NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi - Chương 174

  1. Home
  2. Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi
  3. Chương 174
Prev
Next

Ngày hôm sau, họ mời một vị đại sư đến xem, ông ta nói rằng khi mẹ của đứa trẻ chết đúng vào ngày Quỷ tiết, vốn dĩ ngày đó âm khí đã dày đặc, cô ấy lại bị sát hại mà chết, oán khí vô cùng lớn nên đã biến thành lệ quỷ. Nhất định phải tìm ra kẻ đã giết cô ấy để trả thù, ông ta cũng không chế ngự được nên bảo họ phải chuyển đi nơi khác để tránh tai họa. Vị đại sư kia còn nói, do lệ quỷ có thể thao túng dây mạng nên từ nay về sau bọn họ tốt nhất vẫn là nên tránh xa dây cáp mạng.
Thế là vì sự an toàn của đứa trẻ, họ đã chuyển ra ngoài, trong căn nhà mới thuê kia cũng không đặt băng thông rộng internet nữa.
Trong lúc bọn họ đang hỏi chuyện, Linh Bảo liền nghe thấy tiếng động từ cầu thang ngoài cửa, cô mở thần thức ra nhìn thì thấy đó là một ông già khoảng sáu mươi tuổi, tay xách một chiếc cặp sách lớn màu xanh lam, dắt một thiếu niên trên tay đang cầm điện thoại chơi game đi tới.
Thiếu niên kia bề ngoài có vẻ cao trên 1m65, thân hình rất chắc khoẻ, nếu không phải còn mặc đồng phục tiểu học thì có khi người bình thường sẽ đều nghĩ rằng cậu ta là một học sinh trung học cơ sở mười ba, mười bốn tuổi gì đấy.
“Tiểu Kiệt, con đi đường đừng có nghịch điện thoại, cẩn thận đụng phải cầu thang đấy!” Ông lão có chút bất đắc dĩ nhắc nhở.
“Thật phiền phức, đừng có làm phiền con! Tâm trạng con đang không tốt đây này!” Thiếu niên kia bất lực nói.
“Thật ra giáo viên con phê bình đúng đấy, bạn bè không tốt thì con đi nói cho giáo viên là được rồi, sao có thể dùng ghế đánh người thế kia? Lần này lại phải bồi thường vài nghìn tiền viện phí cho người ta rồi…” Ông lão lẩm bẩm nói.
Thiếu niên kia ngẩng đầu lên tỏ vẻ kiêu ngạo phản đối: “Con làm sai chỗ nào chứ? Bọn chúng tự mình tới khiêu khích con, con chưa chém cho bọn chúng một nhát là đã nể tình lắm rồi, ông mà còn nói nhảm, có tin là con đây không thèm về nhà nữa không!”
Ông lão nhanh chóng dỗ dành cậu ta.
Hai người đi một mạch đến bên ngoài ngôi nhà nơi mà Linh Bảo và những người khác đang ngồi, ông lão lấy chìa khóa ra mở cửa. Rõ ràng, hai người này chính là cậu bé giết mẹ – Dịch Kiệt và ông nội của cậu ta, là người mà nhóm người Linh Bảo bọn họ đang tìm kiếm.
Nhìn thấy cảnh sát và một số người lạ đang ở trong phòng, biểu cảm của Dịch Kiệt lập tức thay đổi, miệng mím chặt, đôi mắt phun trào lửa giận, cậu ta hét lớn vào mặt bà nội của mình:
“Bà đưa cảnh sát vào đây làm gì hả? Ai cho các người vào, nhà chúng tôi không chào đón các người, các người cút đi!”
Cậu ta từ nhỏ đã được ông bà nội cưng chiều, bao bọc, trong thế giới của mình thì cậu ta chính là vua chúa, không ai có quyền được làm trái ý cậu ta, khi đến trường, thầy cô muốn phạt thì cậu ta chỉ cần về nhà mách ông bà là thầy cô ngược đãi cậu ta, ông bà nội sẽ đến trường học làm ầm ĩ lên, kết quả là thầy cô giáo đó sẽ bị hiệu trưởng phê bình.
Tào Tú Chi mẹ của cậu ta là người duy nhất không nghe theo lời cậu ta, còn đối xử tệ bạc với cậu, bây giờ cũng đã bị cậu ta chém chết rồi. Nhưng cũng chỉ có cảnh sát đưa cậu ta về đồn, hung hãn tra hỏi cậu ta còn nhốt cậu ta lại hai ngày, sau đó cũng chẳng làm gì được cậu ta, vì vậy khi nhìn thấy người cảnh sát đã từng thẩm vấn mình thì tâm trạng của cậu ta cực kỳ khó chịu.
Con nít khờ dại không biết gì nhưng người lớn vẫn biết kiêng dè với những người làm công chức, cho nên bà nội của Dịch Kiệt liền vội vàng xin lỗi đám người Linh Bảo:
“Thật lòng xin lỗi các đồng chí cảnh sát, thằng nhỏ này còn nhỏ chưa hiểu chuyện!” Dịch Kiệt lại không hề có ý muốn “cúi đầu” trước đám người mà cậu ta ghét này, cậu ta giậm chân, nhướng mày rồi hét lớn: “Cút! Các người cút đi! Cút ra ngoài!”
Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cậu ta hét lớn như bộ dạng này thì ông bà nội cậu ta sẽ lập tức nghe theo.
“Tiểu Kiệt!” Ông nội Dịch Kiệt vội vàng đi qua dỗ dành cậu ta, nhỏ nhẹ khuyên giải: “Đây là khách, cháu không thể mất lịch sự với khách như vậy!”
Dịch Kiệt lại hoàn toàn không thèm nể mặt mũi của ai, cậu ta thấy ông nội không chịu đuổi đám người đó đi theo như ý mình thì liền cầm chén trà lên ném thẳng vào người cảnh sát Trương mà đánh mà hét: “Mấy người cút ngay, nhà chúng tôi không chào đón mấy người!”
Bây giờ cậu ta chẳng sợ gì cả, trong ti vi nói nếu như giết người thì sẽ bị xử bắn, nhưng cậu ta chẳng bị gì cả. Cậu ta đã nghe mấy tên côn đồ lớn hơn cậu ta mấy tuổi nói rồi, có luật bảo vệ trẻ chưa thành niên bảo vệ cậu ta. Cậu ta chưa đủ 14 tuổi thì cho dù cậu ta có làm ra chuyện gì, cho dù là cố ý phóng hỏa giết người đi nữa thì cũng chẳng ai có thể làm gì được cậu ta.
Chén trà đập vào bắp chân trước của cảnh sát Trương, nước trà làm ướt đi vạt quần của anh ấy, Dịch Kiệt nhìn thấy trên bàn có một chén trà khác, liền chộp lấy và ném về phía Linh Bảo. Cậu ta vừa nhìn thấy đã nghĩ một cô gái nhỏ nhắn, trắng trẻo, dịu dàng như Linh Bảo chắc hẳn rất dễ bắt nạt.
Trước đây cậu ta cũng thường ném pháo, ném bùn, hoặc bắn cao su vào người mấy chị gái ở trên đường, các cô gái đó ngoại trừ thét lên thì cũng chỉ mắng cậu ta vài câu, còn lại cũng chẳng làm gì được cậu ta.
Linh Bảo là thần linh, nhưng cũng chẳng có truyền thống kính già yêu trẻ gì. Cũng không câu nệ già trẻ lớn bé gì, kẻ ác chính là kẻ ác, phạm tội chính là phạm tội, trừng phạt đó là điều hiển nhiên.
Phản ứng của cô rất nhanh, cô đá cái chén trở lại hướng cũ chỉ bằng một chân, cái chén trà trúng vào đùi của Dịch Kiệt, làm Dịch Kiệt ôm lấy chân của mình thét lên đau đớn.
Ông bà nội của Dịch Kiệt lập tức cảm thấy xót xa, không đụng đến cháu của bọn họ thì bọn họ còn dễ dàng nói chuyện, nhưng một khi đã đụng đến đứa cháu đích tôn của mình thì chính là chọc vào tổ ong vò vẽ rồi.
Bà nội của Dịch Kiệt vội vàng chạy tới, kéo ống quần của Dịch Kiệt lên để xem, thì thấy trên đùi của Dịch Kiệt hiện lên một mảng bầm xanh thật to, sắc mặt của bà ấy lập tức thay đổi:
“Cô cảnh sát này sao lại dám đánh con nít chứ hả?”
Bà ấy cứ nghĩ những người đi cùng với cảnh sát Trương đều là cảnh sát, và Linh Bảo cũng giống như vậy. Nếu như cảnh sát Trương đã nói là không truy cứu trách nhiệm của cháu trai nữa rồi thì nó chính là một công dân bình thường, cảnh sát mà đánh cháu của bà ấy chính là không đúng.
“Cậu ta đánh chúng tôi trước mà.” Linh Bảo vô tội nói.
Bà nội của Dịch Kiệt nhìn thấy bộ dạng ngay thẳng của Linh Bảo như vậy thì càng tức giận nói: “Cho dù là nó đánh cô trước thì nó cũng chỉ là một đứa trẻ, sức của một đứa trẻ thì mạnh được cỡ nào chứ, cô là một người cảnh sát nhân dân vậy mà lại ra tay với một đứa con nít như vậy, số hiệu cảnh sát của cô là bao nhiêu, tôi phải kiện cô mới được!”
Quan niệm của bà ấy là tất cả mọi người đều phải nhường nhịn cháu trai của mình. Xã hội bây giờ yêu cầu rất cao đối với cảnh sát, cô gái trẻ này vừa nhìn đã biết chắc là tay lính mới vào ngành, dám đánh cháu của bà, bà sẽ làm ầm cho đến khi cô bị cách chức thì thôi.
Tề Mục nhìn thấy bà ấy xông về phía Linh Bảo thì mím chặt môi, bước nhanh lên trước bảo vệ cho Linh Bảo nhưng lại bị cô giơ tay ra ngăn lại. Nếu như công chức nhà nước có thái độ không tốt thì rất dễ lưu lại cái thóp cho người ta nắm, vẫn nên để cô tự mình xử lý thì thoải mái, thuận tiện hơn nhiều.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 174"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com