NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Cuồng long vượt ngục - Chương 521 Phủ quốc sư

  1. Home
  2. Cuồng long vượt ngục
  3. Chương 521 Phủ quốc sư
Prev
Next

Chương 521: Phủ quốc sư
Đêm đó, Diệp Lâm và đám người Hoa Quốc Đống chờ mãi cho đến khi ăn cơm xong cũng không thấy Bạch Nương Tử ra sân.
Mọi người ở hiện trường đều mất hứng mà về.
“Sư phụ, dạo này trong thành không yên ổn, xảy ra chuyện lạ liên tục, Kim Lũ Y cũng bị cách chức vì các án lạ. Đề tôi đưa anh về nhà.”
Hoa Quốc Đống tự mình lái xe, định đưa Diệp Lâm về biệt thự.
Trên đường đi, xe qua lại thưa thớt, không còn cảnh tượng nườm nượp như xưa nữa.
Hơn nữa, thỉnh thoảng sẽ có xe tuần tra tới lui, đề phòng nghiêm ngặt.
“Haizz, không biết khi nào mới phá án xong, thật khiến người ta không yên lòng mà.” Hoa Quốc Đống thở dài.
Trong thời gian qua, ngay cả phủ Thuận Thiên của bọn họ cũng tăng ca, bận rộn đến mức sắp điên luôn rồi.
Sau khi đưa sư phụ về nhà xong, anh ta còn phải quay lại tăng ca nữa.
Có điều, anh ta vừa đi được nửa đường, con đường phía trước đột nhiên đen nhánh, đèn đường hai bên đều hỏng rồi.
“Lạ thật, đèn đường hỏng hết rồi hả?” Hoa Quốc Đống cảm thấy khó hiếu, cho xe chạy chậm lại.
Xe vang lên tiếng lộp bộp, dường như là cán trúng thứ gì đó.
“Trời ạ!” Hoa Quốc Đống giật nảy mình: “Chẳng lẽ là cán trúng người rồi?”
Hoa Quốc Đống vội vàng dừng xe lại, đi xuống xe xem thử.
Kết quả, không xem thì không biết, xem rồi thì sợ tới mức nhảy dựng lên.
Dưới xe đúng là có một người.
Tới khi Hoa Quốc Đống nhìn kỹ lại thì lông tơ cả người đều dựng ngược lên, bởi vì không chỉ có một người, mà có tới vài người.
“Mẹ ơi! Rốt cuộc là tôi đâm trúng mấy người vậy? Sao lúc nãy tôi không cảm giác gì được hết vậy?”
Lúc này, Diệp Lâm cũng xuống xe xem xét tình huống, trấn an Hoa Quốc Đống: “Đừng sợ, không phải là anh đâm, bọn họ chết lâu rồi!”
Hoa Quốc Đống vội vàng móc điện thoại ra, mở đèn flash chiếu xuống người nằm trên mặt đất.
Nếu không phải có sư phụ ở đây thì Hoa Quốc Đống đã bị một màn khủng bố trước mắt
dọa sợ, lái xe bỏ chạy lâu rồi.
Cả người thi thể trên đất đều biến thành màu đen, da thịt nhăn nhúm, không chút hồng hào, giống như là xác khô đã chết mấy nghìn năm, cực kì đáng sợ.
Nó khiến người ta chỉ nhìn một cái thôi là cảm thấy sởn tóc gáy.
“Lại tới nữa rồi hả?” Hoa Quốc Đống run rẩy cả người, tay cầm điện thoại cũng run theo: “Lại là vụ án kia nữa hả?”
Diệp Lâm đứng dậy, hít sâu một hơi, dường như ngửi được mùi gì đó.
Sau đó, anh dặn dò Hoa Quốc Đống: “Anh ở đây trông coi hiện trường. Tôi đi sang bên kia xem thử.”
Cái gì?
Nghe vậy, Hoa Quốc Đống lập tức sợ tới mức sắc mặt trắng bệch: “Sư phụ, anh đừng bỏ tôi một mình ở đáy…”
“Chỉ là thi thề thôi mà, sẽ không ăn anh, anh sợ cái gì hả?” Diệp Lâm mắng.
“Đúng vậy! Đúng vậy!” Chim La Sát âm thầm đi theo cũng thuận miệng lên tiếng: “Đáng tiếc là xác khô, tinh hoa bị hút sạch hết rồi, tôi lười đi hút nữa!”
“Ai vậy? Ai đang nói chuyện vậy?” Hoa Quốc
Đống giống như chim sợ cành cong, sợ tới mức nhảy dựng lên: “Sư phụ, anh có nghe thấy không? Vừa rồi có một giọng nữ…”
“Có khi nào là hung thủ hay không?”
Thấy dáng vẻ sợ hãi không yên của Hoa Quốc Đống, Diệp Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, lên tiếng: “Anh lái xe đi trước đi. Bên này cứ giao cho tôi là được rồi!”
Nói xong, Diệp Lâm không đợi Hoa Quổc Đổng khuyên nhủ, một mình đi vào trong đường phố tối đen.
“La Sát, mày ngửi thử xem có phải gần đây có thi khí nặng lắm đúng không?”
Diệp Lâm thả chim La Sát ra để tìm kiếm nơi tỏa ra thi khí.
Lúc nãy nhìn thấy mấy cái xác khô, Diệp Lâm mơ hồ ngửi được gần đây có thi khí.
Có lẽ hung thủ ở gần đây, hoặc là nói chưa kịp chạy ra xa?
Ngay sau đó, trong bóng tối có một luồng âm khí lan tràn.
Chim La Sát vốn dĩ sống nhờ thi khí, có thể nói là ngựa quen đường cũ khi đi tìm thi khí.
Sau khi được thả ra, nó bay khắp nơi giống nhưtinh linh trong bóng đêm.
“ở đây nè!”
Thân hình khổng lồ của chim La Sát bao phủ phía trên trang viên, giống như là mây đen tụ lại thành một mảng, quan sát phía dưới.
“ở đây… có người sắp thi biến…”
“Kỳ lạ… rõ ràng là người sống… sao lại thi biến chứ?”
Chim La Sát nhìn từ trên cao xuống, tận mắt nhìn thấy mọi thứ, cảm thấy kỳ lạ.
Dường như mọi chuyện xảy ra trước mắt đã vượt qua phạm vi hiếu biết và năng lực của nó.
Sau đó, Diệp Lâm bước nhanh lên, đi lại chỗ mà chim La Sát chỉ.
Đó là một khu đại trạch xa hoa có diện tích cực kì lớn.
Có thể có được một căn biệt thự cao cấp rộng lớn trên đoạn đường tấc đất tấc vàng, chứng tỏ chủ nhà là người có thân phận hiển hách, tôn quý đến mức khó có thể tưởng tượng.
“Phủ quốc sư?”
Diệp Lâm đi lại gần cổng chính, ngẩng đầu lên nhìn thì thấy hai chữ “quốc sư” nối bật trên cổng.
“Hóa ra đây là nhà của quốc sư?”
Thảo nào trông hoành tráng như thế!
Diệp Lâm chưa kịp nghĩ nhiều thì chợt nghe thấy tiếng bước chán dồn dập truyền đến từ phía sau.
“Diệp Lâm, sao anh lại ở đây?”
Một giọng nói lạnh lùng lại quen thuộc vang lên.
Diệp Lâm quay lại nhìn, thấy là Kim Lũ Y và phó thủ Ân Hồng Trang đang dần đầu đội cận vệ Yến Kinh đi về phía bên này.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 521 Phủ quốc sư"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com