Cường giả đô thị - Chương 273 Thật là đáng tiếc
Chương 273 Thật là đáng tiếc.
Nghe Noãn Liên nói vậy, ngay cả Lâm Phong cũng trầm mặt xuống.
Noãn đại tiểu thư này, đúng thật là tâm cơ.
Đánh bại hắn mới có thể làm vệ sĩ của đại tiểu thư. Điều nghe thoạt nghe qua thì không có vấn đê gì, nhưng ý tứ bao hàm trong đó thì âm hiểm tới cực điểm.
Phải biết rằng Lâm Phong chính là vệ sĩ của nhị tiểu thư nhà này. Nếu như tuần chuẩn tìm vệ sĩ của đại tiểu thư là đánh bại hắn, vậy chẳng phải chứng minh vệ sĩ mà cô ta tuyển phải thắng nhị tiểu thư sao? Điều càng khiến người ta bực mình là vị đại tiểu thư này chẳng còn chẳng nóỉ lời hay ý đẹp, trực tiếp nói thẳng muốn đánh hắn thành chó chết. Hiển nhiên là cô ta lười che giấu dã tâm của mình.
Con nhóc độc ác này!
Nhưng chỉ Lâm Phong nghĩ như vậy, còn những người ứng tuyển khác thì không. Noãn Liên vừa nói xong, ánh mắt bọn họ dồn hết về phía Lâm Phong. Một đám hệt như sói, như hổ đóỉ muốn nuốt trọn Lâm Phong. Trong đầu bọn họ chỉ nghĩ tới câu nói của đại tiểu thư Noãn gia, chỉ cần đánh bại Lâm Phong là bọn họ có thể dễ dàng chạm tay tới chức vị vệ sĩ mơ ước!
Lâm Phong không thèm đặt mấy tên lâu la đó vào mắt. Nếu bọn họ muốn tìm chết, hắn cũng không ngại dạy dỗ bọn họ một chút.
Nhưng vào đúng lúc này, Noãn Lan đột nhiên lên tiếng.
“Chị, vì sao chị muốn làm như vậy?” Noãn Lan nói: “Chị tuyển vệ sĩ của chị, em tuyển của em. Xin chị đừng làm khó dễ anh Lâm.”
Noãn Lan nói một cách khẩn thiết, hơn nữa còn nói có sách, mách có chứng. Bọn họ tuyển vệ sĩ, vì sao lại muốn liên lụy đến nhau?
“Tao chính là muốn làm khó hắn, sao nào?” Noãn Liên ngẩng đầu lên, hệt như một con khổng tước kiêu ngạo: “Mày tuyển vệ sĩ rác rưởi, tao còn không thề giẫm đạp lên sao?”
Nghe xong những lời khó nghe này, sắc mặt Lâm Phong càng thêm âm trầm. Nếu không phải con nhóc này là chị gái Noãn Lan, hắn đã sớm tát cho con nhỏ đê tiện này một cái.
“Chị, chị làm khó em như nào đêu được, nhưng xỉn chị đừng làm khó anh Lâm.” Noãn Lan lấy hết can đảm nói với chị gái mình.
Những lời chói tai đó, thường ngày Noãn Lan đã nghe không ít. Trước giờ cô cũng không so đo với chị gái mình. Nhưng lúc này, vì Lâm
Phong, cô dũng cảm đứng dậy đấu tranh. Không vì sao cả, chỉ đơn giản là vì Lâm Phong là người duy nhất đối tốt với cô.
“Tao làm khó anh ta, mày có bản lĩnh thì ngăn tao lại đi?” Noãn Liên kiêu căng nói: “Tao phải để hắn quỳ rạp trên đất như chó chết, không còn sót lại chút tôn nghiêm nào cả!”
Noãn Liên nói, vẻ mặt càng trở nên kiêu căng, dáng vẻ như tao cứ làm thế, mày có thể làm gì tao.
“Chị, vì sao chị vẫn luôn tranh giành với em?”
Noãn Lan tức giận nói, cơ thể mềm mại cũng khẽ run lên: “Mấy năm nay em chưa từng cướp đoạt của chị bất cứ thứ gì, cũng không có gây phiền phức cho chị. ở trong cái nhà này, chị chiếm hết tất cả hào quang. Cha mẹ thích chị, người hầu trong nhà đều vây quanh chị, chị còn muốn thế nào nữa?”
Sau khi nói xong, Noãn Lan còn bật khóc nức nở.
“Đừng ở đây nhiều lời” Hai mắt Noãn Liên phát lạnh. Cô ta lạnh lùng nói: “Nếu đã tuyển vệ sĩ, dĩ nhiên tao phải tuyển người mạnh hơn mày, điều này không phải rất bình thường sao? Quản gia Hậu, ông nói có đúng không?”
Noãn Liên nói rồi liếc ánh mắt qua phía quản gia đứng ở một bên.
“Đại tiểu thư nói rất đúng! Vệ sĩ của cò, sao có thể yếu hơn nhị tiểu thư được?” Quản gia Hậu tung tăng nói.
Hai mắt Lâm Phong phát lạnh. Lời Noãn Lan nói rõ ràng là muốn nhân nhượng, nhưng Noãn đại tiểu thư này được một bước lại muốn thêm một bước. Từng bước làm khó dễ, đúng là đang tìm chết!
“Cứ như vậy đỉ.”
Lúc này, Noãn Lan dường như đã hạ quyết tâm. Cô cắn chặt răng nói: “Để tôi thay thế anh Lâm đấu với những người này!”
Trong lòng Noãn Lan đã nghĩ rõ ràng. Cô có bị bắt nạt thế nào cũng chẳng sao, nhưng Lâm Phong vô tội, cô không thể làm liên lụy tới anh.
“Được, rất tốt.” Noãn Liên nói: “Mày có bản lĩnh thì mày đi qua đi?”
Noãn Liên chỉ vào đám đông đen nghịt người trước mặt, đắc ý nói. Cô ta không ngờ Noãn Lan lại tuyển được vệ sĩ, dĩ nhiên là muốn làm cho cô mất mặt.
Noãn Lan cắn chặt răng, đang định bước
qua thì lại có người ngăn lại trước mặt cô.
Đó là Lâm Phong.
Lâm Phong nhìn Noãn Lan, trong lòng vô cùng khiếp sợ. Hắn ngàn vạn lần không ngờ tới Noãn Lan lại có thể làm ra hành động này. Nhìn động tác của cô, rõ ràng là định đi qua đó. Nếu Noãn Lan đã thành tâm đối đãi với hắn như vậy, dĩ nhiên hắn sẽ không để cô chịu khổ.
“Nhị tiểu thư, cô cứ đứng ở đây xem kịch vui đi.” Lâm Phong hơi mỉm cười nói: “Lâm Phong tôi, sẽ không đứng phía sau xem phụ nữ ra tay đâu.”
“Anh Lâm…” Hai mắt Noãn Lan sáng rực, cảm động tới mức không biết nên nói gì mới được.
“Ai da, còn ở đó diễn trò tình cảm à?”
Đột nhiên, giọng nói châm chọc của Noãn Liên vang lên: “Tao nói này em gái, mà có thời gian ở đây rơi nước mắt, không bằng chuẩn bị cho hắn một cái quan tài. Nói không chừng những người này không chú ý, đánh chết hắn thì sao?”
“Còn có, anh vệ sĩ.” Noãn Liên chuyển ánh mắt lạnh lùng qua Lâm Phong: “Bây giờ anh biết khó mà lui, tránh xa em gái của tôi, tôi sẽ
trực tiếp thay đổi phương thức kiểm tra, còn suy xét cho anh làm vệ sĩ của tôi”
Một chiêu này của Noãn Liên đúng là rút củi dưới đáy nồi. Cô ta thấy Lâm Phong là cây trụ tâm lý của Noãn Lan, chỉ cần cướp Lâm Phong trước mặt Noãn Lan, nhất định con nhỏ xấu xí này sẽ chịu đả kích lớn!
Đáng tiếc, tuy cô ta tính toán kĩ lưỡng, nhưng lại không được như ý nguyện.
“Qua cô” Lâm Phong tức giận nói: “Mẹ nó, aỉ muốn làm vệ sĩ cho cô? Cút!”
Mẹ nó, phải làm vệ sĩ cho loại phụ nữ độc ác này? Dù con nhóc này có quỳ xuống cầu xỉn hắn, hắn cũng sẽ chỉ bảo cô mau cút đỉ!
“Tôi nói anh rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt” Noãn Liên lần nữa uy hiếp: “Đi theo tôi, anh có thể ăn sung mặc sướng. Tiền lương cũng nhiều hơn đi theo con nhỏ xấu xí này. Tôi cho anh một phút, anh suy xét thử đi.”
“Suy xét cáỉ rắm.” Lâm Phong nói: “Mau bắt đầu đi, ông đây lười nghe cô nói lời vô nghĩa.”
“Anh…”
Noãn Liên chỉ vào Lâm Phong, tức giận tới
mức nói không ra lời. Cô ta không ngờ Lâm Phong lại kiên cường như vậy, kiên trì muốn ở bên Noãn Lan. Con Noãn Lan này sao lại may mắn như vậy?
“Anh chết chắc rồi” Noãn Liên nhẹ giọng nói, sắc mặt cũng trở nên dữ tợn theo, trong mắt càng lóe lên tia độc ác. Người tới ứng tuyển vệ sĩ cho cô ta có tận mấy chục người, cô ta không tin mấy chục người này thay phiên lên mà không đánh lại hắn.
“Quản gia Hậu, còn ngây ra đó làm gì, mau bắt đầu thi đấu đi!” Noãn Liên dậm chân, đổ hết cơn giận của mình lên đầu quản gia Hậu.
‘Vâng, vâng!” Quản gia Hậu liên tục gật đầu. Sau khỉ ông ta tới chỗ đám người ứng tuyển, thông báo bắt đầu kiểm tra.
“Trong số các người, ai nguyện ý làm đối thủ đầu tiên của hắn?”