõ, thưa nghị viên”, bốn tên lực lưỡng gật đầu, quay người đi ra, canh gác bên ngoài cửa. Lục Hi chỉ cười, không nói đến một câu.
Lúc này, John nói với Porter: “Ông Porter, tôi mượn nơi này của ông trước, đợi tôi đi báo cáo chuyện với nghị viện, lập tức sẽ đến đưa họ đi”.
Porter cau mày: “Ông phải nhanh lên, tôi không muốn kết thù oán với gia tộc Antonio”.
Hai người một hát một bè, giả bộ rất giống.
“Yên tâm đi, ông Porter, tôi sẽ làm nhanh thôi”.
Nói xong, John đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Hi và Cheryl một cái, rồi hừ lạnh lùng bỏ đi.
Lúc này, Porter cũng đứng lên, nhún vai nói: “Xin lỗi Cheryl, bạn của cô ăn nói thật quá đáng, chuyện này tôi cũng không thể làm gì được, phải biết rằng, ông John là một nghị viên vô cùng có sức ảnh hưởng”.
Lúc này, chỉ thấy Cheryl nói với vẻ mặt hoang mang: “Ông Porter, ông không thể không quản chứ, chuyện này sẽ khiến gia tộc Antonio nổi giận, hậu quả rất nghiêm trọng”.
“Thực sự xin lỗi, tôi không giúp được gì”, Porter xòe hai tay rồi cũng đi ra ngoài.
Cheryl đi theo phía sau, hoảng hốt đuổi ra ngoài, hét lên: “Ông Porter, ông không thể làm thế này”.
Nhưng cô ta bị bốn tên lực lưỡng ngoài cửa chặn lại một cách vô tình, sau đó bốn gã lực lưỡng đi vào, bắt đám người Lục Hi giao điện thoại ra, Lục Hi không phản kháng, ngoan ngoãn lấy ra.
Vân Khả Thiên thấy vậy, cũng không nói gì, lấy điện thoại của mình ném lên bàn, chiếc túi của Cheryl cũng bị mang đi, sau đó cánh cửa căn phòng bị đóng lại, chỉ còn lại ba người ở bên trong.
Lúc này, Cheryl tỏ vẻ mặt hoang mang nói với Lục Hi: “Anh Lục, bây giờ phải làm thế nào?”
Lục Hi cầm chai sâm panh tự rót cho mình một ly, từ từ thưởng thức, chậm rãi nói: “Đây chỉ là màn mở đầu, phần chính vẫn ở phía sau cơ, không phải sao, cô Cheryl”.
Cheryl xòe tay, ra ý không biết Lục Hi đang nói gì.
Vân Khả Thiên vừa nhìn là biết Lục Hi đã có kế hoạch, cũng không thể hiện điều gì, rót cho mình một ly sâm panh, thong thả thưởng thức.
Cheryl thấy vậy, ngồi trên sofa thở ngắn than dài.
Cứ như vậy một tuần trôi qua.
Trong thời gian này, ngoại trừ đưa nước đưa cơm, ba người đều không ra ngoài, cả ngày Lục Hi chỉ ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, Cheryl lại mất hồn xem tivi.
Còn Vân Khả Thiên đã gần như sắp phát điên rồi, nhưng anh ta không biết đây một vở kịch do đám người Cheryl và Porter liên thủ diễn xuất, còn tưởng rằng Cheryl vô tội, cho nên hàng ngày ngắm Cheryl, thần tượng của mình cũng miễn cưỡng chống chọi được.
Tối nay, chỉ nghe thấy dưới tầng vang lên tiếng bước chân, hình như có không ít người đến.
Lúc này, Lục Hi vươn vai, chậm rãi ngồi lên: “Phần kịch chính đến rồi”.
Vân Khả Thiên vừa nghe, lập lức lên tinh thần, mẹ kiếp, anh ta đã nhẫn nhịn nhiều ngày như vậy, chính là đợi xem kịch hay, cũng coi như đợi được rồi.
Lúc này, Cheryl lén nhìn trộm Lục Hi một cái, cau chặt mày.
Cô ta không hiểu, dưới tình hình căng thẳng mà người này sao trông có vẻ vẫn thờ ơ ung dung.
Đúng lúc này, cánh cửa phòng được mở ra, vang lên một giọng nói: “Ra đi”.
Sau đó, Lục Hi đứng lên nói: “Đi thôi, đến lúc chúng ta lên sân khấu rồi”.
Lục Hi liền đi ra ngoài, Vân Khả Thiên theo sát phía sau, Cheryl cũng đi theo sau.