Cửu Trung Vương - Chương 17 Cam đoan với anh
Chương 17: Cam đoan với anh
Bên trong đại sảnh nhà họ Tô rộng rãi.
Diệp Cửu Trung mặc âu phục đắt tiền chẳng khác nào thế gia giàu có, cứ như vậy đứng bên cạnh Tô Nhiên.
Mà Tô Nhiên lo lắng vô cùng.
Cô cố gắng tự nói với mình, bình tĩnh, bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh.
Trái lại, vẻ mặt Diệp cửu Trung lại vô cùng thoải mái.
“Tiếu Trung Trung à, phải nhớ, bây giờ anh là con nuôi của Chu Thế Hào gia tài trăm tỷ, không được sợ sệt, đừng lòi nhé.”
Diệp Cửu Trung cười nhạt.
Đùa à!
Mấy chuyện nhỏ nhặt này có gì mà phải sợ?
Ngay lúc Tô Nhiên đang nhỏ giọng nhắc nhở Diệp Cửu Trung, bên ngoài vang lên tiếng bước chân lạch cạch.
Tô Nhiên nghe tiếng bước chân cũng biết là bổ mẹ đến rồi.
Cô chậm rãi xoay đầu lại, nhìn ông bà Tô mặt mày tối sầm, cô vội gọi một tiếng: “Bố, mẹ!”
Tô Thanh Hà không để ý tới con gái của
mình, mà vừa mới bước vào, ánh mắt ông ta đã rơi trên người Diệp cửu Trung.
“Anh là ai?”
Tô Thanh Hà cũng không hề nhận ra sau khi thay đối quần áo, khí chất của Diệp cửu Trung đã hoàn toàn thay tôi.
“Bố, anh ấy là người ở với con…”
Tô Nhiên vừa nói xong, Tô Thanh Hà cũng nhận ra ngay: “Là cậu à? Tôi nhận ra rồi!”
“Con nhóc vô liêm sỉ kia, ai cho mày dẫn người đàn ông này về? Tô Nhiên, tao hỏi mày, mày còn biết xấu hố hay không hả? Dám đưa người đàn ông này về Tô thị? Có phải mày muốn làm bố mẹ mày tức chết không hả? ? ?” Sau khi Tô Thanh Hà nhận ra Diệp cửu Trung, ông lập tức nổi trận lôi đình.
Ông đánh chết cũng không nghĩtới, con gái mình lại dám dẫn “người đàn ông hoang dã” này về.
Tô Nhiên vội vàng giải thích: “Bố nghe con giải thích đã, thật ra, chúng con đã ở bên nhau rất lâu rồi!”
Cái gì?
“Hai đứa… hai đứa ở cùng một chỗ thật?” Tô Thanh Hà nghe vậy thì tức giận đến mức suýt chút nữa ngất đi.
Bà Tô cũng hoảng lên.
“Nhiên Nhiên à, con nói nhăng nói cuội gì đó? Sao con có thế tùy tiện ở cùng với một người đàn ông khác được? Con có biết mấy hôm nữa con sẽ với Thiếu công tử của tập đoàn Trung Hải không?”
Tô Nhiên hít sâu một hơi nói: “Bố mẹ, bố mẹ nghe con giải thích rõ ràng đã!”
“Được thôi! Mày cứ giải thích cho ông nghe! Ngày hôm nay, nếu mày không giải thích rõ ràng, ông đánh gãy chân mày!”
Tô Thanh Hà tức giận đến mức đỏ bừng cả mắt.
Tô Nhiên không hề lung lay một chút nào, cô hít sâu một hơi bắt đầu nói: “Bố mẹ, chắc bổ mẹ đều biết biết, con cũng không muốn gả cho Triệu Thiểu Phong, vì thế ngày hôm nay con chỉ có thể dẫn anh ấy về, nói hết mọi chuyện ra.”
“Từ nhỏ đến lớn, chuyện gì con cũng nghe hai người, nhưng lần này, nhất định con phải tự mình làm chủ!”
“Bố mẹ muốn gả con cho Triệu Thiểu Phong của tập đoàn Trung Hải, đơn giản là vì muốn hợp tác với tập đoàn Trung Hải, cứu vớt xí nghiệp Tô thị của chúng ta, thế nhưng, bố mẹ đã sai rồi!”
“ở Giang Thành này, không chỉ có tập đoàn
Trung Hải có tiền, cũng không chỉ mỗi mình Triệu Thiểu Phong có thể một tay che trời, mà bây giờ đối tượng của con là anh ấy! Anh ấy còn mạnh hơn Triệu Thiểu Phong không biết bao nhiêu lân!”
Vừa nói, Tô Nhiên vừa ngước nhìn Diệp cửu Trung.
Ồng Tô bà Tô nghe Tô Nhiên nói vậy thì thoáng sững sốt!
Sau đó họ mới đưa mắt đánh giá Diệp cửu Trung khí chất xuất trần một lần nữa.
Đường đường là Diệp cửu Trung nắm trong tay Hoa Hạ, anh đứng ở đó giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ!
Bộc lộ hết sự sắc bén ra ngoài!
Khuôn mặt anh tuấn vô song càng toát lên khí chất của công tử thế gia giàu có!
Sau khi nhìn Diệp cửu Trung mười mấy giây, bà Tô mới nói: “Nhiên Nhiên à, con nói, cậu ta… còn giỏi hơn Thiếu công tử của tập đoàn Trung Hải?”
Tô Nhiên mỉm cười.
“Đương nhiên rồi!”
“ở trước mặt anh ấy, Triệu Thiểu Phong còn không xứng làm rác!”
Bà Tô ngấn ra!
Nhưng Tô Thanh Hà lại lạnh lùng nói: “Toàn là nói bậy! ở Giang Thành này, tập đoàn Trung Hải trị giá mấy tỉ! Sao nó có thể so với Triệu thiếu gia?”
A!
“Bố à, bổ khinh thường bạn trai con quá rồi?”
“Bố cũng biết, trưa hôm nay, tại sao tập đoàn Đế Hào giàu có nhất Giang Thành lại tới tìm con không?”
Tô Nhiên nói vậy khiến cho cố họng Tô Thanh Hà mất tiếng: “Con có ý gì… ?”
Tô Nhiên nói: “Ý của con chưa đủ rõ ràng sao? Bố mẹ à, con nói thật với hai người, thật ra bạn trai con chính là con nuôi của đại gia bậc nhất Giang Thành, tập đoàn Đế Hào ạ! Diệp cửu Trung!”
Lời cô vừa nói ra không khác nào sấm nổ.
Khiến cho ông bà Tô choáng váng tại chỗ.
Đường đường là con nuôi của tập đoàn Đế Hào?
Diệp Cửu Trung?
Lần thứ hai nhìn về phía Diệp cửu Trung, lúc này hai người đều câm nín!
Rốt cuộc lúc này Diệp cửu Trung cũng lên tiếng.
“Bác trai, bác gái, chào bác ạ!”
Nhìn thấy Diệp cửu Trung chào hỏi, Tô Thanh Hà sửng sốt mười mấy giây, sau đó ông mới trợn mắt lên nhìn về phía Diệp cửu Trung: “Cậu… cậu… cậu đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào sao? ?”
Diệp Cửu Trung cười cười, khẽ gật đầu.
Ngay khi Diệp cửu Trung gật đầu, ở Vân Thủy sơn trang cách đó khá xa, người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào đang ngồi trong đại sảnh vàng son cứ thế “hắt xì” một cái!
Không xứng!
Nhìn Diệp Cửu Trung thừa nhận, lúc này Tô Thanh Hà cũng ngây ngấn cả người.
Mà bà Tô Trần Vân cũng trợn mắt ngoác mồm ở đó.
Dù sao, nếu thân phận của Diệp cửu Trung đúng là con nuôi của người giàu nhất Giang Thành chu Thế Hào, thế thì Triệu Thiếu Phong so với Diệp Cửu Trung đúng là trời với đất.
“Nhiên Nhiên à, con không lừa chúng ta chứ? Cậu ta là con nuôi của Chu Thế Hào thật sao?” Tô Thanh Hà nhìn Diệp cửu Trung vãn thấy không dám tin.
Tô Nhiên lại nói: “Sao con có thể lừa bố mẹ được?”
“Bố à, con đã nói rồi, con gái bố không phải người tùy tiện ai cũng có thể cưới được, khi còn bé bố có nhớ ông nội từng coi số cho con, nói con có số làm Phượng Hoàng kia mà, giờ mọi người tin chưa?” Tô Nhiên tiếp tục nói khoác.
Quả nhiên, ông bà Tô nghe vậy thì trầm mặc lần nữa.
Đúng nhỉ!
Lúc Tô Nhiên vừa mới sinh ra, ông cụ Tô đã tìm người coi sổ cho Tô Nhiên.
Lúc đó chính miệng lão đạo sĩ giang hồ kia đã nói, Nhiên Nhiên có mệnh làm Phượng Hoàng!
Bây giờ nhớ lại, ông bà Tô khiếp sợ đứng đờ ra.
Chẳng lẽ, lão đạo sĩ năm đó nói thật à? ? ?
Qua hồi lâu sau, Tô Thanh Hà bỗng quay đầu nói với Diệp Cửu Trung: “Hóa ra là Diệp thiếu gia, xin lỗi, trước đó tôi đã vô lễ quá, mong cậu đừng để ý!”
Diệp Cửu Trung cũng không khách sáo, anh thờ ơ nói: “Không sao!”
“Cảm ơn Diệp thiếu gia rộng lượng!”
“Người đâu, nhanh chuẩn bị trà ngon cho Diệp thiếu gia đi!”
Người làm nghe vậy thì lập tức đi pha trà
ngon nhất cho Diệp cửu Trung rồi bưng lên.
Tô Nhiên nhìn thấy thái độ của bổ thay đối 180 độ, cô mới hài lòng nở nụ cười.
“Bố mẹ à, mọi người đã gặp bạn trai của con rồi, vậy thì chuyện kết hôn của con và Triệu Thiểu Phong có thế hủy bỏ không?” Tó Nhiên tận dụng mọi thời cơ rồi hỏi.
Tô Thanh Hà thoáng lúng túng.
Ông nói: “Nhiên Nhiên à, chuyện này bổ sẽ bàn bạc lại với bác cả của con một chút, con đừng vội nhé, được chứ?”
“Trời đất! Bố bàn bạc gì với bác cả con ạ? Chuyện con lập gia đình hay không liên quan gì tới bác ấy chứ?”
“Cái này… Dù sao cũng liên quan đến danh dự của gia tộc chúng ta!” Tô Thanh Hà khó xử.
“Con mặc kệ, hôm nay nhất định con phải hủy hôn với Triệu Thiếu Phong!”
Thấy Tô Nhiên như vậy, Tô Thanh Hà cũng có phần xoắn xuýt.
Ông ngấng đầu lên nhìn Diệp cửu Trung, vừa lúc Diệp Cửu Trung cũng xoay đầu lại.
“Xin bác tác thành cho Nhiên Nhiên đi ạ, cháu cam đoan với bác, chỉ cần bác hủy hôn với tập đoàn Trung Hải, nhất định sau này con gái bác sẽ một bước lên mây, làm Phượng Hoàng, hơn nữa, cháu bảo đảm từ nay về sau, Tô thị cũng sẽ thănq tiến rất nhanh!”