Cưới Trước Yêu Sau: Mặc Thiếu Sủng Vợ Thành Nghiện - Mặc Tu Trần - Chương 454
Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Mặc Tu Trần đã bình tĩnh lại, anh cần có chút cảm xúc, cần có chút đau buồn mà không cần che giấu, như vậy Nhiên Nhiên sẽ càng tin hơn.
Ánh mắt của Lạc Hạo Phong loé lên vẻ kinh ngạc, anh ấy lập tức hiểu ra: “Cũng đúng, cậu cũng không cần lo lắng quá. Nhà Cố Khải là một gia đình chuyên về y học đã hàng trăm năm, nhất định chú cố sẽ nghĩ ra cách.”
Nếu đổi lại là anh ấy, anh ấy cảm thấy dù cỏ sinh con hay không cũng như nhau, cùng lắm thì nhận nuôi một đứa.
Anh ấy cũng biết, Tu Trần cũng không quan tâm đến đứa trẻ, anh chỉ quan tâm đến Ôn Nhiên.
Tuy nhiên, nhà họ Mặc là một gia tộc giàu có số một ở thành phố G. Thân là con cháu của nhà họ Mặc, việc có con cháu nối dõi từ đời này sang đời khác là việc Mặc Tu Trần nên làm. Nếu ông già nhà Mặc Tu Trần biết ồn Nhiên không thể có con, nhắt định ông ấy sẽ tìm mọi cách để chia rẽ cô và Tu Trần.
Mặc dù trước đây Tu Trần không thể nhân đạo, nhưng Lạc Hạo Phong dám đánh cược bằng cả cái đầu của mình, thái độ của Mặc Kính Đằng đối với hai chuyện này sẽ khác nhau một trời một vực.
Mặc Tu Trần lên xe, kéo dây an toàn thắt lại, nhàn nhạt nói: “ừ, nhất định sẽ tìm ra cách.”
Lúc đầu anh thật sự bị thương, không phải sau này đã khỏe rồi sao?
Nhất định Nhiên Nhiên cũng sẽ khoẻ lại thôi.
ông trời cho anh gặp Nhiên Nhiên, yêu và ở bên cô, ông ấy sẽ không đối xử tàn nhẫn với anh như vậy đâu. Nếu như có thể đánh đổi, anh sẵn sàng dùng tắt cả những gì mà mình có để đổi lấy sức khỏe của Nhiên Nhiên.
Cùng lúc đó, trong phòng bệnh của Bạch Tiểu Tiểu.
Bạch Tiểu Tiểu đau đầu nhìn mẹ Bạch lật qua lật lại các bức ảnh, bà ấy giới thiệu về người trong ảnh, thân phận gì, công việc gì và tính cách như thế nào.
Ôn Nhiên ngồi sang một bên, trên mặt mang theo nụ cười, đúng lúc sẽ chen vào một câu.
“Nhiên Nhiên, cháu nghĩ người nào đẹp hơn?”
Mấy ngày nay, không biết mẹ Bạch tìm được ở đâu vài chàng trai trẻ tài giỏi, đều là có gia cảnh tốt, công việc tốt, cũng đẹp trai, ít ra nhìn trong ảnh cũng khá đẹp trai.
Phần giới thiệu cá nhân cũng được viết rất tốt.
“Dì Kiều, chỉ nhìn ảnh thì làm sao biết được ai đẹp hay không ạ, có người ăn ảnh, có người không ăn ảnh. Cháu cảm thấy phải nhìn người thật mới biết được, Tiểu Tiểu, cậu thấy sao?”
Câu trả lời của ôn Nhiên khiến Bạch Tiểu Tiểu trố mắt: “Không có ai tốt cả, tớ thấy họ đều là những người xấu xí, cong queo, kém cỏi. Nhiên Nhiên, cậu giúp tớ tìm đi, tớ chỉ cần một người đàn ông xuất sắc như Mặc Tu Trần, vừa tỉ mỉ săn sóc là được.”
Bà ấy muốn biến phòng bệnh của cô ấy thành nơi xem mắt, đương nhiên cô ấy phải chiến đấu lại.
Mẹ Bạch nghi ngờ nhìn ảnh, những người này trông cũng khá mà, đều là những người tài giỏi, gia cảnh tốt, xấu xí, cong queo, kém cỏi chỗ nào hả.
Tuy nhiên, so với Mặc Tu Trần thì thật sự không cùng đẳng cấp.
“Nhiên Nhiên, hay là cháu giúp Tiểu Tiểu
tìm kiếm vài người đi. Để Mặc Tu Trần nhà cháu giúp, người mà cậu ấy quen chắc chắn nhiều hơn dì, những người mà cậu ấy kết bạn cũng sẽ không kém hơn cậu ấy.”
Ồn Nhiên mỉm cười, cô liếc nhìn Bạch Tiểu Tiểu, đáp: “Được ạ, chỉ cần có người thích hợp với Tiểu Tiểu, nhất định cháu sẽ giới thiệu cho Tiểu Tiểu.”
Đàn ông xuất sắc như Tu Trần nhà cô, thật sự cũng không tìm được mấy người.
Cô vừa dứt lời thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, sau đó cửa của phòng bệnh được đẩy ra, bóng dáng cao lớn thẳng tắp của cố Khải xuất hiện ở cửa.
“Anh Cố, anh tan làm à?”
Thấy Cố Khải, ôn Nhiên lập tức đứng dậy, anh đã thay áo blouse trắng, mặc bộ quần áo của chính mình, đẹp trai ngời ngời.
Thấy cô đứng lên, giữa hai lông mày của anh ấy nở một nụ cười, anh ấy bước vào phòng bệnh: “ừ, anh vừa mới tan ca.”
Ngừng một chút, cố Khải và mẹ Bạch chào hỏi nhau, sau đó anh ấy nhìn về phía ồn
Nhiên, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ em có muốn về nhà ngay không, anh sẽ đưa em về.”
ở bên cạnh, mẹ Bạch nhìn cố Khải, trong lòng bà ấy vẫn thở dài, đàn ông vừa đẹp trai vừa hoàn hảo như vậy, thật đáng tiếc, thật đáng tiếc…
ôn Nhiên lắc đầu: “Tu Trần nhà em nói sau khi ăn xong sẽ tới đón em.”
“Anh vừa mới gọi điện cho Tu Trần, cậu ấy đang trên đường đến bệnh viện, chúng ta xuống dưới chờ đi.” cố Khải cười khẽ, dịu dàng nói.
“Được!”
Ôn Nhiên trừng mắt nhìn anh ấy, không biết có phải vì quá nhạy cảm hay không mà cô lại cảm thấy cố Khải muốn nói gì đó với cô, trong lòng khẽ nhúc nhích liền đồng ý.
Sau khi chào mẹ con Bạch Tiểu Tiểu một tiếng, Ôn Nhiên và cố Khải cùng nhau rời đi.
“Nhiên Nhiên, đã có kết quả kiểm tra.”
Lúc đi tới cửa thang máy, cố Khải chủ động mở miệng.
Ôn Nhiên ngẩn ra, dưới chân dừng lại.