Cuộc Sống Đô Thị của Trường Sinh Chí Tôn - Chương 28 Một đấu một
Chương 28: Một đấu một
Bạch Miếu Miểu cũng nhìn ra, tên này là một tên bồi rượu!
Bảo hắn kết hôn cho hắn tiền tiêu vặt, hắn không làm!
Tìm một công việc tốt cho hắn, hắn không cần!
Lại muốn làm tên bồi rượu ở chỗ này!
“Lấy cho tôi mười thùng bia!” Bạch Mỉểu Mỉểu nắm chặt tay, cô ta chưa từng bị đối xử như thế này.
“Đúng rồi! Xin hỏi Bạch tiểu thư, cô muốn uống bia gì? Chỗ chúng tôi có bia corona đắt nhất, ngài muốn mười thùng, tương đương 120 chai!” Tô Dật cười nói.
Bán được số rượu này, sau khi trích phần trăm, hắn sẽ có được 1500 vạn.
Bạch Miếu Miểu cắn răng nói: “Được! Đi lấy đi, sau này khi nào rảnh tôi sẽ đến chỗ anh nhìn anh uống rượu!”
“Vô cùng chào mừng!” Nói xong, Tô Dật đi đến bên cạnh Trương Đình, nói muốn 10 thùng bia Corona.
“Được lắm, Tiểu Tô! Ngày đầu tiên đi làm đã như vậy rồi, sau này có khi sẽ trở thành át chủ bài của quán chúng ta!” Trương Đình cười không khép miệng được.
“Chắc chắn sẽ trở thành át chủ bài” Tô Dật tự tin nói. Hắn từng làm vô số ngành sản xuất, cho dù làm gì, hắn đều sẽ trở thành người đứng đầu.
Bán rượu mà thôi, không làm khó được hắn.
“Được rồi được rồi! Cậu đi vào tiếp đám người Bạch tiểu thư đi, tôi gọi người cầm rượu đến. Cậu nhớ kỹ, không được chọc tức bọn họ, ba người đẹp kia không đơn giản” Trương Đình rất sợ Tô Dật lại chọc giận Bạch Miểu Mỉểu.
‘Yên tâm, sẽ không.” Nói xong, Tô Dật trở về.
Mười thùng bia cũng được nâng vào trong.
Tô Dật nhìn Bạch Mỉểu Mỉểu, nói: “Nếu muốn uống rượu, không bằng chúng ta chơi chút trò chơi.”
Bạch Miểu Miểu cắn răng nói: “Được! Chơi thì chơi!”
“Cô muốn chơi gì?” Tô Dật nói.
“Xúc xắc!” Bạch Miểu Miểu khiêu khích nói:
“Hai người chúng ta đấu!”
“Một đấu một? Được!” Tô Dật ghi nhớ không thể biểu hiện quá lợi hại, vừa rồi lúc uống rượu vang đỏ, hắn biểu hiện hơi quá.
Sau khỉ hai người bắt đầu, Tô Dật thua liên tiếp năm ván!
Cuối cùng Bạch Miểu Miểu cũng cảm thấy có chút sảng khoái khỉ báo được thù!
“Tiếp tục!” Bạch Miếu Miếu lắc xúc xắc, nhìn chằm chằm Tô Dật, vậy vẫn chưa đủ.
Tô Dật nói: “Tôi có chút chóng mặt, có lẽ uống hơi nhiều.”
“Không phải anh chuyên tiếp rượu sao? Nhanh, bớt nói nhảm!” Bạch Mỉểu Mỉểu cảm thấy Tô Dật đang say rượu vang đỏ lúc này, không phải vừa rồi rất kiêu ngạo hay sao?”
Gọi mười thùng, bây giờ còn chưa uống nổi năm cốc đã gục?
Tô Dật đành phảỉ chơi tiếp với cô ta.
vẫn giữ vững thành tích thua hai thắng một.
Càng làm cho Bạch Mỉểu Miểu có cảm giác toàn thắng.
Bình rượu dần giảm bớt, từ đầu tới cuối, Tô
Dật luôn miệng nói chính mình không thể uống được, nhưng hắn vẫn luôn uống.
Bạch Mỉểu Miểu đã đi vệ sinh hai lần, Tô Dật vẫn ngồi ở chỗ kia, vững như Thái Sơn, nhưng trên mặt vẫn ra vẻ say rượu.
Dư Huy m không nhịn được nhìn về phía Tô Dật, thận của tên này tốt thật!
“Chị, nếu không chúng ta tạm dừng.” Bạch Thanh Nghiên thật sự sợ, cô ta không biết Tô Dật có say hay không, nhưng chắc chắn Bạch Mỉểu Miểu đã say.
“Không được! Tiếp tục! Mấy người cũng uống!” Bạch Mỉểu Miểu nói.
Dư Huy m cầm cốc rượu lên, nói: “Tôi chỉ uống được một cốc.”
“Uống đi! Hôm nay tôi muốn xem xem có phải Dư tiểu thư thật sự một cốc đã say hay không!” Bạch Miểu Miểu càng ngày càng hưng phấn.
Dư Huy m cũng không nhiều lời, xử lý xong một cốc, sau đó… Ngã xuống sô pha.
Tô Dật thật sự phục kỹ thuật diễn này.
Bạch Thanh Nghiên đáng thương nói: “Chị, chị biết mà, em cũng một cốc đã say.”
Bạch Miểu Miểu trừng mắt nói: “Đừng tưởng chị không biết em hay đến mấy nơi này! Uống nhanh, nếu em dám ngất, chị sẽ để Tô Dật hôn em!”
“Tàn nhẫn như vậy? Rốt cuộc chị có phải chị ruột của em hay không?” Bạch Thanh Nghiên suýt bật khóc, đành phải cầm cốc uống.
Dư Huy m giả vờ say, bởi vì nếu hai người kia đều say, ít nhất bọn họ còn về nhà an toàn, Bạch Thanh Nghiên muốn giả say cũng không được.
Cứ như vậy, Bạch Thanh Nghiên cũng gia nhập trận doanh.
Nửa tiếng sau, đoàn người Cao Vân nghiêng ngả lảo đảo đi ra, sau khi thanh toán tiền, cô ta bắt đầu nhìn đông nhìn tây, rốt cuộc các chị em của cô ta đều có chàng trai của mình, nhưng Tô Dật lại biến mất.
Trương Đình vội vàng nói: “Chị Vân, rất xỉn lỗi! Tô Dật bị bạn gọi đi rồi, xỉn nghỉ hôm nay, chị có muốn tôi tìm người khác tiếp chị đêm nay không?”
Lúc này Tô Dật đang tiếp đám người Bạch Mỉểu Mỉểu, chắc chắn Trương Đình không thể nói ra chuyện này.
Phụ nữ tranh đoạt là chuyện vô cùng đáng sợ, Trương Đình không muốn đắc tội ai cả.
Cao Vân phất tay, nói: “Không cần! Cô nói lại với Tiểu Tô, hôm nay tôi chơi rất vui, hai ngày nữa sẽ đến tìm cậu ấy!”
“Để tôi tiễn chị” Trương Đình đưa người ra quán bar, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Hai giờ sáng, khách trong quán bar cũng vơi dần, Tô Dật uống hết một bàn rượu, Bạch Mỉểu Mìểu đã nằm trên sô pha ngủ say.
Dư Huy m ngồi dậy, nói: “Được rồi, hôm nay đến đây thôi.”
Tô Dật mỉm cười nói: “Ngày mai lạỉ đến.”
“Anh không say?” Dư Huy m nhíu mày, nhìn chằm chằm Tô Dật.
Tửu lượng của Bạch Thanh Nghiên tốt hơn Bạch Miếu Miếu nhiều, ít nhất bây giờ cô ta vẫn còn có thể nói chuyện bình thường.
“Tiểu Tô, anh uống giỏi thật đó!”
“Cũng tạm!” Tô Dật nói: “Tiểu Bạch, cô nhớ thường xuyên đến đây chơi.”
Bạch Thanh Nghiên nhe răng cười: “Tất nhiên, sau này tôi sẽ giới thiệu một vào bà cô cho anh, nếu anh không muốn nỗ lực kiếm tiền
nữa, nhớ nói với tôi ”
Tô Dật nói: “Yên tâm đỉ, nếu tôi không muốn nỗ lực nữa, tôi sẽ chọn chị cô đầu tiên, dù sao cô ấv cũnq là nqườỉ báo danh đầu tiên.”