Cửu Trung Vương - Chương 8 cửu Trung Lệnh
Chương 8: cửu Trung Lệnh
Cửu Trung Lệnh
“Bố ơi, nghe con giải thích đã, con thật sự không hề…”
Tô Nhiên lại bị hiểu lầm lần nữa, đành cố gắng giải thích.
“Cô còn mặt mũi giải thích ư? Vậy cô nói tôi nghe, tên này rốt cuộc là ai? Vì sao lại đi nghỉ phép với cô bên bờ biến? Vì sao lại xuất hiện trong nhà cô?” Tô Thanh Hà chỉ thẳng vào mũi Diệp Cửu Trung, tức giận nói.
Tô Nhiên không biết phải giải thích như nào!
“Con nhóc chết tiệt này, cô nghe đây, mẹ cô từ hôm qua đến nay hôn mê vì cô hai lần rồi!”
“Còn nữa, tập đoàn Trung Hải cũng vì cô mà cắt đứt giao dịch với Tô Thị rồi!”
“Nếu cô còn nghĩ mình họ Tô, giờ ngoan ngoãn theo tôi về nhà nhanh!”
“Nếu cô ở bên thằng trai hoang này, từ nay về sau đừng bước chân vào cửa nhà họ Tô nữa!”
Tô Thanh Hà gầm lên xong, xoay người bỏ đi.
Tô Nhiên không biết nên làm thế nào cho phải.
Cô quay đầu lại nhìn Diệp cửu Trung đang
đứng phía xa, nước mắt chảy xuôi, chuẩn bị đi theo người nhà về!
“Đợi đã!”
Đúng lúc này, Diệp cửu Trung đứng cách đó không xa mở miệng.
Thấy Diệp Cửu Trung đột nhiên lên tiếng, người nhà họ Tô bên này giận dữ quay sang nhìn.
“Tên khốn này, anh định làm gì?”
Thấy Diệp Cửu Trung, Tô Thanh Hà đột nhiên phát cáu.
Diệp Cửu Trung từ từ đi tới: “Tôi chẳng muốn làm gì cả, chỉ muốn hỏi ông một câu!”
“Là một người cha, vì sao ông nhất định phải ép con gái mình lấy một người mà cô ấy không yêu?”
Nghe vậy, Tô Thanh Hà ngấn ra, sau đó giận dữ: “Anh là cái thá gì mà đứng đây dạy dỗ tôi?”
“Tôi là cái thá gì ư? ông không xứng được biết!”
“Tôi chỉ muốn nói cho ông biết, Tô Gia nhà các ông nếu chỉ vì chút tiền, hay vì gia tộc gì đó mà chôn vùi hạnh phúc cả đời của con, sớm muộn gì cũng hối hận thôi!”
Diệp Cửu Trung chậm rãi nói.
Tô Thanh Hà nghe vậy thì bật cười.
“Thằng nít ranh như anh cũng dám đứng đáy dõng dạc ư? Nực cười thật!”
“Nhiên Nhiên, đi theo bố!”
Tô Thanh Hà túm chặt lấy Tô Nhiên, kéo cô lên xe.
Tô Nhiên bị ép, đành phải lên xe.
Cứ vậy, Tô Nhiên bị người nhà họ Tô đưa đi.
Nhìn theo bóng cô, ánh mắt Diệp cửu Trung chỉ còn sự lạnh lùng.
“Giang Thành, nhà họ Tô, tập đoàn Trung Hải…”
“Xem ra nên vào cuộc rồi.”
Lẩm bấm xong câu đó, Diệp cửu Trung quay về biệt thự.
Trong căn biết thự trống trải, Diệp cửu Trung bước vào cầm chiếc lệnh bài cửu Trung luôn mang theo bên mình ra.
Nhìn chiếc lệnh bài đen nhanh, Diệp cửu Trung cười mỉa mai.
“Người đời tưởng Diệp cửu Trung này chết rồi ư?”
“Nhưng bọn họ đâu có biết, cửu Trung Lệnh trên giữ vận mệnh quốc gia, dưới trấn giữ chư hầu. Quan trọng hơn cả là, cửu Trung Lệnh nắm giữ hết tất cả tài sản trong thiên hạ!”
Nói xong, Diệp cửu Trung tìm được một cái máy tính bảng.
Anh nhấn vào một trang web mã hóa cấp độ 4S.
Sau đó xuất hiện ô mật mã!
Diệp Cửu Trung cầm cửu Trung Lệnh lên, bên dưới tay cầm của nó có một hàng mã số mắt thường không nhìn thấy được!
Sau khi nhập mã số, trang web thần bí nhất thế giới từ từ mở ra.
Giao diện màu đen, bên trên có hình đầu rồng.
Ngoài ra còn chia ra làm hai mục rõ ràng: Trong nước và ngoài nước.
Trong phần tài liệu mật bên nước ngoài, có chứa thông tin chi tiết về nhân vật đứng đầu mười nước, ngoài ra còn có các nhân vật mạnh mẽ có bối cảnh khác!
Về phần trong nước, có thể tìm thấy tình trạng phân bố thế lực trong Hoa Hạ.
Click mở phần trong nước, cuối cùng Diệp Cửu Trung cũng tìm thấy: Giang Thành.
Chỉ thoáng chốc.
Các đại nhân vật có quyền có tiền ở Giang Thành xuất hiện trên màn hình máy tính của anh.
Nhà họ Tô: Gia tộc hạng ba, tài sản ước chừng ba trăm triệu.
Gia chủ: Tô chấn Hùng, 84 tuổi.
Từng làm lính, từng đánh giặc, tuối già nhiều bệnh kín nên giờ đã về hưu.
Gia chủ hiện tại: Tô Thiên Hoằng!
Con thứ: Tô Thanh Hà!
Nhìn lướt qua tình huống của Tô gia xong, Diệp Cửu Trung cũng hiếu đại khái.
Sau đó anh tiếp tục tìm: Tình trạng tập đoàn Trung Hải.
Chỉ trong thoáng chốc, Diệp cửu Trung đã tìm thấy tab về tập đoàn này.
Tập đoàn Trung Hải, gia tộc hạng hai ở Giang Thành, tài sản: vài tỷ!
Chủ tịch: Triệu Thụy Hâm, doanh nhân tư nhân.
Làm giàu nhờ mỏ than, có thế coi là nhà giàu mới nối.
Triệu Thụy Hâm chỉ có một đứa con trai, chính là Triệu Thiếu Phong.
Nhìn đến đây, Diệp cửu Trung cười nhẹ.
Sau đó anh lướt lên trên xem.
ở trên đỉnh mục Giang Thành, có một tập
đoàn giá trị tầm trăm tỷ, tên là: Tập đoàn Đế Hào!
Nhìn cái tên này, Diệp cửu Trung lập tức cau mày: Sao tên tập đoàn này nghe quen thế? Đừng bảo là lão già Chu Thế Hào kia nhé?
Nghĩ đến chu Thế Hào, Diệp cửu Trung cười khẽ.
Mấy năm trước đây, Chu Thế Hào vẫn chưa phải là nhà giàu số một Giang Thành.
Về sau, dưới sự dẫn dắt của Phó Thương Long, ông ta mới miễn cưỡng được hợp tác với quân đội, cũng nhờ cơ hội ấy mà nhảy lên làm nhà giàu số một Giang Thành.
Nghe nói cách đây ba năm, lão già kia đợi anh ngoài cửa quân khu ba ngày ba đêm chỉ vì mong được bái tạ cảm ơn anh.
Nhưng cuối cùng Diệp cửu Trung cũng không đi gặp ông ta vì bận quá!
Lúc đó không cần, không ngờ bây giờ lại gặp Chu Thế Hào ở đây!
Vươn vai, Diệp cửu Trung đóng máy tính lại.
“Tập đoàn Đế Hào đúng không nhỉ?”
“Cũng tốt!”
“Ba năm trước không gặp, vậy nay đi gặp lão già kia đi!”
Nói xong, Diệp cửu Trung sải bước ra khỏi
Minh Châu Hoa Phủ!