NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cực Đạo Kiếm Tôn - Chương 24 Đi đến Vương Đô, tiến vào khu rừng Man Hoang

  1. Home
  2. Cực Đạo Kiếm Tôn
  3. Chương 24 Đi đến Vương Đô, tiến vào khu rừng Man Hoang
Prev
Next

Chương 24: Đi đến Vương Đô, tiến vào khu rừng Man Hoang
“CỐ huynh đệ, cuối cùng cũng đợi được ngươi rồi!”
“Đúng vậy lần trước bọn ta muốn đi đón ngươi nhưng bận quá không tranh thủ thời gian được, mong Cố huynh đệ đừng trách!”
Bọn họ năm mồm mười miệng, khiến Cố Hàn không hàỉ lòng.
Bọn họ đường đường là gia chủ các gia tộc trong thành phố.
“Mấy người làm gì vậy!” Cố Hàn cảnh giác.
“Cố huynh đệ.” Gia chủ Trương gia vội vàng chắp tay cười nói. “Chúng ta không có ác ý đâu!”
“Đúng vậy Cố huynh đệ, chúng ta biết ngươi muốn đến Võ Viện nên mới đặc biệt đến tiễn!” Gia chủ Vương gia bên cạnh vội vàng lấy ra một cái túi to: “Chút tấm lòng bày tỏ sự kính trọng, mong Cố huynh đệ nhận lây.”
Cố Hàn nghi ngờ nhận lấy nhìn thử, thầm giật mình. Túi được đóng gói gọn gàng, bên trong đều là Nguyên Tỉnh, ước tính hơn mườỉ ngàn!
Nguyên Tinh này đương nhiên là bọn họ chia một phần mà Cố gia vốn phải có. Nếu như trước kia Cố Hàn bị Liêu Uyên bắt, bọn họ đương nhiên sẽ quyết định độc chiếm. Nhưng hiện giờ Cố Hàn không những bảo vệ được Võ Viện mà còn có quan hệ với thất hoàng tử, bọn họ không thể nhắm mắt làm ngơ được. Dù sao thì hơn phân nửa sản nghiệp cố gia cũng là do hai cha con Cố Hàn và Cố Thiên gây dựng nên.
Tặng Nguyên Tỉnh, ngoại trừ để nịnh bợ cũng là vì để an tâm.
“Có lòng rồi.” Cố Hàn đương nhiên sẽ không nể mặt cố gia, nhận lấy túi đồ. “Phần lễ vật này, ta nhận.”
Bây giờ hắn đang cần tài nguyên để tu luyện, tặng đồ tốt thế này sao hắn có thể từ chối được chứ.
“Ha ha ha, Cố huynh đệ đúng là một người thẳng thắn.”
“Vậy chúc Cố huynh đệ tiền đồ như gấm, nổi danh Vương Đô!”
ir ir
Trong tiếng xu nịnh, cố Hàn lên đường.
Thấy hắn rời đi mọi người mới hoàn toàn yên tâm, cũng không chậm trễ nữa mà vội vàng
trở về. Cố gia to như vậy, đương nhiên sẽ không chỉ có chút lợi ích thế này. Lần này, mỗi gia tộc bọn họ đều phải kiếm càng nhiều càng tốt.
Trời ngày càng tối.
Cố Hàn đỉ suốt một ngày, tuy không cảm thấy mệt mỏi, nhưng vẫn tìm một nơi kín đáo để nghỉ ngơi, cũng tranh thủ kiểm tra tài nguyên trên người. Hắn có một trăm bốn mươi lăm viên thú hạch cấp 1, hơn mười viên thú hạch cấp 3, một lỉnh khí thượng phẩm và hơn mười bảy nghìn Linh Tinh. Trước mắt thì đây chính là toàn bộ tài sản của Cố Hàn, bao gồm cả tài nguyên thu được sau khi giết Cố Trường.
“Haiz…” Hắn không khỏi thở dài.
‘Thiếu gia.” A sỏa đặt thịt thú nướng thơm phức xuống.”Sao vậy?”
“A sỏa, chúng ta nghèo quá đi!”
Nếu để người khác nghe thấy, chắc chắn sẽ mắng hắn không biết đủ. Nhiều tài nguyên như vậy đủ để so với gia sản của một gia tộc nhỏ ở thành Thiên Vũ rồi, còn khóc than gì chứ?
Nhưng cố Hàn hiểu rất rõ. Với tốc độ tiêu hao tài nguyên bình thường của hắn khỉ tu luyện, chỉ có chút đồ này căn bản không chống
cự được bao nhiêu thời gian, đến lúc đó hắn sẽ hoàn toàn biến thành một kẻ nghèo nàn. Mặc dù đến võ viện có thể nhận được tài nguyên thường xuyên. Nhưng đối với hắn thì cũng như muối bỏ biền mà thôi, hoàn toàn không giúp được gì.
“Sớm biết như vậy…Ir Hắn cười khổ, “Thì đã không hào phóng rồi.” Nghĩ đến trước đây tùy tiện tặng cho Thất hoàng tử Thiên Giai công pháp, hắn đột nhiên cảm thấy đau lòng.
“Thiếu gia!” A sỏa đột nhiên cảm thấy thịt thú trong tay không thơm nữa, gương mặt nhỏ nhắn trở nên nghiêm túc. “Ta sẽ giúp ngài kiếm tiền!”
“Được!” Cố Hàn sờ đầu nàng. “Ta tin nàng!”
Hắn lắc đầu, tạm thời quên hết mấy chuyện phiền não này, rồi cầm lấy bản đồ xem thử. Địa hình của Đại Tê như một vầng trăng lưỡi liềm, biên giới giáp với rừng Man Hoang, mà thành Thiên Vũ và Vương Đô lạí nằm chính xác trên hai đầu nhọn của vầng trăng này. Nếu đi thẳng thì phải băng qua khu rừng Man Hoang dã, tuy chỉ đỉ ở bìa rừng nhưng cũng không tránh khỏi nguy hiểm. Nếu đi vòng, tuy ít nguy hiểm hơn nhưng lộ trình cũng tăng lên gấp ba lần, trên đường còn phải qua rất nhiều thành trì quan ải, lãng phí không ít thời gian.
cố Hàn nhất thời trầm tư.
“Thiếu gia.” Ăn thịt thú xong, A sỏa lại ló đầu ra. “Ngài đang xem gì vậy?”
“A sỏa.” Cố Hàn nói rõ tình hình với nàng. “Nếu là nàng, nàng sẽ chọn con đường nào?”
“Đường này!” A sỏa không chút do dự, trực tiếp chỉ về phía khu rừng Man Hoang dã.
“Vì sao vậy?”
“Vì ta có thể giúp thiếu gia tìm lỉnh dược đó. Không phải ngài nói chúng ta nghèo sao, linh dược có thể bán được rất nhiều tiền.”
“Thông minh.” cố Hàn cười. “Được rồi, chúng ta đỉ đường này!”
Suy nghĩ của A sỏa rất đúng ý của hắn.
Sau khi quyết định xong, Cố Hàn cất bản đồ rồi giúp A sỏa đả thông một phần kinh mạch, giúp nàng tìm kiếm khí cảm chuẩn bị cho lần tu luyện tiếp theo. Sau đó hắn cũng bắt đầu tu luyện.
Sáng sớm hôm sau.
Cố Hàn từ từ mở mắt. Sau một đêm tu luyện, Nguyên Tinh lại ít đi hơn một ngàn viên, mà tu vi của hắn còn cách Khai Mạch tầng thứ
năm rất xa. Lúc này, nhu cầu tìm kiếm Nguyên Tinh càng trở nên cấp bách. Hắn cõng A sỏa trên lưng, chỉ mất nửa ngày là đến ngã rẽ tiến vào khu rừng Man Hoang dã.
Trong chớp mắt lại trôi qua mấy ngày.
“Chính là cái này!1’ Thấy Cố Hàn bỏ một quả màu xanh to bằng nắm tay vào túi, A sỏa vui vẻ mỉm cười. Trong lòng nàng, không có gì hạnh phúc hơn giúp được Cố Hàn. Chân gà cũng không bằng.
Hái được lỉnh quả, tâm trạng cố Hàn cũng cực kỳ vui sướng. Khu vực này cách các thành trì quan ải tương đối xa còn thường xuyên có yêu thú cấp ba lui tới nên đương nhiên rất ít người, mâỳ ngày rồi mà hắn cũng chỉ mới gặp được vài ba người mà thôi. Vì vậy cũng tìm được rất nhiều lỉnh quả.
Với sự giúp đỡ của A sỏa, hắn đã thu hoạch được năm loại lỉnh dược bao gồm cả loại quả màu xanh này, hai trong số đó còn có giá trị cao hơn cả huyền sâm. Hơn nữa dọc đường còn chém giết yêu thú thu hoạch được thú hạch, chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã hơn nửa năm vất vả tìm tòi của người bình thường. Đương nhiên ngoài việc tìm kiếm linh quả, tu vi của hắn cũng tăng
lên, hiện giờ đã thành công tiến vào Khai Mạch tầng thứ tám, mà Nguyên Tỉnh tiêu hao… ước chừng phải hơn bốn nghìn!
,rvẫn còn rất nghèo!” Hắn cười khổ lắc đầu, tiếp tục tiến về phía trước.
A sỏa cũng rất phấn khởi, đô mắt to long lanh không ngừng đảo xung quanh, sợ sẽ bỏ lỡ mất linh dược nào đó.
Sau gần nửa ngày.
“Ô?” A sỏa vốn có chút mệt mỏi vì phải tập trung tinh thần trong thời gian dài đột nhiên há hốc mồm, hai mắt sáng ngời.
“Thiếu gia! Nhìn phía trước! Phía trước có gì kìa!”
“Còn tỏa ra ánh sáng, nhất định rất có giá trị!”
“ở đâu?” Cố Hàn cũng trở nên hăng hái, chạy thật nhanh về phía nàng chỉ. Bây giờ hắn rất tin tưởng A sỏa. A sỏa nói rất có giá trị, vật nhất định là bảo vật gì đó!
“ở đây ở đây!” Sau một hồi, một dây leo to bằng cánh tay phủ đầy gai nhọn xuất hiện trước mặt hai người.
“Thiếu gia!” A sỏa chỉ vào nụ hoa màu tím to gần bằng đầu người trên thân dây leo. “ở
trong đó.”
Cố Hàn hít một hơi, cuối cùng cũng hiểu vì sao không ai phát hiện ra linh dược quý giá như vậy. Trong rừng hoàng có rất nhiều loài hoa kỳ dị nhưng không có giá trị gì, sẽ chẳng có ai thèm nhìn một cái. Mà cái dây leo này lại bình thường như vậy, ngoại trừ người có kiến thức uyên bác như Tiết thần y thì người bình thường sao có thể nhận ra sự khác biệt của nó chú?
Hắn không chút do dự đặt A sỏa xuống, đưa tay hái hoa.
Đột nhiên xảy ra dị biến! Cái dây leo kia như thể cảm nhận được nguy hiểm mà sống dậy, dây leo to lớn như một con rắn khổng lồ quấn lấy Cố Hàn!
“Thiếu gia, cẩn thận!” A sỏa hô lên một tiếng.
“Có ý thức?” Cố Hàn cảm thấy phấn khích. Đây là lần đầu tiên hắn thấy linh dược còn có phản ứng, đủ để chứng minh bảo bối bên trong nụ hoa kia còn có giá trị cao hơn hắn nghĩ.
Thanh kiếm lóe lên! Dây leo lập tức bị cắt thành nhiều đoạn, rơi xuống đất vặn vẹo. Cùng lúc đó, chất lỏng màu tím đậm không ngừng chảy ra, hóa thành làn khói màu tím, lan trong không khí!
“Hỏng fôỉ!” cố Hàn chỉ mới hít một hơi đã cảm thấy đau đầu chóng mặt, không thể điều khiển linh lực.
“A sỏa!” Hắn cũng không quan tâm đến chuyện thu thập lỉnh dược nữa, lập tức ôm lấy A sỏa chạy đi!
“Ha…”
Thoát khỏi phạm vi của làn khói tím, cả người Cố Hàn đã toát đầy mồ hôi lạnh. Hắn hoàn toàn không ngờ gai trên dây leo chỉ là ngụy trang bên ngoài mà thôi, thứ lợi hại thật sự chính là chất lỏng màu tím chứa kịch độc kia. Tu vi của hắn còn không thể chống cự nổi, nếu A sỏa hít vào, hậu quả không lường được!
Đồng thời lúc đó, hắn giống như bị dội một chậu nước lạnh, lập tức tỉnh táo lại. Quá sơ ý rồi! Trong khu rừng Man Hoang này cực kỳ nguy hiểm, chắc chắn không phải chuyện đùa!
“A sỏa.” Nghĩ đến đây, sự hưng phấn ban đầu trong lòng hắn biến mất. “Nàng ở đây chờ ta.”
Hắn không đợi A sỏa đáp lại đã xông vào trong làn khói tím!
“Thiếu gia!” A sỏa vô cùng lo lắng.
Chỉ là vừa mới tiến vào sương mù thì cảm
giác đau đầu chóng mặt lại ập đến, Cố Hàn vội vàng nín thở, quyết đoán lấy trường kiếm ra chém nụ hoa xuống. Trong lúc mơ hồ hắn nghe thấy một tiếng vang sắc bén! Sau đó, khói tím ngày càng dày đặc hơn! Cho dù hắn đã nín thở, nhưng khói tím vẫn không ngừng tiến vào cơ thể hắn thông qua từng lỗ chân lông, khuếch tán vào máu thịt và nội tạng hắn, rồi lan đến kỉnh mạch!
Ngay khỉ hắn lảo đảo suýt ngã, vòng xoáy bạc trên kinh mạch lưu chuyển rồi hấp thụ hết tất cả khói tím trong cơ thể hắn, sau khỉ tiêu diệt độc tố thì biến thành linh khí tinh túy hòa vào linh lực.
Cơ hội đây rồi! Cố Hàn nghĩ đến đây, tiến lên một bước xuyên qua làn khói tím!
“Thiếu gia!” Lúc này A sỏa mới thở phào nhẹ nhõm. “Ngài… Ngài không sao chú?”
“Không sao!” Đến lúc này rồi, Cố Hàn cuối cùng cũng chắc chắn một chuyện. Kinh mạch mới được tái sinh của hắn quá thần kỳ, giúp hắn có cơ thể bách độc bất xâm khiến mọi người ngưỡng mộ!
“Thứ này…” Hắn bình tĩnh lại. Lúc này hắn mới có cơ hội quan sát kỹ nụ hoa bình thường trong tay.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên hiện lên bên cạnh hắn! Bóng người này xuất hiện quá nhanh, nhanh đến mức hắn không kịp phản ứng, thậm chí còn không cảm nhận được gì. Chỉ có một nguyên nhân, người này có tu vi cao hơn hắn! cố Hàn lại toát mồ hôi lạnh. May mà người đó chỉ đi ngang qua, nếu không…
Hắn còn chưa kịp thở ra, bóng người kia lại quay lại xuất hiện trước mặt hắn! Mà cố Hàn cũng thấy rõ diện mạo của người đó. Một nam tử hơn hai mươi tuổi, mặc đồ màu trắng, đeo trường kiếm, dáng vẻ không tầm thường!
Nguy rồi!
Cố Hàn cảnh giác, vội vàng kéo A sỏa ra phía sau mình. Trong lòng hắn có suy đoán, người này đi rồi còn quay lại nhất định là để lấy linh dược trong tay hắn, dù sao thì với mức độ lợi hại của làn khói tím vừa nãy cũng đã cho thấy giá trị của lỉnh dược này! Đưa… Hay là không đưa…
“Vị tiểu huynh đệ này.” Ngay khi Cố Hàn đang do dự không thôi, người kia đột nhiên lên tiếng. Không ngờ người đó còn không thèm liếc mắt đến lỉnh dược trong tay cố Hàn một cái, vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận. “Giúp ta với!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 24 Đi đến Vương Đô, tiến vào khu rừng Man Hoang"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com