Đại Ca Jeon (Vkook) - Chương 32
– Yaaaa chết tiệt? Cái bụng đáng ghét sao lại đói lúc này chứ ?
Jeon Jungkook tia mắt xung quanh. Vớ lấy bịch snack thơm ngon. Nhưng mà ăn vậy vẫn chưa đủ…cậu muốn ăn thịt cơ!
Nhanh chân bước xuống giường. Jeon Jungkook định mở cửa ra chợt nhớ lại mấy câu nói lúc sáng. Bĩu môi, hậm hực đi lại giường. Cậu suy nghĩ, nếu như cậu đặt đồ ăn thì cũng ship lại mà..nhưng mà cậu cũng phải bước ra cửa phòng..có cách nào không cần đi ra ngoài mà vẫn lấy được đồ ăn không ? Hay bay ra nhỉ ?!
Vớ lấy chiếc điện thoại trên đầu giường. Jeon Jungkook nhấn vào dãy số có đặt biệt danh là******** và trái tim đỏ.
” A-loo ”
” Ai vậy ? ”
Đầu dây bên kia chút giỡn cợt. Jeon Jungkook cau mày! Đã biết mà còn giả bộ?!
” Em đói ”
” Em nào thế ? ”
Kim Taehyung kiên nhẫn trêu ghẹo
” Em! Jeon Jungkook của Taehyungie đây nè…”
” Hừm!”
” Em đói rồii..”
” Tự xuống nhà mà lấy ”
” Anh có nhà không ?”
” Em hỏi làm gì ?”
” Trả lời !”
” Anh không có ở nhà ”
” Vậy tốt ”
” Em không hỏi anh đi đâu sao ?”
” Em hỏi làm gì ?”
“…”
” Thôi em đi ăn nha~ ”
“…”
* tút *
Jeon Jungkook đầu dây bên đây nở nụ cười mừng rỡ. Không có anh ở đây thì cậu có thể ăn thỏa thích rồi!! Hehe.
Kim Taehyung đầu dây bên kia nở nụ cười nham hiểm. Thật ra anh đang ở phòng anh. Nhưng mà bé con của anh dễ dụ vậy nhỉ ?
* Cạch *
Tiếng mở cửa ở phòng cậu. Jeon Jungkook nhìn xung quanh một lượt. Rón rén đi ra như kẻ ăn trộm. Nhận biết được xung quanh không có ai, Jeon Jungkook thở phào một hơi. Đi xuống nhà bếp thảnh thơi kiếm đồ ăn.
* Cạch *
Cửa phòng Kim Taehyung mở ra. Anh thong thả cho hai tay vào túi quần đi phía sau cậu. Gương mặt tập trung như một con hổ đang săn mồi.
[…]
Jeon Jungkook vui vẻ lấy trong tủ lạnh ra một hộp thịt. Thì phía vai cậu có một cánh tay đặt lên!
– Nè !
Jeon Jungkook hơi hoang mang? Không phải anh đã đi ra ngoài rồi sao ? Sao lại ở đây ?còn cái giọng này là sao ?
Xoay người cậu lại. Kim Taehyung nhìn chằm chằm cậu. Jeon Jungkook sợ hãi nhắm mắt, nhớ lại những điều lúc sáng vừa nói.
– Sao vậy ?
– Kh-không phải anh nói anh đ…đi ra ngoài sao ?
Run rẩy trả lời anh. Kim Taehyung nhếch mép đến gần cậu. Jeon Jungkook tránh né muốn chạy đi thì bị anh bắt lại.
– Đi đâu ?
– E…em..
– Hửm ?
– Em…muốn đi ngủ!
– Được ! Anh đi ngủ mới em !
” Đi ngủ với em ?”
” Đi ngủ với em ?”
” Đi ngủ với em ?”
Là sao chứ ? Jeon Jungkook chưa kịp hết hoang mang đã bị anh bế lên. Theo phản xạ cậu hai tay ôm lấy cổ anh. Kim Taehyung nhếch mép một lần nữa rồi bế cậu đi thẳng lên phòng.
– Để anh đi ngủ với em nha ?
– Hơ..a..em không buồn ngủ !
– Hửm?
– Bé nói dối là không ngoan! Phải phạt!
– E…
– Mở cửa !
Kim Taehyung cắt ngang lời cậu. Jeon Jungkook vớ lấy tay nắm cửa mở ra
* Cạch *
– A..
Bị anh ném thẳng xuống giường. Jeon Jungkook choáng váng. Kim Taehyung nằm đè lên người cậu. Đôi môi anh đào cứ chu chu ra. Kim Taehyung hôn xuống nhưng bị cậu chặn lại.
– Buông em ra !
– Hửm ?
– Buông !
– Không phải em nói đi ngủ sao ? Tôi đang ngủ với em đây !
– Ngủ quái nào tư thế như vậy hả Kim Taehyung ?!
– Suỵt! im lặng đi!
– Con m…um
Hôn lên môi cậu. Kim Taehyung cũng không để hai tay anh yên phận nghỉ ngơi. Lần mò xuống cúc áo mở từng cúc. Jeon Jungkook vùng vẫy.
* CHÁT *
Kim Taehyng đáng vào mông to của cậu. Dứt khỏi nụ hôn Kim Taehyung cau mày
– Đừng nháo nữa!
– Oaaaaaaa
– Hức…
– Oa….ưm