Cường giả đô thị - Chương 282 Thời cơ đã đến
Chương 282 Thời cơ đã đến
“Ha ha, đã quyết định xong!” Lâm Phong cười nói: “Từ hôm nay trở đi, tòi sẽ chuyển đến ở cạnh cô.”
“Ừ!” Noãn Lan gật đầu, sắc mặt đỏ bừng, xem ra rất hưng phấn. Đó là đương nhiên rồi, suốt bao năm qua không ai muốn thân thiết với cô, nhưng giờ lai có người sống ở cạnh, cô đương nhiên là rất vui vẻ rồi.
“Lâm đại ca, chờ tôi một chút, tôi đi tìm chìa khóa của phòng này.” Noãn Lan nói rồi rời đì.
Chẳng mấy chốc, cô chạy một mạch trở lại với chiếc chìa khóa.
Vừa mở cửa, Lâm Phong sắc mặt lại thay đổi thêm lần nữa. Hắn chỉ cảm nhận được một luồng linh khí mạnh mẽ từ bên trong truyền ra, thậm chí còn mạnh hơn so với tưởng tượng của hắm!
Sau một lúc, hắn lại càng kinh ngạc hơn, bởi vì hắn phát hiện trong phòng đã ngăn nắp gọn gàng, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, không có một chút bụi bặm.
“Căn phòng này ngày nào tôi cũng dọn dẹp.” Noãn Lan nói: “Lâm đại ca, anh cứ vào đi.”
Noãn Lan nói vớỉ Lâm Phong, cô luôn muốn có người ở phòng bên cạnh, ở bên cạnh và nói chuyện với cô. Vì vậy, cô luôn dọn dẹp căn phòng này hàng ngày để người khác có thể dọn vào ở ngay.
Nhưng những người hầu đó thà ngủ trong nhà kho còn hơn ở cạnh cô. Vì vậy, dù hàng ngày cô rất vất vả dọn dẹp nhưng căn phòng vẫn luôn trống rỗng.
Lâm Phong nghe được lời này, không khỏi thở dài. Noãn Lan, nhị tiểu thư này thật đáng thương, không ai đồng ý thực hiện tâm nguyện vô cùng đơn giản như vậy của cô.
“Lâm đạỉ ca, cảm ơn anh rất nhiều.” Noãn Lan nói xong, lại rất cảm động mà nó với Lâm Phong: “Có thể ở bên cạnh anh, tôi thật sự rất vui mừng…”
Tuy nhiên, vào lúc này, một tiếng hét chói tai đã cắt đứt lời nói của Noãn Lan.
“Chết tiệt, doạ chết ông đây ròi!”
Người nói là một thanh niên ăn mặc như người hầu, nhìn Noãn Lan, hét lên rồi loạng choạng chạy khỏi chỗ của Noãn Lan.
Lâm Phong cau mày, tên kia chỉ là người hầu thôi, mà lại kiêu ngạo như vậy sao, thật sự
cho rằng thân phận tiểu thư của Noãn Lan chỉ là để trưng thôi sao?
“Người mới tới, tôi đã sớm nói với cậu không nên đi đến nơi đó rồi, vì cái gì mà cậu lại không tín thế?”
Lúc này, một người hầu nam lớn tuổi khác đứng ở một bên khinh thường nói: “Bây giờ thì tốt rồi, bị doạ rồi thì lại trách ai?”
“Tôi biết cô ta xấu, nhưng không ngờ cô ta lại xấu đến như vậy! Mẹ nó, làm tôi suýt chút nữa đã bị đau tỉm.” Người hầu trẻ tuổi lại nói.
Hai người hầu khỉnh thường Noãn Lan, thay vì hạ thấp giọng xuống thì lại còn nói to hơn, không thèm để ý đến cảm xúc của Noãn Lan.
Nghe vậy, Lâm Phong bỗng nhiên nổi giận, ngay cả người hầu cũng có thể ở nhà này mà lạỉ dám nói những lời như vậy với Noãn Lan sao? Hai người hầu này dù được trả lương nhưng vẫn ở đây sỉ nhục chủ nhân của bọn họ, quả là lòng lang dạ sói!
“Đi nhanh đỉ, đi nhanh đi, ở lại quá lâu sẽ gặp xui xẻo đấy!”
Lúc này người hầu lớn tuổi lại nói.
“Vâng vâng.”
Tuy nhiên, ngay lúc hai người chuẩn bị rời đi thì đột nhiên có một người lại đứng chắn ở trước mặt họ.
“Dừng lại cho tôi.”
Hai người hầu nhìn kỹ hơn và thấy đó là một chàng trai trẻ. Chàng trai trẻ này không ai khác chính là Lâm Phong. Sắc mặt hắn tối sầm, rõ ràng là sắp sửa bùng nổ.
“Tiểu tử, cậu là ai?”
Người hầu lớn tuổi khinh thường liếc nhìn Lâm Phong: “Lại là người mới tới phải không?”
“Quỳ xuống.” Lâm Phong sắc mặt lạnh lùng, trong mắt đã có sát ý lạnh như băng.
“Hả? Người mới tới, cậu vừa nói cái gì thế?”
Người hầu lớn tuổi không nhận ra mình đang gặp nguy hiểm, nhưng lại hành động như một trưởng bối, chuẩn bị dạy cho Lâm Phong một bài học.
“Các người phải quỳ xuống xin lỗi Nhị tiểu thư.”
“Hả?”
Lúc này người hầu lớn tuổi mới nghe rõ lời nói của Lâm Phong, lúc ấy ông ta còn tưởng
rằng mình đã nghe nhầm.
Một người hầu mới tới mà thật sự dám yêu cầu mình quỳ xuống sao, hơn nữa lý do mà mình phải quỳ xuống lại là vì nhị tiểu thư – cái người không có tý địa vị nào, mực người bắt nạt trong nhà họ Noãn sao?
Bọn họ thường ngày vẫn luôn trêu chọc Noãn Lan, nhưng cũng không có người đến làm phiền bọn họ. Phải biết, đây chính là đại tiểu thư nhà họ Noãn ra lệnh cho bọn họ làm như vậy đó, ai dám thay mặt nhị tiểu thư lên tiếng thì chính là muốn chống lại đại tiểu thư!
Nghĩ đến đây, người hầu lớn tuổi lập tức cảm thấy yên tâm, đại tiểu thư nhà họ Noãn là người được gia chủ sủng ái nhất, nếu ông ta đứng về phía đại tiểu thư, thì ông ta có gì phải sợ nữa sao?
“Tiểu tử, cậu vừa mới nói cái gì cơ? Tôi nghe không có rõ.” Người hầu lớn tuổi mang vẻ mặt thản nhiên nói.
“Tôi bảo ông quỳ xuống.”
Lâm Phong vừa nói, toàn thân lại đột nhiên xuất hiện sát ý, khiến người ta rùng mình.
Người hầu lớn tuổi nghe vậy thì cười nói: “Muốn tôi quỳ xuống sao? Tiểu tử, cậu cho rằng
cậu là ai? Cậu yêu cầu thì tôi sẽ quỳ xuống sao?”
“Thế mà cậu lại coi mình là chủ sao.” Người hầu trẻ tuổi cũng giễu cợt.
Lâm Phong cười lạnh, đang định ra tay, nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được có thứ gì đó tóm lấy tay mình.
Đó là một bàn tay nhỏ có chút lạnh lẽo, Lâm Phong vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự run rẩy của bàn tay nhỏ bé đó.
“Lâm đại ca, chúng ta bỏ qua chuyện này đi.” Noãn Lan nắm lấy tay của Lâm Phong mà nói.
“Bỏ qua sao? Làm sao mà chúng ta có thể bỏ qua được?” Lâm Phong nói: “Nhị tiểu thư, cô càng bao dung những người này, thì bọn họ càng kiêu ngạo, cô nhất định phải cho bọn họ thấy chút hậu quả chứ!”
“Không sao đâu, Lâm đại ca, tôi quen với những việc này rồi…” Noãn Lan nói.
Lúc này, người hầu lớn tuổi đột nhiên cười nói: “Cái con bé kia, cô định diên kịch sao? Cô thật sự cho rằng mình là tiểu thư nhà giàu ~ I’
sao…
“Bang!”
Người hầu lớn tuổi còn chưa kịp nói xong, Lâm Phong đã tát ông ta một cái, người hầu lớn tuổi bị hất văng ra, đập mạnh vào tường một cái trước khi ngã xuống đất.
Cái tát của Lâm Phong khiến miệng người hầu lớn tuổi đầy máu, ngã xuống đất run bần bật.
Nhìn thấy cảnh tượng hung bạo như vậy, người hầu trẻ tuổi sửng sốt, chỉ vào Lâm Phong, nói không rõ ràng: “Anh… Anh, anh, sao anh dám đánh người!”
“Thế nào, các người không phục sao? Tôi đánh lũ chó các người đó!” Lâm Phong lạnh lùng nói: “Nếu không muốn giống ông ta thì quỳ xuống xỉn lỗỉ đì!”
“Tôi nói này Lâm tiên sinh, anh đang làm cái gì vậy!”
Lúc này, đột nhiên có một người bước ra, người này không ai khác chính là đại tiểu thư nhà họ Noãn – Noãn Liên!
Kỳ thực sau khi nộp đơn, cô ta đã nhanh chóng trở về nhà, cô đã sớm nhìn thấy diễn biến của sự việc, sở dĩ cô không can thiệp là để chờ thời cơ thôi!
Và bây giờ, cái thời cơ này cuối cùng đã
đến!
Lâm Phong đánh người trước, chỉ dựa vào điểm này, cô ta có thể tìm ra lý do để đuổi Lâm Phong ra ngoài! Cứ như vậy, Noãn Lan sẽ lại yếu đuối và sẽ tiếp tục bị cô ta bắt nạt!