NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cuộc Sống Đô Thị của Trường Sinh Chí Tôn - Chương 24 Tôi tình nguyện

  1. Home
  2. Cuộc Sống Đô Thị của Trường Sinh Chí Tôn
  3. Chương 24 Tôi tình nguyện
Prev
Next

Chương 24: Tôi tình nguyện
Bạch Miểu Miểu ngây người nhìn chằm chằm vào Tô Dật, thế này là cô ta bị từ chối rồi à?
Dư Huy Âm và Bạch Thanh Nghiên lại càng khỏi phải nói.
Hai người bọn họ không ngờ rằng Bạch Miểu Miểu vừa gặp mặt đã nói chuyện thẳng như vậy.
Nhảy qua tất cả các bước, đến thẳng bước kết hôn, thế này cũng khoa trương quá.
Bạch Miếu Miểu chủ động lấy chồng, đưa ra lời đề nghị kết hôn, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì toàn bộ vòng bạn bè của bọn họ đều sẽ chấn động.
Mấu chốt là…
Cô ta còn bị từ chối!
“Anh có biết anh đang nói gì không?” Bạch Mìểu Miểu sa sầm mặt mày, nghiêm túc nhìn Tô Dật nói: “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, anh có thể suy nghĩ kĩ càng rồi trả lời tôi.”
Tô Dật không hề nghĩ ngợi lập tức đáp lại: “Tôi đây cũng chỉ có thể từ chối cô một lần nữa thôi.”
“…” Bạch Miếu Miều nghiến ráng, ông nội cô ta Bạch Chí Học hôm qua đã đi tìm cô ta, bảo cô ta đi đón Tô Dật. Mặc dù không nói về thân phận của Tô Dật nhưng trong lời nói rõ ràng là cực kì coi trọng hắn, bảo cô ta phải cố gắng làm bạn được với Tô Dật, cho dù không thể trở thành bạn bè thì cũng không được phép đắc tội.
Hai năm qua trong nhà cũng bắt đầu hối kết hôn, nhưng Bạch Miểu Mỉểu không muốn tìm phú nhị đại để gả đỉ, sau đó làm một người rảnh rỗi, biện pháp tốt nhất chính là tìm một người nghèo khó về ở rể.
Cô ta nghĩ đây chính là chồng tương lai mà ông nội tìm giúp cô ta.
Hôm qua cô ta đã đến phố Ngô Đồng, từ chỗ ở của Tô Dật có thể thấy được hắn không phải một kẻ có tiền, hòm nay nhìn thấy, Tô Dật cũng coi như đẹp trai, ít nhất cũng là thuận mắt, cho nên cô ta định “thỏa hiệp” cho xong.
Nhưng hoàn toàn không ngờ được rằng bản thân mình bị từ chối.
Thậm chí còn bị từ chối hai lần.
Trương Đình nhìn thấy Tô Dật và Bạch Miểu Mỉểu đang nói chuyện với nhau, mà sắc mặt Bạch Miểu Miểu hình như cũng không được tốt cho lắm nên tự mình bê chai rượu tới.
“Ba người đẹp, chào các vị, đây là rượu mà mọỉ người gọi.” Đằng sau Trương Đình còn có một phục vụ chuyên khui rượu.
Dù sao thì rượu vang đỏ hơn hai vạn ở chỗ bọn họ cũng không tính là rẻ, bình thường rất hiếm người gọi lên.
Bạch Mỉểu Miểu thoáng giảm bớt một chút xấu hổ, nói: “Mở đi.”
Sau đó nhân viên phục vụ kia mở rượu vang, bắt đầu rót rượu.
“Ba vị, nếu như các vị không còn bạn bè nào tới nữa, có cần để Tiểu Tò ở lại đây uống với các vị hai ly không? Hôm nay cậu ta vừa tới, có lẽ chưa quen cho lắm, ba vị đừng nóng giận.” Trương Đình rất biết quan sát nét mặt của người khác, nhưng bây giờ cũng không tiện để Tô Dật đi luôn, trừ phỉ đám Bạch Miếu Miều tự mình lên tiếng, nếu không Tô Dật phải ở lại.
Bạch Miểu Miểu đột nhiên nở nụ cười, liếc nhìn Tô Dật một cái đầy ẩn ý, hỏi: “Thì ra anh phụ trách tiếp rượu ư?”
Tô Dật lại không hề tức giận, trái lại còn gật đầu thừa nhận: “Nếu như Bạch tiều thư muốn tôi ngồi lại tiếp rượu cô thì đương nhiên tôi sẽ không từ chối”
“Được lắm!” Bạch Mỉểu Mỉểu chỉ chỉ một chai rượu vang, nói: “Trước tiên uống hết chai này đã, uống xong tôi cho anh một vạn!”
Trương Đình cảm giác được Bạch Mỉểu Mỉểu hình như đang hơi tức giận, nhưng cũng khó mà nói được gì, đành nhìn Tô Dật hỏi: “Tiểu Tô, uống được không?”
Tô Dật nở nụ cười: “Uống rượu còn có thể kiếm được tiền thì đương nhiên là uống được rồi! Chẳng qua không biết ý cô là cứ uống một chai thì được một vạn không hay chỉ mỗi chaỉ này thôi?”
Bạch Miểu Miểu bị tức quá hóa cười: “Nghe cách anh nói thì anh còn uống được mấy chai?”
Tô Dật chép miệng: “Bảy tám chai cũng không thành vấn đề”
“Mang cho tôi mười chai!” Bạch Mỉểu Mỉểu nói: “Lập tức quẹt thẻ!”
Mười chai?
Trương Đình vội vàng nói: “Bạch tiểu thư,
thưa cô, ở chỗ chúng tôi ngoài chai Lafite 96 này ra thì cũng chỉ còn có ba chai dự trữ nữa thôi”
“Những chai rượu trắng khác cũng được, giá cả không thành vấn đề, lấy hết những loại rượu đắt nhất trong quán của cô tới đây, đủ mười chai cho tôi! Hôm nay tôi muốn xem xem anh ta uống được bao nhiêu!” Ban đầu Bạch Mỉểu Mỉểu không định đắc tội Tô Dật, nhưng Tô Dật nói như thế khiến cô ta hơi tức giận.
Từ nhỏ tới lớn chỉ có cô ta từ chối người khác chứ làm gì có aì từ chối cô ta?
Trương Đình vâng lời, vội vã bảo phục vụ đằng sau đi lấy rượu.
Cô ta nói xong cũng vội vàng đi theo.
Tuy rằng Tò Dật nói hắn thật sự có thể uống được, nhưng mười chai rượu vang và rượu trắng uống chung, hắn nhất định sẽ phế mất.
Trương Đình đi theo nhân viên phục vụ lấy chín chai rượu vang, ít nhất là không để lẫn thêm chai rượu trắng nào nữa, nếu không thì sợ rằng không phải Tô Dật cứ uống say cũng được là xong.
Trừ việc này ra, Trương Đình còn mang máy POSS loại nhỏ để quẹt thẻ tới, đồng thời
cầm theo hóa đơn: “Bạch tiểu thư, mười chai rượu này có giá tổng cộng là 15 vạn 3 nghìn 888, cô trả 15 vạn là được rồi.”
Cô ta cũng nghĩ kĩ rồi, nếu như lát nữa Tô Dật thật sự không thể uống được, thì cứ ngã lăn ra đất đi, lẽ nào Bạch Miểu Miểu còn có thể cạy miệng hắn ra để rót vào sao?
Cứ bán được rượu đã rồi tính.
Bạch Miểu Miểu lấy thẻ ATM từ trong ví ra nói: “Không cần cô phải chiết khấu, thanh toán 16 vạn, mặt khác cô cũng phải đứng đây để trông, anh ta uống bao nhiêu chai thì tôi quẹt ngần ấy tiền!”
Hôm nay Bạch Mỉểu Miểu muốn đôi co với Tô Dật.
Tô Dật đột nhiên phát hiện cái nghề này cũng tốt quá!
Cầm lấy chai rượu vang đã khui ở trên bàn, hắn ngửa cổ nốc rượu như điên.
Chưa tới một phút, chai rượu đã cạn đáy, còn vẻ mặt Tô Dật vẫn thản nhiên như không.
Hắn cũng không cố gắng để áp chế cảm giác say rượu xuống, nhưng rượu có thể làm say lòng người, tất cả là do cồn khiến cho trung khu thần kinh đang hưng phấn chuyển sang trạng
thái cưỡng chế, biểu hiện là một loạt những dấu hiệu bất thường của hệ thống trung khu thần kinh.
Nhưng với người như Tô Dật, trung khu thần kinh của hắn có bị tê liệt được không?
Chuyện này đúng là buồn cười.
Sao hắn lại không muốn mình say được chứ, nhưng vì nguyên nhân thể chất nên cơ thể hắn đã được xác định là khó mà say được.
Hắn uống rượu cũng chỉ có một vị.
“Rượu này không tệ lắm!” Tô Dật chép chép miệng, quay sang nhân viên phục vụ nói: “Tiếp tục khui đi.”
Lúc này Hà Liêu đang ở một bàn khác tiếp khách, đứng từ xa nhìn về Tô Dật phía bên này, không nhịn được mà liên tục hít sâu vào.
Sau này cái danh thần rượu sợ là phải đổi chủ rồi.
Bên phía Tô Dật có động tĩnh lớn như thế, đương nhiên sẽ hấp dẫn các vị khách khác của quán bar cũng như nhân viên phục vụ.
Một chai rượu được mở ra, Tô Dật lập tức ngửa cổ lên đổ vào.
“Chai thứ năm!’
Dư Huy Âm cũng giật mình, cô ấy chưa từng nhìn thấy người nào có thể uống được nhiều như thế.
Đừng nói là cô âý kể cả bà chủ Trương Đình mở quán bar lâu nay cũng chưa thấy ai uống rượu như Tô Dật.
Liên tiếp năm chai rượu vang liền, mặt không đổi sắc, tốc độ cũng không giảm, thế này thì thần kì quá!
Hiện tại cô ấy đã hoàn toàn tin vào lời Tô Dật nói.
Cái gì gọi là ngàn chén không say?
Nhân tài như thế, dù bất cứ giá nào cũng không thể để người khác cướp đỉ được.
Lúc Tô Dật uống đến chai thứ chín thì vẻ mặt Bạch Mỉểu Mỉểu mới thay đổi. Ban đầu cô ta muốn cho Tô Dật mất mặt, không ngờ rằng Tô Dật thật sự có thể uống được.
Đã đến chai thứ chín rồi nhưng Tô Dật vẫn không có vẻ gì là đã say.
“Khoan đã! Rượu này có vấn dề không vậy?” Bạch Miểu Miểu tự cho mình là thông minh hơn người khác, cái kiểu uống rượu này của Tô Dật cũng không hề bình thường, cách giải thích duy nhất chính là những chai rượu này
có vấn đề.
Nếu như bên trong đêu là nước nho thì sao?
Dù sao cô ta chưa uống cũng đã thanh toán tiền luôn rồi, còn nói ra mấy lờỉ như thế, lỡ như bà chủ tráo đổi rượu đi, đổi thành nước nho gì đó cũng không phải là chuyện không thể xảy ra.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 24 Tôi tình nguyện "

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com