Đại Sư Huyền Học Hóa Thân Thành Thần Núi - Chương 329
Đây là bảo vật có một không hai của Cục quản lý các sự kiện thần bí nghiên cứu cho những người tu hành trong nước, sau khi thông qua cải tạo linh thạch, còn có thể tái sử dụng, hấp thu xong linh khí bên trong, chỉ cần cho nó một thời gian nhất định, linh thạch này sẽ tự động hấp thụ linh khí trong không khí rồi tự lấp đầy một lần nữa.
Chỉ có điều, đây là một quá trình rất dài, loại cực phẩm này là linh thạch bổ sung linh khí, tuy rằng nó có trữ lượng lớn, nhưng muốn lưu trữ đầy đủ, cũng cần mất thời gian một năm.
Cho nên đối với những người tu hành mà nói, linh thạch bổ sung linh khí phải có càng nhiều càng tốt, như vậy mới có thể theo kịp nhu cầu tiêu hao của bản thân họ.
Linh Bảo đi tới trước thùng giấy, mở hai tay ra, lòng bàn tay hướng xuống dưới, ngón tay trắng nõn như lướt qua phím đàn nhẹ nhàng vuốt ve linh thạch, mọi người cũng cảm giác được một cỗ linh khí thuần tuý đang chảy ra từ đầu ngón tay cô, sau đó cô mỉm cười, nói với Nguyên Như Bồi:
“Mau nhìn xem.”
Nguyên Như Bồi tiến lên phía trước, cầm lấy một khối linh thạch bổ sung linh khí trong suốt to bằng bàn tay, ánh mắt trừng to như chuông đồng:
“Cái này… Nó đầy rồi sao?” Lại nhìn những linh thạch khác trong thùng, càng không tin vào mắt mình: “Tất cả đều đã đầy rồi sao?”
Ông ấy vẫn không thể tin được, lúc cầm tới vẫn là một đống linh thạch trống rỗng, nhưng chỉ trong nháy mắt, tất cả đều đã được lấp đầy linh khí, đây chính là một thùng lớn chứa tới mấy trăm khối linh thạch cực phẩm đó! Chừng này còn đủ để mấy lão tổ tông của gia tộc đem linh khí trong thân thể mình trữ đầy vào đó.
Linh Bảo đi tới trước chiếc thùng kế tiếp, tiếp tục nói: “Tôi sẽ cho mấy người một ít phúc lợi. Linh khí gần đây của tôi nhiều đến mức dùng không hết, có bao nhiêu linh thạch bổ sung linh khí dư thừa, đều chuyển tới đây, tái sử dụng làm mới nó cũng được.”
Nguyên Như Bồi kích động không thôi: “Cảm ơn Lục tiền bối!”
“Những thứ này đều không cần cất giữ, phát xuống cho mọi người cùng sử dụng đi.” Linh Bảo lại nói thêm một câu.
Đây cũng coi như là tạo phúc cho những phàm nhân đang tu hành. Trước mắt, vấn đề khó khăn nhất trước mắt bọn họ chính là thiếu thốn linh khí.
“Lục tiền bối yên tâm, tôi sẽ lập tức sắp xếp dựa, phát những linh thạch này cho những người tu hành trong nước!”
Ông ấy cẩn thận xem thái độ của Linh Bảo là biết, những chuyện này đối với cô đều dễ như trở bàn tay. Nhưng những vật này, đối với người tu hành trong nước lại có tác dụng rất lớn.
Vì thế, ông ấy lập tức hạ lệnh cho nhà máy, dốc toàn lực sản xuất linh thạch bổ sung linh khí trống rỗng. Đồng thời căn cứ vào công lao tích lũy của những người tu hành trong nước, lấy cũ đổi mới, để cho bọn họ giao nộp hết những vỏ linh thạch rỗng để đổi lấy linh thạch đầy.
Lại làm cho mấy chục rương linh thạch đầy toàn bộ, nhìn những người tu hành này vui vẻ ôm thùng giấy lớn đi về, Linh Bảo quay đầu lại nói với Thanh Tiêu:
“Lần này không phải lo lắng nữa chứ?”
Thanh Tiêu không nói gì, sắc mặt rốt cuộc cũng dịu đi một chút.
Điều này vừa có thể giảm bớt áp lực của Linh Bảo, cũng có thể cung cấp linh khí cho người tu hành trong nước, quả thật là biện pháp tốt nhất.
Hai người tiếp tục nghiên cứu về bùa thanh tẩy, Linh Bảo phối hợp với Thanh Tiêu, không ngừng vẽ bùa triện mới đặt vào trong nhẫn không gian.
Cô sẽ phải bế quan rất lâu, những chiếc bùa này đều là thứ mọi người có thể dùng được, vẽ càng nhiều càng tốt.
Thanh Tiêu ngẩng đầu lên nhìn cô đứng bên cạnh chuyên tâm vẽ bùa.
Bên cạnh cô là một đống bùa giấy, hiện tại vẽ bùa cũng không cần dùng bút, có thể trực tiếp rót linh lực vào, ánh sáng trắng lóe lên, trong nháy mắt đã vẽ thành bùa, sau đó, năm ngón tay vừa thu vào lại để những lá bùa vừa vẽ xong vào nhẫn không gian, sau đó lại tiếp tục quy trình vừa rồi.
“Đến lúc đó, em cứ yên tâm bế quan, anh sẽ đến giúp em quản lý thần miếu.” Anh biết cô rất để ý tới các tín đồ của mình, hơn nữa hiện giờ linh khí thiếu thốn, những tín đồ là nguồn lực lượng duy nhất của cô, cũng không nên xem nhẹ.
Động tác của Linh Bảo đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra biểu cảm bừng tỉnh:
“Đây có phải là nói, em có thể phân chia thần chức không?”
“Với số lượng tín chúng của em hiện nay, đã sớm có thể thiết lập chức phó thần chức rồi.” Thanh Tiêu đưa ra câu trả lời chắc nịch.
Linh Bảo vốn chỉ là một Sơn thần nhỏ, phạm vi ảnh hưởng tương đối hẹp, số lượng tín chúng cũng rất ít, chỉ cần một người là đủ rồi. Nhưng những thần linh chưởng quản lĩnh vực lớn, lại có thể phân chia thần chức, tìm một vài trợ thủ hỗ trợ chia sẻ công vụ. Ví dụ như Thần tài Tán Tài Đồng Tử chính là tính chất này.
Linh Bảo hiển nhiên cũng nhớ tới, hứng thú nói:
“Vậy anh nói xem em phải làm như thế nào, em lập tức phân chia thần chức cho anh!”
Phân chia thần chức, cũng có thể chia sẻ tín ngưỡng chi lực! Nói như vậy, cô có thể chuyển một phần năng lượng sang cho Thanh Tiêu!
Hơn nữa, lực lượng khống chế “Phiệt môn” vẫn ở trong tay cô, chỉ cần cô khống chế tốt, còn có thể giúp thực lực của Thanh Tiêu tăng lên, lại không đến mức khiến anh bị thương.
Thanh Tiêu nói với cô về cách thực hiện, Linh Bảo lập tức tiến hành phân chia thần chức.
Cứ như vậy, cô hoàn toàn không cần bận tâm điều gì trong thời gian bế quan. Thanh Tiêu có được thần chức của cô, anh cũng có thể nghe được tín chúng cầu khẩn giống như cô, tự nhiên cũng có thể đi trợ giúp bọn họ.
Tuy nhiên, cô đã cố gắng để truyền tải một phần sức mạnh cho Thanh Tiêu, nhưng đã bị anh từ chối.
Linh Bảo có chút khó hiểu:
“Tại sao lại không muốn?”
“Đây là cơ duyên của em.” Thanh Tiêu chỉ vào bầu trời: “Anh còn có nguồn lực lượng riêng.
Anh hỏi Linh Bảo về phó thần chức, cũng không phải vì muốn chiếm đoạt tín ngưỡng chi lực của cô.
Trên mặt Linh Bảo lộ rõ sự vui vẻ: “Bây giờ anh cũng có thể dùng sức mạnh sao trời để tu luyện sao?”
Cha Thanh Tiêu, đại đế Tử Vi vốn là một vị thần linh do sao trời sinh ra, quản lý tất cả các vì sao, trời sinh có thể sử dụng sức mạnh sao trời. Thanh Tiêu vốn cũng kế thừa hoàn hảo điểm này từ cha mình. Nhưng cô không dám khẳng định, sau khi chuyển thế, Thanh Tiêu còn có thể điều động sức mạnh sao trời hay không.
Thanh Tiêu gật đầu.
Trước khi binh giải, bởi vì Thiên Đạo bài xích anh, anh càng hấp thu sức mạnh sao trời, càng phải chịu tổn thương lớn. Hiện giờ binh giải chuyển thế, có thân thể của người phàm, nên đã không còn bị Thiên Đạo bài xích, sử dụng sức mạnh sao trời cũng trở nên không có gì nguy hại.
Lúc này, anh đã khôi phục được trí nhớ, muốn khôi phục tu vi, chỉ cần thời gian tu luyện là đủ.
“Vậy thì tốt quá!”
Linh Bảo rất vui vẻ, ban đầu cô còn lo lắng Thanh Tiêu bị hạn chế bởi hoàn cảnh thiếu thốn linh khí, không thể tu luyện, hiện giờ, anh có thể sử dụng sức mạnh sao trời, nếu không còn cô cung cấp thần lực chống đỡ cho anh, cũng không cần lo lắng tuổi thọ của anh bị hao hụt mà ngã xuống.