NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi - Chương 173

  1. Home
  2. Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi
  3. Chương 173
Prev
Next

Con ác linh này vừa xảo quyệt tốc độ lại vừa nhanh, muốn bắt được nó thì phải tìm mọi cách hiểu hơn về nó mới có thể bắt được.
Tề Mục cũng nghĩ như vậy, trực tiếp kêu người lái xe đến cục công an phụ trách vụ án này.
Địa vị an ninh quốc gia cách biệt nên phải xuất trình chứng minh thư để xác minh danh tính, cơ quan công an phụ trách vụ án cho phép họ vào kho lưu trữ để kiểm tra hồ sơ, còn cử cả cảnh sát phụ trách vụ án lúc đó đến để đi cùng họ.
Viên cảnh sát là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, nhìn khuôn mặt có vẻ như có cả con trai và con gái nên đối với sự việc này ông ấy có ký ức rất sâu sắc, ông ấy đã tham gia thẩm vấn và lập tức có mặt tại hiện trường vụ án lúc đó. Mọi ngọn nguồn ngóc ngách của chuyện này ông ấy đều biết rất rõ.
“Người bị hại thật sự chết rất thảm. Con trai bà ấy đã dùng dao chặt xương trong nhà chém hơn 20 nhát dao. Máu, thịt nát, cặn xương văng khắp nơi, ruột cũng vương ra khắp mặt đất. Lúc đó, một đồng chí nữ đi đến hiện trường cùng chúng tôi hai ngày sau khi về còn chẳng ăn được cơm.
“Vậy rốt cuộc thì tại sao con trai bà ấy lại muốn giết bà ấy?” Linh Bảo hỏi.
Viên cảnh sát tưởng cô cũng là nhân viên của Cục An ninh Quốc gia nên thẳng thắn trả lời:
“Bởi vì bà ấy ngăn nó chơi game nên mới định rút nguồn điện máy tính của đứa trẻ đó.”
Mọi người há hốc mồm, bọn họ ai cũng đều có ba mẹ, căn bản khó có thể tưởng tượng được sẽ có người vì ba mẹ ngăn cản mình chơi game mà giơ dao chém người, lại còn chém chết người còn đang sống một cách dã man đến như vậy.
Viên cảnh sát nghĩ bọn họ không tin nên nói tiếp:
“Những điều tôi nói đều là sự thật! Đứa nhỏ kia là được ông bà nội nuôi nấng, từ nhỏ đã đặc biệt cưng chiều nó, nó chỉ hướng đông thì không dám đi về hướng tây, nó bảo mắng chó thì không dám đánh gà. Tôi nghe hàng xóm của nó kể lại rằng, chỉ cần không hợp ý nó thì ngay cả ông bà nó nó cũng đánh, mới tuổi nhỏ mà ở trường đã hút thuốc, trốn học đánh nhau lại còn nghiện game online, căn bản không chịu sự quản lý của trường. Năm ngoái, bởi vì thành tích học tập của thằng bé đó quá kém nên nhà trường đã nghiêm khắc yêu cầu ba mẹ nó quay về ở bên cạnh dạy dỗ lại nó, mẹ nó mới nghỉ việc trở về chuyên tâm chăm sóc nó, ai có ngờ được lại xảy ra chuyện này!”
Nói đến đây, viên cảnh sát thở dài, tiếp tục nói: “Đứa nhỏ đó nói mẹ nó bình thường rất đáng ghét, cứ quản đông quản tây làm nó rất khó chịu, bà ấy còn kiểm soát tiền tiêu vặt của nó, không cho nó đi đến tiệm net cùng bạn bè của nó chơi game, nó chỉ có thể ở nhà chơi. Hôm đó thằng bé đang đánh team cùng với bạn bè, mẹ nó lại nhất quyết mắng bắt nó đi học, nó vô cùng tức giận, vì vậy mới cầm dao chém chết bà ấy. Nó còn nói dù sao thì không có mẹ nó cũng đã có thể lớn đến chừng này rồi, thế nên nó có giết bà ấy cũng không sao, đây là chuyện riêng của gia đình nó, người khác cũng không quản được.”
Nghe xong những lời này mọi người đều im lặng, lời nói cũng khó có thể diễn tả sự phẫn nộ trong lòng họ lúc này.
“Kẻ đáng ghét như vậy thế mà lại phán nó vô tội rồi thả đi à!” Một đội viên trẻ tuổi không nhịn được liền tức giận quở trách.
Đồng nghiệp của anh ấy kéo kéo tay áo anh ấy, ra hiệu cho anh ấy đừng nói lung tung.
Viên cảnh sát cũng rất bất đắc dĩ: “Thằng bé chỉ mới 11 tuổi, đến 12 tuổi nó còn chưa đủ tháng, về mặt pháp lý nó vẫn còn là một đứa trẻ, chúng tôi còn có thể làm gì được nó đây? Ban đầu cục cảnh sát chúng tôi cảm thấy ít nhất cũng nên đưa nó đến trại cải tạo để cải tạo hai năm, nhưng người nhà nó lại không đồng ý, nếu người nhà không đồng ý, chúng tôi cũng không thể cưỡng chế được, chỉ có thể thả nó đi!”
Theo Luật Bảo vệ trẻ vị thành niên, trẻ em dưới 14 tuổi dù có giết người cũng không phải chịu trách nhiệm hình sự, trường hợp của thiếu niên kia thậm chí còn không phải chịu trách nhiệm dân sự, vì người cậu ta đã giết chính là mẹ đẻ của mình, đây thực sự chuyện riêng của gia đình họ. Tuổi tác lại còn quá nhỏ, thậm chí còn chưa đến 12 tuổi, nó vẫn còn là một đứa trẻ thế nên cũng không thể gửi nó đến trại giam cho trẻ vị thành niên, mà đến trại cải tạo thì cần phải có sự đồng ý của người nhà, nếu người nhà không đồng ý, bọn họ thực sự cũng không còn cách nào với cậu ta.
“Loại người này xuống địa ngục có khi còn quá nhẹ nhàng cho nó rồi!” Có người mắng.
Linh Bảo nghĩ trong lòng, trên đời này vốn dĩ không có địa ngục mà chỉ có con thông đạo Luân Hồi. Có điều việc thẩm lý và phán quyết này chỉ được thi hành sau khi chết. Còn khi ở thế giới con người, chỉ có luật pháp và nhân quả của thế giới con người mới có thể xử phạt được cậu ta.
Thấy mọi người đều đang kích động, Tề Mục vỗ tay: “Mọi người xem lại hồ sơ lần nữa xem có chỗ nào sơ sót không, sau đó chúng ta phải lập tức tìm ra hộ gia đình này, thời gian không còn nhiều nữa!”
Loại lỗ hổng của pháp luật này mọi người căn bản cũng không còn cách nào khác. Hiện tại dù có phẫn nộ đến thế nào cũng vô ích, điều quan trọng hơn cả là phải giải quyết vụ án giết người do virus ác linh càng sớm càng tốt để có thể tránh khỏi việc có thêm nhiều người vô tội bị hại.
Sau khi biết được địa chỉ mới của hộ gia đình kia từ cục cảnh sát, Linh Bảo và những người khác vội vã chạy đến một lần nữa.
Người ra mở cửa là một bà lão tầm sáu mươi tuổi, tóc xoăn, bà ấy đang nấu ăn trong bếp, trên tay vẫn còn dính nước.
“Các người tìm ai vậy?”
“Chúng tôi đến từ cục cảnh sát, có một số việc trong quá trình điều tra cần mọi người hỗ trợ.” Người cảnh sát trung niên đi cùng đưa ra chứng minh thư của mình qua mắt mèo trên cửa.
Bà cụ có vẻ rất ấn tượng với người cảnh sát trung niên kia bèn mở cửa: “Là cảnh sát Trương đó sao, mời vào nhà ngồi!”
“Dịch Kiệt không có ở nhà à?” Dịch Kiệt chính là tên của cậu bé đã giết mẹ mình.
“Nó đi học vẫn chưa về, ông nội nó đến đón nó rồi, chắc phải đợi một lát nữa mới về đến nhà. Cảnh sát Trương, lần này cậu đến có chuyện gì sao?”
Bà cụ vừa nói chuyện vừa tiếp đón mọi người vào, còn rất khách khí phục vụ trà nước, cảnh sát Trương vội vàng ngăn bà ấy lại: “Lần này chúng tôi đến đây là muốn hỏi bà một vài chuyện về mẹ của Dịch Kiệt.”
Nụ cười trên mặt bà lão đông cứng lại: “Không phải vụ án đã khép lại rồi sao? Lúc đó cũng đã nói Tiểu Kiệt nhà tôi sẽ không bị kết án, bây giờ sao còn phải hỏi nữa?”
“Bà hiểu lầm rồi. Không phải chúng tôi muốn truy cứu trách nhiệm hình sự cậu bé mà còn có một chuyện khác. Tôi nghe nói các người dọn ra ngoài là vì trong nhà bị ma ám. Bà có thể nói cho chúng tôi biết tình hình cụ thể là như thế nào không?” Cảnh sát Trương nói.
Nói đến đây, bà lão có chút tức giận:
“Còn không phải là đứa con dâu đoản mệnh kia của tôi hại sao? Cậu nói xem cô ta chết cũng đã chết rồi, cớ sao còn muốn quấy rầy chúng tôi làm chi? Làm cho chúng tôi rõ ràng đang có nhà lại không thể ở, chỉ có thể ra ngoài đi thuê nhà ở. Một tháng phải chi ra sáu bảy ngàn! Chính con trai cô ta đã giết cô ta, cho dù thằng bé nó có sai thì cũng là máu mủ ruột thịt của cô ta. Cô ta không thể tha thứ cho Tiểu Kiệt nhà chúng tôi hay sao? Lại còn muốn giết chết thằng bé!”
Cảnh sát Trương vừa truy hỏi đã biết rằng vào đêm cúng tuần bảy ngày của mẹ Dịch Kiệt, Dịch Kiệt, người vừa đã được thả về đã bị một sợi dây cáp mạng quấn quanh cổ một cách rất kỳ lạ, rồi lại bị lôi ra khỏi cửa sổ và suýt bị bóp cổ đến chết. May thay có ba và ông nội cậu ta đều ở đó, họ dùng dao cắt đứt dây cáp mạng và cứu được cậu ta.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 173"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com