Cường giả đô thị - Chương 265 Hai tên khốn kiếp
Chương 265 Hai tên khốn kiếp.
“Hơ.”
Nhìn tình hình trước mắt, trạng thái căng thẳng của Lâm Phong lập tức thả lỏng. Hắn còn tưởng trong nhà mình bị cướp, hóa ra là Long Gia Dỉ đang nấu ăn.
Vậy càng không đúng, sao nấu ăn lại có tiếng nổ lớn như vậy? Em gái này rốt cuộc đang nấu cái gì?
“Ông chú?”
Long Gia Di khẽ kêu một tiếng, cắt ngang suy nghĩ của Lâm Phong.
Sau khi phát hiện người đến là Lâm Phong, trạng thái khẩn trương của Long Gia Dỉ cũng lập tức thả lỏng.
“Ông chú, anh làm gì vậy? Sao không dùng chìa khóa mở cửa?” Long Gia Di thở phì phì nói, dáng vẻ trông vô cùng đáng yêu.
Long Gia Dỉ đang định mở miệng mắng Lâm Phong hai câu, ngay sau đó, ánh mắt cô di chuyển tới Long Viêm đứng bên cạnh Lâm Phong. Lúc nhìn thấy Long Viêm, cô lập tức ngây người, cái chảo đáy bằng trong tay cũng rơi xuống đất tạo nên những tiếng “leng keng”.
“Anhr
Khi vừa nhìn thấy Long Viêm, cả người Long Gia Di đã hơi run rẩy. ngay sau đó, cô hệt như một con mèo nhỏ nhào vào lòng Long Viêm.
“Anh, sao mấy năm nay anh không quan tám tới em? Em còn tưởng anh không cần em nữa”
Long Gia Di ôm lấy Long Viêm, vui mừng khóc. Vừa khóc, cô còn vừa nắm chặt tay Long Viêm.
“Được rồi mà, không phải anh về rồi sao?” Long Viêm nở nụ cười như ánh mặt trời ấm áp, trả lời: “Không phải anh không quan tâm tới em, chỉ là mấy năm nay phải đi làm nhiệm vụ tuyệt mật cấp cao nhất, không tiện liên lạc với em.”
“Làm gì mà không tiện đến vậy, 5 năm! Ngay cả một cuộc điện thoại anh cũng không gọi cho em!” Long Gia Di thở phì phì nói: “Các anh chấp hành nhiệm vụ, lẽ nào đến điện thoại cũng không mang theo à?”
Nghe Long Gia Di nói xong, Long Viêm không nhịn được cười khổ. 5 năm này, anh ấy đúng là không có mang theo điện thoại. Mấy nám nay, anh ấy nằm mơ cũng nghĩ tới việc liên lạc với em gái mình. Nhưng anh ấy bị nhốt ở viện nghiên cứu Cl tận 5 năm, bị những nhà
khoa học ở đó làm đủ các loại thí nghiệm, sớm đã mất liên lạc vớỉ thế giới bên ngoài, sao có thể liên lạc được với em gái mình?
“Em gái, không phảỉ anh đã bảo Lâm Phong tới chăm sóc cho em sao?”
Lúc này Long Viêm đột nhiên chuyển ánh mắt qua phía Lâm Phong, vội vàng nói: “Tiểu Phong là anh em tốt nhất của anh, anh đã phái cậu ấy tới bảo vệ em, cũng đủ rồi mà”
Long Viên nhất thời không biết phải làm sao. Dưới tình hình cấp bách chỉ đành lôi Lâm Phong ra hòa giải. Nói thật, việc Lâm Phong chủ động giúp anh ấy chăm sóc Long Gia Di, trong lòng anh ấy vô cùng cảm kích.
“Sao mà đủ được?” Long Gia Di vô cùng bất mãn liếc nhìn Lâm Phong một cái, khuôn mặt nhỏ thở phì phì: “ông chú này, em không cần anh ấy chăm sóc đâu.”
“Em gá ỉ, sao em có thể nói như vậy được?” Long Viêm nói, sau đó quay qua nói với Lâm Phong:
“Tiểu Phong, miệng em gái tôi có chút độc, nhưng em ấy luôn khau thị tâm phi như vậy.” Long Viêm cười nói: “Cậu đừng để trong lòng ha.”
“Anh!” Long Gia Dỉ tức giận đánh Long Vỉêm một cái. Đây là anh trai gì vậy chứ, không giúp em gái ruột của mình lại còn đi nói giúp ông chú này!
Nhưng nghe Long Gia Di nói xong, Lâm Phong cũng chỉ mỉm cười. Hắn dĩ nhiên biết rõ Long Gia Di là cô gái tốt, nên cũng không để trong lòng lời nói nghịch ngợm của cô.
“Hừ, nếu anh tôi đã nói vậy, thì tôi đành miễn cưỡng tiếp nhận chú vậy” Long Gia Dỉ hừ một tiếng, nói với Lâm Phong.
Nghe Long Gia Di nói như vậy, Lâm Phong cũng không nói gì cả. Trải qua một khoảng thời gian ở chung, hắn biết rõ tính tình cô gái này. Đối với việc khẩu thị tâm phi của cô, hắn đã thấy nhiều nên cũng không trách,
“Ông chú, sao chú không nói cảm ơn đi?”
Nhìn thấy Lâm Phong không nói gì, Long Gia Di lập tức trở nên vội vàng. Không phải là cô hơi quá phận, chọc ông chú giận rồi chú? Cô đưa mắt mong đợi nhìn Lâm Phong, muốn xem phản ứng của Lâm Phong.
“Cảm ơn.” Lâm Phong mỉm cười. Em gái này, sao không thể nói chuyện ngay thẳng một chút nhỉ?
“Cũng không tệ lắm” Tuy ngoài miệng Long Gia Di tỏ vẻ miễn cưỡng, nhưng trong lòng đã sớm nở hoa.
“Ha ha, không phải hai người ở chung khá tốt sao? Thế nào, muốn anh giúp em một chút, biến Tiểu Phong thành bạn trai em không?
Nhìn thấy bộ dạng đó của Long Gia Dỉ, Long Viêm ở bên cạnh cũng vui vẻ mỉm cười. Chút tâm tư nhỏ của em gái, người làm anh trai như anh ấy sao có thể không nhìn thấu.
“Hừ, không nói chuyện với anh, em đi làm bánh quy.” Bị Long Viêm nói vậy, mặt Long Gia Di lập tức đỏ lên, vội vàng bỏ chạy vào phòng beeos.
“Ha ha!” Nhìn thấy bóng dáng của em gái, trong lòng anh ấy cũng thấy vui vẻ. Cuộc sống bình ổn như vậy thật sự không tệ đâu!
“Đại ca, em ấm vừa mới làm bánh quy à?”
Lúc này, Lâm Phong đột nhiên tỏ vẻ nghiêm trọng nói.
Cho tới bây giờ Lâm Phong mới biết được, hóa ra tiếng nổ lớn ban nãy là do Long Gia Di làm bánh quy tạo nên. Nhưng như vậy càng không đúng. Vì sao làm bánh quy lại có thể tạo nên tiếng nổ mạnh như vậy? Hơn nữa lại còn
dùng chảo đáy bằng.
Lâm Phong đột nhiên nhớ tới tối hôm tiệc sinh nhật Hạ Vũ Phi. Hắn cũng từng ăn thử bánh quy Long Gia Dỉ làm.
Cái bánh quy đáng sợ kia, ngay cả cao thủ Ám Kính như hắn còn không chịu được, tới nay vẫn còn bóng ma tâm lý.
“Đại ca, anh phải cấn thận chút.” Lâm Phong nói: “Đừng trách anh em không nhắc nhở anh, bánh quy em gái làm có vấn đề…”
“Nói gì tôi đó?”
Lâm Phong còn chưa nói xong, đã thấy Long Gia Di cầm một mâm bánh quy nướng đi ra.
“Chân trước tôi vừa đỉ, chú đã nói xấu sau lưng tôi rồi!” Long Gia Dỉ trừng mắt liếc nhìn Lâm Phong một cái, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng vì tức giận.
Trong lòng Lâm Phong khẽ lộp bộp. Không ổn rồi, vậy mà lại bị bắt tại trận! Nhưng ngay sau đó, hắn lại không biết xấu hổ mỉm cười.
“Em gái, anh không có nói xấu em, không phải anh muốn độc chiếm bánh quy em làm nên mới nói vậy sao?”
“Chú…chú đừng nói lung tung!’
Nghe Lâm Phong nói xong, Long Gia Dỉ lại mắng một câu, nhưng trong lòng cò vô cùng vui vẻ. Kỳ thực trước đó cô không nghĩ anh trai cô sẽ đột nhiên trở về, nên bánh quy cô làm trong nhà đêu chuẩn bị cho Lâm Phong. Bây giờ nghe Lâm Phong nói vậy, trong lòng cô vô cùng vui vẻ.
“Nếu…nếu anh muốn ăn như vậy thì toàn bộ đều cho anh hết” Long Gia Dỉ nói, vẻ mặt có chút ngại ngùng.
Long Viêm mở to hai mắt nhìn. Em gái mình sao lại đột nhiên đổỉ tính đổi nết, hệt như một cô gái nhỏ như vậy? Anh ấy lớn tới vậy rồi vẫn là Lân đầu tiên thấy!
“Ăn đỉ, toàn bộ đêu cho chú cả.”
Long Gia Di đưa mâm bánh quy tới trước mặt Lâm Phong. Số lượng lần này còn nhiều hơn Lân ở tiệc sinh nhật Hạ Vũ Phi.
Mẹ kiếp.
Nhìn mâm bánh quy này, Lâm Phong khóc không ra nước mắt. Thật sự quá bỉ thảm mà. Hắn cũng chỉ thuận miệng nói một câu, muốn cùng đại ca thương lượng chút đối sách, không ngờ còn chưa kịp thương lượng đối sách, đã bị trọng thương! Ăn hết cả mâm bánh quy này, hắn còn giữ được mạng sao?
Nhưng nhìn thấy đôi mắt mong chờ của Long Gia Di, hắn lại lập tức mềm lòng. Cô gái nhà người ta có ý tốt, hắn cũng phải thể hiện chút qì đó chứ nhỉ?