Cự Long Thức Tỉnh - Chương 771
Đội quân tinh nhuệ đang bỏ chạy tán loạn này đột nhiên kêu gào đau đớn, ôm lấy đầu của mình, lần lượt ngã xuống đất.
Lúc này, đám mây máu trên đầu Burns đột nhiên xoay tròn với tốc độ cực nhanh, một luồng sức mạnh cực lớn giáng xuống trên người những tên tinh nhuệ này.
“Ầm ầm ầm!”
Với một loạt tiếng nổ lớn vang lên, những người này nhanh chóng thu nhỏ lại như quả bóng xì hơi, biến thành xác khô.
Đám mây máu trên đầu Burns lại không ngừng lớn mạnh.
Nhìn thấy cảnh này, đám người Harold vô cùng kinh hãi, còn Cheryl thì thốt lên một tiếng “wow”.
Trong nháy mắt, đội quân tinh nhuệ hơn hai trăm người này cùng những người đã chết đều biến thành xác khô, nằm ngổn ngang trên mặt đất, cảnh tượng trong đại sảnh trông vô cùng kinh hãi.
Lúc này, chỉ thấy đám mây máu trên đầu Burns, từ từ ngừng quay, dần dần nhập vào cơ thể Burns.
Burns liếm môi, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Lúc này, bảy vị chấp sự cũng khôi phục lại hình dáng con người, đứng thành một hàng.
Mà Burns, dưới ánh mắt kinh hoàng của đám người Harold từ từ đáp xuống, rồi đi về phía Harold, bảy chấp sự theo sát phía sau.
Lúc này, cơ thể Harold không ngừng run rẩy, “leng keng” một tiếng thanh kiếm mảnh cạnh sắc trong tay rơi xuống đất.
Nhìn thấy Burns đã đến bên cạnh mình, Harold dùng tất cả sức lực mình có nói trong sợ hãi: “Đừng giết tôi”.
Mà Burns hoàn toàn phớt lờ ông ta, đi qua ông ta, đến bên cạnh Lục Hi, cùng bảy chấp sự quỳ một chân xuống, hành lễ cao nhất, sau đó nói.
“Chủ nhân tôn kính, người tôi tớ hèn mọn nhất của chủ nhân, Burns đã đến muộn, xin chủ nhân thứ lỗi”.
Lúc này, đám người Harold hết sức kinh hãi, thực lực của Burns vẫn như xưa, đã làm tiêu tan hết can đảm của bọn chúng.
Nhưng, Burns đã khôi phục lại sức mạnh kinh thiên, lại tự xưng là người tôi tớ hèn mọn nhất trước mặt người thanh niên mà bọn chúng giam giữ, người thanh niên này rốt cuộc có lai lịch như nào?
Lúc này, Lục Hi chậm rãi đi đến chiếc ghế sofa nơi Harold từng ngồi ngồi xuống, đưa mắt nhìn mọi người xung quanh.
Ánh mắt không ác liệt, nhưng đám người Harold lại có cảm giác tim đập nhanh không thể giải thích được, cảm thấy bản thân giống như bị cự long thượng cổ trừng mắt nhìn, vô cùng đáng sợ.
Lúc này, Lục Hi mới chậm rãi nói: “Tôi đợi một tuần mới đợi được toàn bộ các người xuất hiện, khiến tôi ngột ngạt đến hỏng rồi”.
Những người khác ù hết cả đầu không hiểu gì, nhưng hai người Cheryl và Porter lại sợ hãi trong lòng.
Thì ra người này sớm đã nhìn thấu tất cả mọi việc của bọn chúng, một tuần này chỉ là đang đợi ngày bọn chúng dốc toàn lực.
“Chủ nhân, tôi vừa khôi phục thực lực, liền nghe được việc này, đã lập tức ngựa không dừng vó chạy tới, khiến chủ nhân phải đợi lâu như vậy, thực sự là lỗi của tôi, xin chủ nhân hãy xử phạt”.
Burns quỳ trên đất sợ hãi nói.
Lục Hi khẽ cười, nói.
“Không sao, đã thu nhận ông, việc của ông cũng là việc của tôi, cho dù hôm nay ông không thể khôi phục thực lực, không kịp chạy đến đây, tôi cũng sẽ thay ông quét sạch gia tộc Bryant”.
Vừa nghe thấy những lời này, Burns bỗng cảm thấy vô cùng xúc động, chỉ thấy ông ta nghẹn ngào nói: “Chủ nhân, có thể gặp được chủ nhân, thực sự là vinh hạnh trong cuộc đời này của tôi”.
Những lời Burns nói cũng là những lời từ tận đáy lòng, từ lúc ông ta dần dần suy yếu, để chống chọi với lửa độc, ổn định lòng người trong gia tộc, phô trương thanh thế, duy trì biểu hiện giả dối là thực lực vẫn như xưa, có thể nói là vắt óc suy nghĩ, tinh thần và sức lực đều kiệt quệ.
Hàng ngày phải đối mặt với rất nhiều vấn đề, rắc rối, phải biết rằng duy trì một gia tộc lớn như vậy là vô cùng khó khăn, đặc biệt là khi ông ta mất đi sức mạnh, những khó khăn gian khổ trong đó người ngoài khó mà có thể hiểu được.
Bây giờ, có một nhân vật mạnh mẽ như vậy san sẻ gánh nặng giúp ông ta, đây là điều ấm áp nhất mà ông ta cảm nhận được trong nhiều năm qua.
Mà đám người Harold và Porter nghe thấy những lời này bị đả kích vô cùng lớn.
Từ thái độ của Burns có thể thấy, người thanh niên này chắc chắn là một tồn tại cực kỳ ngang tàng, ít nhất là mạnh hơn Burns, nếu không, Burns làm sao có thể gọi cậu ta là chủ nhân của ông ta.
Mà bọn chúng trước mặt Burns, đến dũng khí ra tay còn không có, nếu người thanh niên này thể hiện sức mạnh thì sợ là kinh động lòng người.
Nhưng, bọn chúng vậy mà lại giam giữ nhân vật ngang tàng này lâu như vậy.
Giống như việc đặt một quả bom nguyên tử vào trong ngôi nhà của mình rồi dùng lửa đùa nghịch vậy, nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến người ta sợ hãi không thôi.
Mà lúc này Cheryl- người đang tràn đầy khát vọng sinh tồn đột nhiên không biết từ đâu dâng lên một cỗ lực lượng rồi từ bò lên từ trên mặt đất, một đường quấn thẳng tới bên người Lục Hi, dùng hai tay tóm chặt lấy chân anh tha thiết nói:
“Thưa ngài tôn kính, tôi sai rồi, tôi không nên nghe theo lời của Porter, đứng trước sự tồn tại vĩ đại như anh lại biểu diễn một màn vụng về như vậy, là do tôi nhất thời hồ đồ, xin anh hãy khoan thứ cho tôi, tôi sẵn sàng làm bất cứ điều gì cho anh”.
Vân Khả Thiên đứng ở một bên thất vọng cúi đầu.