NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cuồng long vượt ngục - Chương 42 Hãy nể mặt tôi

  1. Home
  2. Cuồng long vượt ngục
  3. Chương 42 Hãy nể mặt tôi
Prev
Next

Chương 42: Hãy nể mặt tôi
“Ông cụ Triệu sao?”
Hắc Long nghe vậy, chợt hiểu ra.
Thì ra là ông cụ Triệu cử người đến.
Chắc chắn vì ngày đó mà gã đã nuốt lời, muốn lấy lại tượng Phật ngọc.
Vốn dĩ mọi việc đều diễn ra suôn sẻ theo đúng kế hoạch nhưng không ngờ Diệp Lâm lại xuất hiện giữa chừng khiến mọi chuyện lại thay đổi.
Hóa ra là ông cụ Triệu cử người đến!
Diệp Lâm thấy vậy, không khỏi lại nhìn ông già kia thêm mấy lần, trong lòng đánh giá thực lực của người lão giả này.
‘Việc đó quả thực là tôi đã làm sai.” Hắc Long thấy có người tìm đến cửa nhà mình, gã không muốn làm lớn chuyện nên chủ động thừa nhận sai lầm nói: “Thay tôi xin lỗi ông cụ Triệu. Ngày khác tôi sẽ chuẩn bị một món quà khác, đến cửa thăm hỏi!
“Ha ha…” ông già cười lạnh một tiếng: “Nếu xin lỗi có ích thì già này sẽ không cần đến!”
Hắc Long cau mày nói: “Xem ra ông không muốn từ bỏ nhỉ?”
“Ông cụ Triệu đã ra lệnh cho tôi phải dạy cho
cậu một bài học.” ông già tiếp tục nói: “Đế cậu có trí nhớ tốt hơn! Nhớ cho kỹ nhà họ Triệu không phải là chỗ mà lũ chuột trong cống có thể quấy rối!”
Lời nói khinh thường của ông lão lập tức khiến mọi người ở Long Môn tức giận.
Đúng là nhà họ Triệu từng là một gia tộc quan lại trịch thượng nhưng sau đó bọn họ lại quay qua kinh doanh, trở nên giàu có.
Đương nhiên, họ coi thường các thế lực ngầm như Hắc Long.
Trong mắt ông cụ Triệu, đám người Hắc Long không khác gì chuột trong cổng ngầm, đều không thể xuất hiện dưới ánh đèn sân khấu.
“Thật ngông cuống!”
Lúc này Từ đại sư ở bên cạnh bước ra.
“Đại ca, đế tôi ra gặp ông ta đi!”
Hắc Long nói: “Lão Từ, cấn thận chút, ông ta là cung phụng nhà họ Triệu, nhất định là thực lực không yếu.”
“Yên tâm đi.” Từ đại sư rất tự tin vào chính mình: “Tôi không đánh lại Long Vương thì cũng thôi đi, chẳng lẽ lại không thể đánh lại một ông già à?”
Từ đại sư vẫn không tin. Bản thân ông ta là một cao thủ võ đạo cấp bảy, lại có thể ngã xuống
hai lần trong cùng một ngày ư?
Tuy rằng vừa mới giao thủ với Diệp Lâm bị một cái tát đánh bay đi nhưng Diệp Lâm cũng không động thủ thật. Hơn nữa chính ông ta khố luyện một thân công phu, cho nên cũng không bị thương nặng.
Giờ đây, lại bái kiến Long Vương mới cho nên Từ đại sư cũng nóng lòng muốn chứng tỏ sức mạnh của mình.
Vừa lúc dùng ông già trước mặt này luyện tập, một lần nữa lập uy.
“Tốt nhất các người nên lên cùng nhau cả đi.” Ông già lấy côn ra đập xuống đất, bình tĩnh nói: “Tôi đang vội!”
“Muốn giương oai ở trong Long Môn của chúng ta, trước hết phải vượt qua ta đã!” Từ đại sư lại lần nữa phấn chấn tinh thần. Cơ bắp và xương cốt toàn thân đột nhiên phát triển, dường như mỗi bước đi lại càng cao thêm một cái đầu.
“Loại khổ luyện một thân công phu này chỉ miễn cưỡng tính là cao thủ cấp ba.” ông già hơi nheo mắt lại: “Muốn đấu với tôi, ít nhất phải có thực lực trên cấp ba mới được!”
“Hừ! Lại còn cấp ba? Cũng không sợ gió lớn thối rách lưới!” Cách đối thủ tầm mười mét, Từ đại sư đột nhiên đấm một quyền ra, giống như mãnh hố xuống núi, đầy khí thế!
“Nếm thử một quyền của tôi đã!”
Đối mặt với khí thế rào rạt của Từ đại sư, ông lão hơi nâng côn trong tay lên, rồi bất ngờ dùng khí thế quét ngang ngàn quân ra tay.
Vù!
Một âm thanh xuyên qua bầu trời truyền đến.
Từ đại sư chỉ cảm thấy hơi thở của mình như trở nên nặng nề hơn.
Bùm!
Một giây tiếp theo, ông ta còn không kịp phản ứng.
Chỉ thấy thân hình to lớn của Từ đại sư giống như một quả bóng chày bị hất văng ra xa hơn mười mét.
“Hít?”
Đám người Hắc Long nhìn thấy, không khỏi hít một hơi lạnh.
Không ai ngờ rằng Từ đại sư ở trong tay đối phương, ngay cả một chiêu cũng không thể đỡ được?
Lúc này, sau khi Từ đại sư chật vật ngã xuống đất, toàn thân đã tê dại.
Ông ta chỉ muốn nằm yên một lát.
Chuyện liên tiếp thất bại trong một ngày đã giáng một đòn nặng nề vào sự tự tin của ông ta.
“ông… Rốt cuộc ông là thần thánh phương nào?”
Hắc Long kinh ngạc hỏi.
“Già này đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, Vương Phàm!”
Vừa nói, côn trong tay ông lão vừa đập mạnh xuống đất.
Tức thì, một vết nứt ngoằn ngoèo uốn lượn xuất hiện trên mặt đất, lan thẳng đến chân của Hắc Long.
“Hít?”
Hắc Long chỉ cảm thấy lòng bàn chân tê dại, bịch bịch… Thân thế bị đấy lùi lại vài bước.
“Hắc Long, nhận cái chết đi!” ông lão tên Vương Phàm nghiêm mặt nói.
“Vương Phàm… Vương Phàm…” Hắc Long lấm bấm cái tên này, đột nhiên nhớ đến một người: “ông… ông chính là giáo đầu dạy thương bổng ở phủ Đô Uy – Vương Phàm, Vương giáo đầu ư?”
Ông lão cười ha hả: “Lão phu đã sớm cáo lão về quê, không còn là giáo đầu gì nữa”.
“Quả nhiên là ông!” sắc mặt Hắc Long đại biến.
Chẳng trách Từ đại sư, người có năng lực
nhất trong số đám người của gã, lại bị chỉ bại trong một chiêu!
“Thì ra là… Vương giáo đầu?” Từ đại sư đang nằm trên mặt đất lập tức lấy lại tự tin, cảm thấy mình không thua oan.
Nếu có thế đánh thắng Vương giáo đầu mới là gặp quỷ đấy!
“Chỉ là một giáo đầu dạy thương bổng thôi, rất nổi tiếng à?”
Nhìn thấy mọi người phản ứng rất lớn, Diệp Lâm tò mò hỏi Tô cửu Xuyên ở bên cạnh.
“Long Vương, ngài còn trẻ nên không biết.” Tô Cửu Xuyên thấp giọng giới thiệu: “Người này mặc dù là giáo đầu dạy thương nhưng lại nổi tiếng toàn thế giới. Hầu hết cận vệ ở Yến Kinh đều do một tay ông ta huấn luyện.”
“Một tay cầm côn của ông ta có thể lấy đầu của tướng địch giữa hàng nghìn quân!”
“Nghe nói thực lực của ông ta là người mạnh nhất dưới Chiến thần đấy!”
“ô? Có thể so sánh với thực lực của chiến Thần sao?” Diệp Lâm âm thầm gật đầu, chỉ sợ ngay cả Hắc Long cũng chưa chắc là đối thủ của ông ta.
Nhưng nếu đối phương đã gọi đến tên, muốn dạy dỗ mình thì Hắc Long cũng không còn cách
nào khác đành cắn răng ra ngoài chiến đấu chống lại kẻ thù.
“Thì ra là Vương giáo đầu, bất kính bất kính rồi!” Hắc Long ôm quyền: “Vậy đế tôi lĩnh giáo một chút thủ đoạn của Vương giáo đầu vậy!”
“Mời!” Vương Phàm vung vấy côn trong tay.
Một côn nâng lên, hướng thẳng về phía Hắc Long.
Hắc Long thấy vậy cũng không dám lơ là, rút đao ở eo ra, dùng đao nghênh địch.
“Xoảng” một tiếng giòn vang!
Trong nháy mắt đao và côn chạm vào nhau.
Cổ tay Vương Phàm khẽ lay động, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên bộc phát.
Vậy mà lại đánh gãy đồng thời cả hai cây đao của Hắc Long!
“Hít?”
Hắc Long thấy thế, hít sâu một hơi.
Không kịp nghĩ nhiều, chỉ có thế bỏ đao vung nắm đấm lên, tiếp tục tấn công hung hãn.
“Phi long tại thiên!”
Hắc Long sử dụng Long quyền độc môn của mình, kèm theo tiếng rồng găm đánh thẳng vào mặt của đối thủ.
Vương Phàm thấy vậy cũng thu tay lại.
Côn trong tay giống như rắn chui vào hang, nháy mắt đã bị thu trở về.
Ngay sau đó, cây côn lại xuất hiện như rồng!
Quyền và côn giao nhau.
“Ah!”
Hâc Long hét thảm một tiếng, chỉ cảm thấy xương trên tay mình vỡ vụn.
Dưới uy áp khủng khiếp, toàn thân gã không chịu khống chế mà ngã về phía sau.
Vương Phàm dùng một côn làm gãy đao, một côn làm cụt tay. Động tác rất dứt khoát, lưu loát, không có bất kỳ sự cẩu thả nào.
Đánh Hắc Long đến mức không còn chút sức lực chống cự.
Nhưng sau khi làm Hắc Long bị thương nặng, Vương Phàm vẫn không dừng lại.
Ngược lại tiếp tục múa may côn trong tay, đánh thật mạnh về phía đầu Hâc Long.
Nhìn thấy vậy, Hắc Long toát mồ hôi lạnh hét lên một tiếng: “Mạng ta xong rồi!”
Bị đánh vào đầu, dù không chết cũng sẽ tàn phế.
Đúng lúc cây côn chuẩn bị đánh vào mặt Hắc Long.
Diệp Lâm đã hành động.
Anh lắc mình một cái, đi đến bên cạnh Hắc Long.
Ra tay vững vàng tiếp được cây côn.
“Đủ rồi!” Diệp Lâm bình tĩnh nói: “Trở về nói với ông cụ Triệu, nể mặt Diệp Lâm tôi. Việc này dừng ở đây đi!”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 42 Hãy nể mặt tôi"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com