NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cuồng long vượt ngục - Chương 40 Cung nghênh Long Vương

  1. Home
  2. Cuồng long vượt ngục
  3. Chương 40 Cung nghênh Long Vương
Prev
Next

Chương 40: Cung nghênh Long Vương
Hắc Long vừa thần phục, đám người xung quanh sao dám chậm trễ nữa? cả đám quỳ một chân xuống, đồng thanh kêu lên:
“Cung nghênh Long Vương!”
“Cung nghênh Long Vương!”
“Cung nghênh Long Vương!”
Trong lúc nhất thời trong đại sảnh vang lên tiếng gầm như động đất sóng thần, cả đám hò hét gọi Long Vương.
Cảnh tượng này khiến Tô cửu Xuyên và đám người giàu có đến từ Yến Kinh chết lặng.
Chỉ thấy Diệp Lâm kiêu ngạo đứng đó, còn đám người xung quanh lần lượt cúi đầu. Mà đám người Tô Cửu Xuyên cũng không dám khiến cho người khác chú ý cho nên chỉ có thể làm theo đám đông ngồi xổm trên mặt đất, không dám hé răng.
Bọn họ cứ tưởng sẽ dược chứng kiến cảnh tượng Hắc Long kế nhiệm, thế nhưng không nghĩtới giữa đường lại xuất hiện một Long Vương mới?
Con mẹ nó rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Đến tận lúc này Tô cửu Xuyên vẫn mơ màng không hiểu chuyện gì. ông ta lặng lẽ ngẩng đầu liếc nhìn Diệp Lâm vài lần. Trong lòng lại nghi hoặc: Thằng nhóc này thật sự là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp à? Sao lại bây giờ lại biến thành Long Vương của thế giới ngầm rồi?
Diệp Lâm ho nhẹ một tiếng.
Đám người nhanh chóng ngậm miếng, thậm chí không dám thở mạnh.
Hiện trường lại khôi phục sự im lặng chết chóc.
Diệp Lâm quét mắt nhìn xung quanh rồi mở miệng hỏi: “Hắc Long!”
“Không phải hôm qua tôi đã bảo người chuyến lời tới cho ông sao? Tôi bảo ông triệu tập đám rồng con kia tới đây gặp tôi. Sao bây giờ lại chỉ có mình ông? Tám người kia đâu?”
Chín đứa con nuôi của Thất sư phụ kẻ nào kẻ đấy thực lực phi phàm, thống trị một phương.
Mà Thất sư phụ cũng từng nói, nếu bọn họ phục tùng thì có thế trọng dụng, nếu như không phục vậy diệt hết đi.
Nhưng Diệp Lâm không ngờ tới lần đầu tiên anh dùng Long Vương lệnh triệu tập mọi người, thế mà trong chín người lại chỉ có một người có mặt.
Đối mặt với câu hỏi của Diệp Lâm, Hắc Long sợ tới mức vã mồ hồi, gã vội vàng nói: “Thưa Long Vương…”
“Tồi đã thồng báo tới những người khác. Chỉ có điều…”
Hắc Long bày ra bộ dạng khó xử, tình huống có hơi phức tạp gã không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
“Chỉ có điều cái gì?” Diệp Lâm hỏi.
“Chỉ là nay đã khác xưa.” Hắc Long thở dài nói:
“Từ sau khi lão Long Vương mất tích, chín người bọn tồi vì tranh giành quyền lực mà đối địch lần nhau.”
“Hiện tại mỗi người đã tới một quốc gia riêng xưng bá, không rảnh hưởng tới nhau.”
“Bọn họ không nghe lời tòi nói.”
Nghe vậy Diệp Lâm gật đầu.
Thất sư phụ đã đoán được chuyện này, cho nên mới để cho Diệp Lâm cầm Long Vương lệnh chỉnh đốn lại Long Môn. Tránh việc chín người bọn họ chém giết lẫn nhau.
Diệp Lâm suy nghĩ một lát rồi nói: ‘Vậy thì ông hãy báo cho bọn họ toàn bộ chuyện xảy ra ngày hồm nay.”
“Tiếp tục lấy danh nghĩa của tôi triệu tập bọn họ! Bảo bọn họ ba ngày nữa tới đây gặp tôi!”
“Người tới gặp sau ba ngày, chịu phạt chặt tay!”
“Kẻ không chịu tới, giết không tha!”
Hắc Long nhận lệnh vội vàng sắp xếp.
“Tất cả đứng dậy đi.”
Diệp Lâm vung tay lên, lúc này bọn họ mới từ từ đứng dậy, cả đám thở phào nhẹ nhõm.
“Long Vương đại nhân.” Hắc Long cúi đầu nói: “Mời theo tồi tới tầng cao nhất của cao ốc này.”
Ngay lúc mọi người tiền hô hậu ủng Diệp Lâm đang bước vào thang máy thì phía bên ngoài đại sảnh lại truyền tới tiếng la hét chửi bới, âm thanh càng lúc
càng lớn.
“Thằng nhãi Diệp Lâm đâu? Nó còn ở đây không?”
“Mẹ mày! Dám chặt một bàn tay của tao! Chờ xem hôm nay ông mày “hầu hạ” mày thế nào đi!”
Chỉ thấy anh Cường một tay đeo băng vải, miệng cũng liên tục chửi bới nạt nộ xông vào trong. Chỉ là lần này sau lưng anh Cường là vài trăm tên anh em.
Hóa ra trong lúc anh Cường tới bệnh viện băng bó miệng vết thương thì đàn em của hắn ta cũng nhanh chóng tìm người tới giúp đỡ.
Hầu hết đám người từ khắp nơi của Long Môn được gọi đến Yến Kinh sau khi nghe việc anh Cường bị người ta chặt tay thì dều hồ hởi tới hỗ trợ.
Nhìn thanh thế lớn như thế ngay cả Hắc Long cũng không khỏi hoảng sợ.
“Mẹ nó cái đám này là người của ai?” Hắc Long kinh ngạc hỏi.
Mà đám thủ lĩnh ở một bên cứ mỗi khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc trong đám đông kia thì đều sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, không dám lên tiếng.
“Người đâu? Chạy rồi à?”
Anh Cường kiêu ngạo quay lại đại sạch lập tức đụng phải đám thủ lĩnh dưới trướng Hắc Long.
“Hắc… Hắc Long Vương!”
Anh Cường sợ tới mức co rúm lại, sự kiêu ngạo
ban nãy cúng bị ép xuống.
“Thằng nhãi Cường kia, mẹ mày đem nhiều người tới đây thế làm gì? Muốn tạo phản à?”
Hắc Long tức giận mắng một câu khiến anh Cường sợ đến nồi toàn thân run rẩy.
Hắn ta không nghĩ ra Hắc Long Vương không ngồi chờ trên tầng cao của cao ốc đi tự nhiên chạy xuống đây làm gì?
“Không phải mày tìm tao sao?”
Diệp Lâm cười nhạt một tiếng, trở lại đại sảnh.
Bãn nãy ở bệnh viện anh Cường được bệnh viện thông báo là không thể nối lại bàn tay được nữa cho nên bây giờ nhìn thấy Diệp Lâm cũng giống như gặp mặt kẻ thù thì đỏ mắt vậy.
Anh Cường tức điên lên, cũng không quan tâm Hắc Long Vương đang ở nơi này, hắn ta chỉ vào Diệp Lâm tức giận nói: “Kẻ họ Diệp kia, mày còn dám ở đây sao!”
“Mày chặt một tay của tao, tao muốn mày nợ máu phải trả bằng máu!”
“Hắc Long Vương đại nhân, thằng nhãi họ Diệp này…”
Vừa nói anh Cường còn muốn giải thích vài câu với Hắc Long Vương. Thế nhưng Hắc Long thấy chỉ cảm thấy sợ hãi tới mức máu toàn thân chảy ngược.
Gã không ngờ tới một tên đàn em dưới tay mình lại dám trở thành kẻ địch của Long Vương!
Nếu như bị trách tội thì Hắc Long gã sao có thế
chịu được?
“Con mẹ mày thằng oắt Cường kia! Mày ăn gan hùm mật gấu rồi đấy à!”
Hắc Long vừa nói đã vung tay tát một cái, anh Cường lập tức bị đánh bay ra ngoài.
“Tên húy của Long Vương là thứ mà mày có thể gọi được à! Còn dám khiêu chiến Long Vương!”
“Ông đây đánh chết mày!”
Hắc Long vừa ra tay thì người của gã lập tức chạy tới bắt anh Cường lại, chờ Long Vương ra tay xử lý.
“Long Vương? Chuyện này… Thằng nhãi này ư?”
Anh Cường bị đánh tới mức má sưng lên, cả người choáng váng.
Hắn ta không thể liên tưởng được người trước mặt lại chính là Long Vương trong truyền thuyết.
Anh không phải là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Diệp sao?
“Mở mắt chó của mày ra nhìn cho rõ! Đây chính là Long Vương mới!”
Hắc Long vô cùng tức giận, lại đá một cú khiến anh Cường ngã lăn quay trên nền đất. Tiếp đó gã khom người nói: “Mong Long Vương đại nhân bớt giận.”
“Chuyện này phải xử lý thế nào, mong Long Vương q uyết đị n h.”
Mà lúc này đám người anh Cường cũng đồng
loại có phản ứng.
Cả đám quỳ lạy van xin: “Bọn em có mắt như mù, thật sự không biết chuyện này mà!”
“Mong Long Vương thương xót tha cho mạng chó của bọn em đi!”
Diệp Lâm lạnh lùng liếc qua những người này, tất nhiên là anh lười ra tay.
“Hứa Như Hải bảo mày đối phó với tao thế nào?” Diệp Lâm tò mò hỏi.
“Thưa Long Vương…” Anh Cường lập tức trả lời: “Ông ta bảo em chặt tứ chi của anh sau đó ném xuống biển làm mồi cho cá ăn…”
Hắc Long nghe thế thì giận tím mặt: “Cái gã họ Hứa này thật to gan! Tôi sẽ lập tức phái người tới làm thịt ông ta!”
Ngược lại là Diệp Lâm lại bình tĩnh nói: “Có qua mà khồng có lại chính là thất lề!”
“Tao có thể cho bọn mày một con đường sống, nhưng bọn mày biết phải làm gì mà đúng không?”
Anh Cường ngẩn ra, sau đó hiếu ra lập tức nói: “Long Vương đại nhân cứ yên tâm, bây giờ bọn em sẽ đi tìm lão già họ Hứa kia để tính sổ! Nợ máu phải trả bằng máu!”
Ngay sau đó anh Cường lại dần đám người đông nghịt đi ra khỏi cao ốc.
Mà Diệp Lâm cũng đi theo đám người Hắc Long
lên tới tầng trên cùng.
Đúng lúc này đám cảnh vệ Yến Kinh canh giữ ở ngoài nhìn thấy hàng trăm người vội vã ra vào thì khồng khỏi thắc mắc không biết bên trong cao ốc đã xảy ra chuyện gì.
“Theo tôi vào xem xét tình hình!”
Kim Lũ Y vung tay lên, nhanh chóng dẫn theo môt đôi bước vào tòa cao ốc.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 40 Cung nghênh Long Vương"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com