NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi - Chương 179

  1. Home
  2. Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi
  3. Chương 179
Prev
Next

Ngón tay cô chỉ vào vết thương sau lưng Tề Mục, lá bùa tự động bay lên, sau đó lơ lửng trong không trung cách vết thương khoảng hai cen ti mét, phát ra ánh sáng màu xanh nhạt.
Chỉ chốc lát, vết thương của Tề Mục đã ngưng chảy máu, đầu tiên là đốt sống bị đứt được nối liền lại từng chút một, và dần khôi phục lại nguyên vẹn, sau đó là lớp da bên ngoài, với tốc độ mắt thường đều có thể thấy được nó đã liền lại như cũ.
Tất cả chỉ mất khoảng 5 phút, vết thương ban đầu sâu tới tận xương cốt đã hoàn toàn biến mất. Nếu như không phải là do áo của Tề Mục còn nhuộm vết máu thì mọi người hầu như đều nghĩ vết thương lúc nãy là do ảo giác tạo ra.
Người trong tổ của Tề Mục, bao gồm cả Trình Thiều Thi đều nhìn chằm chằm vào Linh Bảo như nhìn thấy quỷ vậy.
Bọn họ chưa từng thấy phương pháp trị thương nào như vậy cả, chỉ dựa vào một tờ bùa chú đã có thể khiến cho vết thương khép lại trong mấy phút đồng hồ. Lá bùa trước giờ thường dùng để xua đuổi tà ma, còn không cũng chỉ là để bảo vệ bản thân, chưa từng nghe nói là còn có thể chữa thương được nữa.
Cứ coi như là các cao thủ tiên thiên thì cũng chỉ có thể thông qua việc truyền linh khí để tăng cường khả năng tự lành của người bị thương mà thôi, trước giờ chưa từng nghe nói có thể trực tiếp khiến cho vết thương liền lại trong một thời gian ngắn.
Linh Bảo thì lại không rảnh để quan tâm đến phản ứng của bọn họ, nhìn thấy vết thương của Tề Mục đã khép lại rồi thì cô lật người anh lại, nắm lấy tay của anh trực tiếp truyền vào một luồng linh khí vừa nồng đậm và dào dạt vào người anh.
Tề Mục bị thương mất nhiều máu, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến nguyên khí, vết thương ngoài mặc dù đã khép miệng, nhưng muốn hồi phục lại như lúc đầu thì phải bồi bổ thêm, thế nên cô dứt khoát trực tiếp truyền linh khí cho anh.
Vết thương bên ngoài đã lành cho nên Tề Mục đã có thể vận động được, anh cảm nhận được linh khí của Linh Bảo đang truyền vào người mình, anh theo bản năng muốn cự tuyệt, nào ngờ vừa tính rút tay lại thì đã bị ngón tay của Linh Bảo giữ lại, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô liếc anh một cái: “Không được nhúc nhích, không cho phép anh từ chối linh khí của tôi!”
Tề Mục bị hành động của cô làm cho giật nảy mình, lỗ tai đỏ bừng mấy mấy giây mới bình tĩnh lại được:
“Không được, cô vừa mới trị thương cho mọi người, không thể tiếp tục truyền linh khí ra ngoài nữa!” Anh còn nhớ cô từng bổ sung tinh khí cho Lý Khải mà tổn hao linh khí.
Nhìn thấy anh còn muốn rút tay lại, Linh Bảo dùng tay kia vỗ lên vai anh một cái, giọng nói nhỏ nhẹ oán trách: “Mới nói không được nhúc nhích rồi, anh lại không nghe, cử để tôi phải dùng biện pháp mạnh.”
Thế là Tề Mục phát hiện mình thật sự không thể cử động được nữa, cô chỉ tùy ý giơ tay ra mà đã có thể phong bế mọi hành động của anh, đối mặt với loại phong bế này, anh thậm chí muốn cử động một chút cũng không được.
Ánh mắt anh nhìn cô không khỏi tràn đầy sự kinh ngạc, đây thật sự là thực lực cảnh giới Hậu Thiên sao? Đối mặt với những trưởng lão khác cảnh giới Hậu Thiên khác, anh cũng chưa bao giờ cảm thấy một khoảng cách lớn như vậy, lớn đến mức anh không có chút sức chống cự nào. Trong lòng anh mơ hồ có một suy đoán khó tin, cũng không dám tin.
Trong lúc anh còn đang khiếp sợ thì Linh Bảo đã kết thúc việc truyền linh khí, giải trừ đi khống chế đối với anh và Trình Thiều Thi. Tề Mục vội vàng đứng dậy giữ khoảng cách với Trình Thiều Thi, đồng thời lịch sự xin lỗi cô ta.
Linh Bảo nghĩ đến hành động hy sinh bản thân để cứu người theo bản năng lúc nãy của anh, mặc dù không cần thiết đối với cô, nhưng cô cũng vô cùng cảm kích, ánh mắt nhìn anh cũng ấm áp hơn mấy phần. Con người này tuy yếu ớt nhưng lại giống Thanh Tiêu quên mình mà bảo vệ cô, quan tâm cô.
Cô quyết định rồi, từ nay về sau sẽ thêm anh vào danh sách những người bạn tốt của mình, có đồ ăn gì ngon cũng sẽ dành cho anh một phần, có gì chơi vui cũng tuyệt đối sẽ không quên anh.
Nếu đã là bạn tốt rồi thì đương nhiên cũng không thể để anh tiếp tục làm mấy chuyện ngốc nghếch như thế này nữa, thế là Linh Bảo nhặt con dao từ dưới đất lên chém một nhát lên tay mình.
Tề Mục bị cô dọa cho giật nảy mình, vội vàng đến mức giọng nói cũng thay đổi theo: “Linh Bảo cô làm gì vậy!”
Linh Bảo giơ cánh tay trắng nõn không có vết thương nào cho anh xem: “Anh xem đi, tôi không sao cả, mấy loại dao này không làm tôi bị thương được đâu, cho nên sau này anh đừng làm mấy chuyện đỡ dao ngu ngốc giúp tôi nữa nhé! Tuy nhiên tôi cũng hoàn toàn nhận lấy ý tốt của anh, ừm… Tôi vẫn nên cảm ơn anh!”
Hiện trường nơi đó im lặng gần như một phút đồng hồ.
Ai nấy đều biết những tu giả mặc dù có linh khí thì sẽ không bệnh tật gì, tốc độ và sức mạnh đều lớn hơn gấp đôi đến gấp năm lần người bình thường, bọn họ cũng có thể tạo ra các lá bùa để đối phó với ma quỷ, nhưng bọn họ vẫn chỉ là người phàm xác thịt. Chỉ khi tiến vào cảnh giới tiên thiên rồi thì dao súng mới không làm hại được. Nhưng dao súng không làm hại được này cũng là nói về mấy vũ khí lạnh. Còn muốn đối mặt với mấy loại súng của vũ khí nóng mà đến sợi tóc cũng không bị sao cả thì phải cao thủ đỉnh cấp đạt đến cấp bậc tiên thiên tam cảnh trở lên kìa.
Lục Linh Bảo hung hăng chém vào mình một nhát dao nhưng lại không hề có bất kỳ vết thương nào, như vậy cũng đủ để chứng minh thực lực của cô chính là cảnh giới tiên thiên.
Cao thủ tiên thiên chưa tới 20 tuổi đây là khái niệm gì vậy chứ, hoàn toàn có thể được coi là kỳ tích đẳng cấp thế giới rồi đó!
“Linh Bảo, cô không phải đã vào cảnh giới tiên thiên rồi đó chứ?” Thang Viên không nén được bình tĩnh mở lời ra hỏi trước, phá vỡ sự yên tĩnh nãy giờ.
Linh Bảo lập lờ trả lời nước đôi: “Đại khái cũng như vậy.”
Cô cũng hoàn toàn không ngờ Tề Mục nhìn thế mà lại mong manh như vậy, mới bị một dao mà đã khiến anh bị thương nặng như thế, suy nghĩ một lúc, cô móc từ trong túi ra miếng ngọc bài hộ thân mà Tề Mục tặng cho cô, ném lại cho anh:
“Tôi cảm thấy anh cần miếng bùa này hơn tôi đó, cho nên vẫn nên trả nó lại cho anh vậy, anh tạm thời mang nó trước đi, bữa khác tôi làm cho anh một cái tốt hơn.”
Trong tay cô hầu như là bùa giấy, mang thường xuyên thì không tiện như ngọc bài, nhưng nếu muốn làm ra một tấm bùa hộ thân mạnh hơn thì phải đi mua một miếng ngọc trắng mới.
Trình Thiều Thi nhìn thấy miếng ngọc bài đó thì hai mắt đỏ ửng lên, đây chính là miếng bùa hộ thân cực phẩm của ba mẹ Tề Mục làm ra, anh chỉ có một cái, vậy mà… Anh vậy mà lại đem cho Lục Linh Bảo! Hơn nữa người ta còn chẳng thèm quan tâm mà đem trả lại nữa.
Nghĩ đến việc cô ta từng thăm dò Tề Mục về việc xin cái bùa hộ thân này, nhưng bị anh lấy lí do là đã dùng nó lâu rồi nên không tiện tặng cho người khác để từ chối khiến cho Trình Thiều Thi cảm thấy nhục nhã vô cùng. Thêm việc lúc nãy cô ta bị Linh Bảo dễ dàng khống chế, rồi còn trị thương cho Tề Mục khiến cho cô ta mất mặt trước mọi người, trong lòng cô ta vô cùng thù hận Linh Bảo.
Dựa vào cái gì chứ, rõ ràng là cô ta quen Tề Mục trước, Lục Linh Bảo đến sau vậy mà lại dễ dàng cướp đi thứ cô ta hằng mong muốn.
Tề Mục không phải chính là thích tài năng xuất chúng, thực lực mạnh mẽ của Lục Linh Bảo sao. Cao thủ tiên thiên thì sao chứ, dù sao còn chưa tới hai mươi, thực lực nhiều nhất cũng chưa vượt qua tiên thiên nhất cảnh, nhà ai mà chẳng có tổ tông là cao thủ tiên thiên nhị, tam cảnh trấn thủ đâu chứ!
Nếu như cô bị đánh thành cát bụi, ngã vào vũng lầy, để xem cô còn lấy gì để hấp dẫn Tề Mục nữa chứ!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 179"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com