Cường giả đô thị - Chương 280 Như vậy thì sao
Chương 280 Như vậy thì sao?
“Ha ha, vậy quyết định như vậy!” Lâm Phong cười hi hi nói: “Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ chuyển tới sống ở bên cạnh cô”
“Được” Noãn Lan gật đầu, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, trông vô cùng vui vẻ. Đó là điều đương nhỉên, những năm nay, hoàn toàn không ai đồng ý tiếp xúc với cô, bây giờ có người có thể sống ở bên cạnh cô, cô thật sự vô cùng vui vẻ.
“Lâm đại ca, anh đợi một lát, tôi đi tìm chìa khóa của căn phòng đó.” Noãn Lan nói xong liền rời đỉ.
Rất nhanh sau đó cô chạy từng bước nhỏ trở về, mang theo chìa khóa.
Vừa mới mở cửa ra, sắc mặt của Lâm Phong liền thay đổi. Hắn chỉ cảm thấy một luồng linh khí nồng đậm ập thẳng vào mặt, mức độ này còn nồng đậm hơn so với tưởng tượng của hắn.
Ngay sau đó, hắn càng thêm kinh ngạc, bởi vì hắn phát hiện, căn phòng này đã được sắp xếp ngăn nắp, tất cả đồ vật đều được chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa còn không có chút bụi nào.
“Tôỉ mỗi ngày đêu dọn dẹp căn phòng này.”
Noãn Lan nói: “Lâm đại ca, anh yên tâm sống ở đây đi”
Noãn Lan nói với Lâm Phong, cô vẫn luôn rất muốn có người sống ở bên cạnh mình, trò chuyện với mình. Vì vậy, mỗi ngày cô đều dọn dẹp căn phòng này, để nếu có người vào đây ở sẽ có thể đỉ vào ngay lập tức.
Đám người hầu kia cho dù có ngủ ở nhà kho cũng không muốn sống ở bên cạnh cô. Vì vậy, mỗi ngày cô đều vất vả quét dọn nơi này, nhưng căn phòng này vẫn luôn bị bỏ trống.
Sau khi Lâm Phong nghe xong không khỏi cảm thấy thổn thức. Nhị tiểu thư Noãn Lan này thật sự rất đáng thương, một mong muốn đơn giản như vậy mà lại không aỉ thỏa mãn được cô.
“Anh Lâm, thật sự cảm ơn anh.” Noãn Lan nói xong, vô cùng cảm kích Lâm Phong: “Anh có thể sống ở bên cạnh tôi, tôi thật sự rất vui…”
Ngay lúc này, một tiếng thét chói tai vang lên, cắt ngang câu nói của Noãn Lan.
“Mẹ kiếp, dọa chết bố rồi.”
Kẻ nói chuyện là một người thanh niên ăn mặc như người hầu, hắn nhìn Noãn Lan, miệng thét lên, sau đó cả người thất tha thất thểu chạy
tới chỗ của Noãn Lan.
Lâm Phong nhíu mày lại, mẹ nó tên người hầu này lại còn kiêu ngạo như vậy thật sự không coi thân phận của nhị tiểu thư Noãn Lan ra gì à?
“Người mới tới, tôi đã nói với anh từ sớm rồi, đừng đỉ tới chỗ kia, tại sao anh lại không tin?”
Lúc này một người hầu nam lớn tuổi khác đứng ở bên cạnh khỉnh thường nói: “Bây giờ thì tốt rồi, bị doạ như vậy thì trách được ai?”
“Tôi biết cô ta xấu, nhưng tôi không ngờ cô ta lại xấu như vậy! Mẹ kiếp, thiếu chút nữa thì dọa cho lão tử bị bệnh tim rồi.” Người hầu nam trẻ tuổi đó nói tiếp.
Hai người hầu đó cố ý hạ nhục Noãn Lan, hơn nữa còn không nhỏ giọng nói chuyện, ngược lại còn cố tình nói lớn tiếng, không chút để ý tới cảm xúc của Noãn Lan.
Nghe tới đây, Lâm Phong trở nên tức giận, thì ra khi Noãn Lan ở trong nhà, đến cả một người hầu cũng có thể tùy tiện bàn tán về cô như vậy? Hai tên người hầu này, lấy tiền lương, nhưng lại ở đây sỉ nhục chủ nhân của mình, đúng thật là lòng lang dạ sói!
“Đi mau đi mau, ở lại lâu lại dính xui xẻo!”
Lúc này, người hầu lớn tuổi hơi lớn kia lại nói.
“Đúng, đúng”
Tuy nhiên, lúc hai người họ đang định rời đi, một người bỗng nhiên ngăn lại trước mặt bọn họ.
“Đứng lại cho tôi”
Hai tên người hầu nhìn chăm chú một lát, cuối cùng cũng nhìn thấy là một thanh niên trẻ tuổi. Người thanh niên này không phải ai khác mà chính là Lâm Phong. Sắc mặt hắn nặng nề, đang sắp sửa bùng nổ vì tức giận.
“Tên nhóc kia, anh là ai?”
Người hầu tuổi hơi lớn khinh thường nhìn Lâm Phong một cái: “Lại là một người mới tới à?”
“Quỳ xuống.” Sắc mặt Lâm Phong lạnh lùng, bên trong đôi mắt đã hiện lên sát khí lạnh như băng.
“Hả? Người mới tới kia, anh nói gì thế?”
Người hầu tuổi hơi lớn kia còn chưa ý thức được mình gặp gặp tai họa lớn, vậy mà còn bày ra tư thế trưởng bối, chuẩn bị dạy dỗ ngược lại
Lâm Phong.
“TÔỈ bảo các anh quỳ xuống xin lỗi nhị tiểu thư.”
“Hả?”
Lúc này, người đàn ông tuổi hơi lớn kia mới nghe rõ lời của Lâm Phong, ngay lập tức, hắn còn cho rằng bản thân nghe nhầm.
Một người hầu vừa mới tới, vậy mà lại bảo bọn hắn quỳ xuống, đã vậy nguyên nhân quỳ xuống, vậy mà lại vì nhị tiểu thư không chút bất cứ địa vị nào ở nhà họ Noãn, bất cứ aỉ cũng có thể bắt nạt kia à?
bình thường, bọn họ mỗi ngày đêu chế giễu Noãn Lan, nhưng dều không có ai tới tìm bọn họ gây phiền phức. Phải biết rằng, đây đều là Noãn Liên đại tiểu thư của nhà họ Noãn cố ý bảo bọn họ làm như vậy, aỉ dám giúp nhị tiểu thư nói chuyện, đó chính là đối nghịch với đại tiểu thư!
Nghĩ tới đây, người hầu kia nhất thời không còn cảm thấy sợ hãi nữa, đại tiểu thư của nhà họ Noãn là người được gia chủ yêu thương nhất, hắn đứng về phía của đại tiểu thư thì có gì mà phải sợ nữa?
“Thằng nhóc con, anh lúc này vừa nói gì?
Tôi chưa nghe rõ.” Người hầu cũ thoải mái nói.
“Tôi bảo các anh quỳ xuống.”
Lâm Phong nói xong, cả người bỗng nhiên dâng lên sát ý lạnh lùng, khiến người ta không rét mà run.
Người hầu cũ nghe xong, lớn tiếng cười ha ha: “Bảo tôi quỳ xuống? Nhóc con, anh cho rằng anh là ai? Anh bảo tôi quỳ thì tôi quỳ à?”
“Đúng vậy, còn cho rằng mình là ông nội thiên hạ” Người hầu trẻ tuổi kia cũng chế giễu theo.
Lâm Phong cười lạnh một tiếng, lúc đang định ra tay thì ngay lúc này, hắn bỗng nhiên cảm thấy có thứ gì đó đang kéo hắn lại.
Đó là một cánh tay nhỏ bé lành lạnh, Lâm Phong còn có thể cảm nhận rõ ràng cảnh tay đó đang run rẩy.
“Lâm đại ca, bỏ qua chuyện này đi.” Noãn Lan kéo cánh tay của Lâm Phong, nói.
“Bỏ qua? CHuyện này sao có thể bỏ qua?” Lâm Phong nói: “Nhị tiểu thư, những tên ranh này, cô càng nhẫn nhịn bọn họ, bọn họ sẽ càng hống hách, phải cho bọn họ một trận ra trò.”
“Không sao đâu anh Lâm, tôi đã quen với những chuyện như vậy rồi…” Noãn Lan nói.
Ngay lúc này, người hầu cũ kia bỗng nhiên bật cười: “Con nhóc thối kia, diễn trò gì thế? còn thật sự xem bản thân mình là thiên kim đại tiểu thư à…”
“Bốp!”
Người hầu cũ kia còn chưa nói xong, Lâm Phong đã cho hắn một cái tát, người hầu cũ kia bị hắn đánh bay, đạp mạnh vào tướng, sau đó mới ngã lăn xuống đất.
Cái tát này của Lâm Phong đã đánh cho người hầu kia máu đầy miệng, té xuống đất run lấy bây.
Nhìn thấy khung cảnh bạo lực như vậy, người hầu mới tới kia cũng trừng mắt há mồm, hắn chỉ vào lâm phòng, lắp bắp nói năng không rõ: “Anh… anh, anh, anh vậy mà dám ra tay đánh người!”
“Sao thể, không phục à? Tôi chính là đánh lũ chó các anh đấy” Lâm Phong lạnh lùng nói: “Nếu như anh không muốn giống như hắn, thì mau quỳ xuống xỉn lỗi!”
“Tôi nói này anh Lâm, anh đang làm gì đấy!”
Lúc này, bỗng nhiên có một người chạy ra, người này không phải ai khác mà chính là đại
tiểu thư của nhà họ Noãn, Noãn Liên!
Thực ra, sau khi kết thúc tuyển dụng, cô ta rất nhanh đã quay về nhà, cô ta sớm đã nhìn thấy sự phát triển của toàn bộ chuyện lần này, vì thế mới không động tay vào can thiệp, mục đích chính là để chờ một cơ hội!
Mà bây giờ, cơ hội này cuối cùng cũng đã tới.
Lâm Phong động tay đánh người khác trước, chỉ dựa vào điều nào, cô ta có thể tìm lí do đuổi Lâm Phong đi! Như vậy, Noãn Lan sẽ lại cô đơn một mình như trước, để mặc cô ta bắt nat!